Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1267: Tiến vào bên trong thượng cổ hoang địa(3)



“ Ầm ầm ….”

Tên kia vừa gầm lên giận dữ xong thì liền tự bạo, cả cái đầu lâu màu xám to lớn nổ tung hóa thành từng cơn gió lốc khủng bố trùng kích thế giới linh hồn của Xuân Đức.

Thế giới linh hồn có liên quan trực tiếp đến linh hồn của Xuân Đức, một khi thế giới linh hồn này vỡ nát thì linh hồn hắn sẽ gặp đã thương nghiêm trọng, đến lúc đó thì người thần bí kia liền có thể dễ dàng thôn phệ hồn phách của hắn.

Có điều, mộng tưởng luôn tươi đẹp nhưng thực tế luôn phũ phàng, ngay khi tên kia giải thể hóa thành từng cơn gió lốc khủng bố muốn phá hủy thế giới linh hồn thì phát hiện có điều không đúng.

Thế giới linh hồn của Xuân Đức mặc dù dưới lực lượng trùng kích kia vậy mà lại rung động mãnh liệt, tùy thời vỡ nát nhưng lại không vỡ nát mà cứ duy trì tình trạng như vậy.

Từ bên trong đoàn gió lốc vang lên âm thanh lạnh lùng:

“ Ta xem ngươi còn có thể chịu đựng được bao lâu.”

Nói xong thì hắn liền gia tăng lực lượng phong bạo linh hồn lên gấp bội, đợt phong bạo kia thoáng cái bành trướng lên không ít, bao trọn nữa cái thế giới linh hồn của Xuân Đức, liên tục trùng kích giới bích.

Xuân Đức nhìn thấy như vậy thì trên mặt thủy trong treo nụ cười lạnh nhạt, ánh mắt hắn nhìn về phía đợt phong bạo đang liên tục trùng kích giới bích kia hiện lên tia xem thường.

Muốn phá hủy thế giới linh hồn của hắn thực lực ít nhất cũng phải có Thiên Vương Tiên Cảnh cao cấp mới được, bây giờ thế giới linh hồn của hắn đã có cường độ Thiên Vương Tiên Cảnh đê giai rồi, cộng thêm việc hắn tu luyện Tứ Dực Phù Kinh thì có thể ngạnh kháng được cường giả hậu kỳ.

Chưa kể còn có Vô Địch, có Vô Địch ở bên cạnh thì đừng nói đám Vương cấp cường giả, ngay cả Đế cấp cường giả ra tay thì hắn vẫn có tự tin sống qua một kiếp.

…..

Người thần bí kia hóa thành gió lốc muốn đánh nát thế giới linh hồn của Xuân Đức nhưng qua vài lần thất bại thì sắc mặt hắn biến đổi, trở nên khó coi.

Đến lần cuối cùng thì hắn liền dùng ra 12 thành thực lực nhưng rồi mọi việc vẫn không có gì khởi sắc, thế giới linh hồn của Xuân Đức vẫn là như vậy, vẫn luôn ở cái tình trạng sắp không duy trì được nhưng lại thủy chung không phá.

“ Ta cũng không tin không phá hủy được nơi đây. Hủy cho ta.” 

“ Ầm ầm ầm…”

“ Ầm ầm ầm…”

“ Ầm ầm ầm…”

Đoàn gió lốc kia nhanh chóng biến hóa, hóa thành một kiếm màu đen khổng lồ, thanh cự kiếm kia liên tục chém xuống đại địa bên dưới phát ra âm thanh nổ tung.

Mặc dù đối phương không thể làm ra tổn thương linh hồn chính thức nào cho bản thân nhưng để cho đối phương liên tục oanh kích khiến cho Xuân Đức cũng không cảm thấy dễ chịu chút nào, mỗi lần đối phương oanh kích lại giống như một lần dùng cái kim đâm sâu vào trong đầu ngón tay vậy, cảm giác kia khiến cho người ta khó chịu.

Ở một nơi ẩn nấp bên trong thế giới linh hồn của Xuân Đức, Bóng Ảnh nhìn “ Ám Quang Hồn Thể” đang phát cuồng thì trong mắt liên tục bắn ra đạo đạo hung mang:

“ Đại ca, còn chờ đợi gì nữa, giết nó.”

Xuân Đức sắc mặt tuy không tốt lắm nhưng vẫn là nói:

“ Tiếp tục chờ đợi.”

Bóng Ảnh nghe vậy có chút không hiểu hỏi:

“ Vì sao vậy đại ca?”

Xuân Đức cười nhạt nói:

“ Thứ này cũng có cường độ Thiên Vương Tiên Cảnh 2 tầng cấp độ còn mạnh hơn ca một tầng, một khi bây giờ ra tay sẽ gây phá hủy rất lớn, nếu để cho phương thế giới linh hồn này bị phá vỡ sẽ rất tai hại.”

Bóng Ảnh cau mày lại nói:

“ Nhưng để nó tùy tiện phá hủy lung tung khắp nơi như vậy cũng không phải cách hay à.”

Khẽ cười, Xuân Đức híp mắt nói: 

“ Đệ hình như quên mất một điều rồi, ta bây giờ sỡ hữu là thiên sinh độc thể đồng thời cũng sở hữu hậu sinh độc hồn, đệ không nhận thấy tên kia càng ngày càng yếu đi sao, có điều tên kia đẳng cấp rất cao nên thời gian suy yếu cần khá nhiều thời gian mà thôi. Nhưng mà hắn càng giãy chết mạnh thì độc ngấm càng sâu.”

Đến lúc này thì Bóng Ảnh cũng đã hiểu vì sao Xuân Đức không có dốc toàn lực rồi, trong miệng hắn phát ra tiếng cười nham hiểm.

“ Đợi đến một khắc tên kia suy yếu, chúng ta sẽ đồng thời ra tay giết chết hắn.”

Lắc lắc đầu, Xuân Đức nói:

“ Không thể giết chết hắn.”

Bóng Ảnh lại lần nữa khó hiểu hỏi:

“ Vì sao?”

Trong mắt Xuân Đức hiện lên ánh sáng âm độc, hắn lạnh lùng nói:

“ Thứ này là Ám Quang Hồn Thể có năng lực thần thông cắn nuốt hồn phách rất mạnh, miễn có đủ hồn phách thì nó sẽ liên tục tấn cấp, chúng ta sau khi bắt được sẽ nuôi hắn sau đó lại hấp thụ linh hồn của hắn phục vụ chúng ta, giống như lúc trước chúng ta làm với nữ tử tự xưng bản thân là Cung Chủ ấy.”

Bóng Ảnh lần thứ 2 ngộ ra. Hắn lúc này hiểu vì sao Xuân Đức phải mạo hiểm lừa đối phương vào bên trong thế giới linh hồn của bản thân. Bởi vì Xuân Đức có tính toán cả rồi, hắn không phải chỉ đơn giản là giết chết đối phương mà muốn bắt sống sau đó nuôi nhốt như heo cho, đợi khi béo lại làm thịt.

Nếu như ở bên ngoài, dù là hợp lực tất cả mọi người cũng rất khó lưu lại tên kia nhưng ở bên trong thế giới linh hồn thì hắn có chạy đường trời, nếu không thể phá hủy thế giới linh hồn thì không khác gì ba ba ở trong giọ.

[ Chú thích: Thế giới linh hồn. Linh hồn đủ cường đại tự thành một phương thế giới, ở bên trong thế giới có thể diễn sinh mọi thứ nhưng ban đầu chỉ thể diễn sinh vật chết, sau khi linh hồn đạt đến Tôn Cấp trực tiếp có thể diễn sinh ra vật còn sống. Nhưng mọi 

thứ đều phải phụ thuộc vào hồn lực mỗi người. 

Thế giới linh hồn khi người nắm giữ còn chưa đạt tới Tôn Cấp thường vô cùng yếu, một khi chết đi liền tự hành sụp đổ, chỉ có những cường giả Tôn Cấp chết đi, phương thế giới linh hồn của bọn họ vẫn còn lưu lại hình thành nên các bí cảnh, hung địa.]