Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1275: Liều mạng



Con đầu đàn kia cũng không có cái bộ dạng xấu xí như ma quỷ như hắn tưởng tượng mà nó có bộ dạng một thiếu nữ cực kỳ xinh đẹp, nhất là phía sau nàng ta có hai đôi cánh, hai đôi cánh kia mỏng như cánh ve, bên trên lưu chuyển hào quang lấp lánh nhìn rất bắt mắt.

Về phần diện mạo của thiếu nữ kia thì càng không phải bàn, một khuôn mặt xinh đẹp hoàn mỹ vô khuyết, lông mi cong vút, đôi môi đỏ mọng, đôi mắt to màu lam nhạt, khuôn mặt trái xoan, sống mũi cao cao. 

Về phần bên dưới thì không phải nói rồi, nàng ta chẳng mặc gì cả, bộ ngực căng tròn no đủ, thân thể có bao nhiêu đường cong đều lộ hết, cặp giò thon dài trắng nõn, vừa nhìn liền muốn phun máu mũi.

Nhưng mà Xuân Đức chỉ muốn hộc máu thôi chứ phun máu không nổi, khí tức mà nàng ta tán đi ra có ít cũng đã là Hằng Vương Tiên Cảnh chín tầng rồi chứ không ít. Còn ở bên cạnh nàng ta thì… Không phải nói nữa rồi, đám Phệ Huyết Độc Văn kia có một đống cường giả có tu vi trên Hằng Vương Tiên Cảnh.

Sắc mặt Xuân Đức lúc này muốn có bao nhiêu khó coi thì có bấy nhiêu khó coi:

“ Lần này xong đời, làm sao thoáng cái nơi này xuất hiện ra nhiều thứ khủng bố vậy.”

Tư duy nhanh chóng vận chuyển, hắn lúc này nhanh chóng quan sát địa thế nơi này sau đó lựa chọn về một phương hướng bỏ chạy.

Hắn vừa bỏ chạy thì thiếu nữ kia liền hét lên một tiếng kêu thê lương bén nhọn.

“ A a a a a a ……”

“ A a a a a a ……”

“ A a a a a a ……”

Xuân Đức đang bỏ chạy nghe được âm thanh kia thì thất kinh, hắn biết đây cũng không phải cái gì âm thanh bình thường mà chính là công kích bằng sóng âm.

Tâm niệm vừa động, trên người hắn liền xuất hiện một lớp màng nước đỏ đen hai màu. Ngay khi hắn vừa gọi ra hai người Long Sát cùng Nguyên Ma hộ thể thì âm ba kia cũng liền ập đến.

“ Ầm ầm ầm….. Ầm ầm ầm…”

“ Ầm ầm ầm….. Ầm ầm ầm…”

“ Ầm ầm ầm….. Ầm ầm ầm…”

Lực lượng hủy diệt khủng bố bao trùm phạm vi rộng lớn lập tức đánh nát đại địa bên dưới, mắt đất phía dưới chân Xuân Đức trực tiếp sụp xuống, vô số vết rách hiện ra.

Trên mặt đất vô số bông hoa màu tím trong nháy mắt bị đánh nát hóa thành đầy trời tinh quang màu xanh những tinh quang màu xanh kia không ngờ lại bị một lực lượng kỳ bí dẫn dắt hướng về phía Xuân Đức lao đến. 

Sau một kích này, Xuân Đức tuy không đến nổi bị thương nhưng mà đầu óc cũng một hồi “ ong ong”, bên trong công kích âm ba kia còn ẩn chưa lực lượng linh hồn cực kỳ khủng bố, đến ngay cả hắn linh hồn đạt tới Thiên Vương Tiên Cảnh sơ kỳ, cộng thêm có Huyết Liên Trấn Hồn vậy mà cũng cảm thấy đau nhức. Điều này khiến hắn thất kinh.

Nhưng mà còn chưa để hắn khôi phục tinh thần thì đột nhiên mặt đất lại lần nữa nổ tung.

“ Rầm rầm rầm…. Rầm rầm rầm…”

“ Rầm rầm rầm…. Rầm rầm rầm…”

“ Rầm rầm rầm…. Rầm rầm rầm…”

Trên mặt đất các khe rãnh khi trước đột nhiên mở rộng, sau đó vô tận xác chết thối rữa nhảy ra, tất cả đều hướng về phía Xuân Đức nhào đến.

Cảm nhận được khí tức trên người đám thi thể thối rữa kia thì Xuân Đức sắc mặt lần nữa đen như đít nồi, đám xác chết này không con nào có tu vi thấp hơn Tinh Vương Tiên Cảnh, hắn lúc này quả thực nhìn không được chửi tục.

“ Cái quỷ gì vậy, nơi này làm sao khủng bố thế, Tinh Vương Chi Cảnh nhiều như giòi bọ. Con em nó chứ còn để cho người sống không?’

Nhưng mà còn chưa để hắn nó xong thì Long Sát cùng Nguyên Ma đồng thời kinh sợ nói:

“ Đại ca, không tốt, thứ độc tố này quá mức khủng khiếp, vậy mà đang ăn mòn thần trí hai người bọn đệ.”

Xuân Đức nghe vậy thì sắc mặt lại trầm thêm một đoạn, nhìn tứ phương là địch nhân, ngay cả trên trời cũng có,hắn biết lần này chạy không thoát rồi, chỉ có thể đánh một trận.

Ánh mắt hắn hiện lên một tia ngoan độc, hắn lạnh lùng nói:

“ Mở ra một lối cho độc tố kia vào trong, ca có cách đối phó với bọn chúng.”

Hai người Long Sát cùng Nguyên Ma cũng không rõ là Xuân Đức có biện pháp nào nhưng là vẫn làm theo lời hắn mở ra một lỗ hổng để cho đầy trời độc tố kia chui vào bên trong.

Xuân Đức thở ra một hơi thật dài, cả người hắn trong nháy mắt trở nên gầy tong teo, tất cả sinh cơ đều biến mất, bị hấp thu vào bên trong gân mạch cùng xương cốt.

Tiếp sau đó hắn gầm lên giận dữ nói:

“ Đã vậy ta liền nuốt sạch cách ngươi.” 

Vừa hét lên xong một tiếng Xuân Đức liền hít vào, trong khoảnh khắc một cái vòi rồng xuất hiện, hút tất cả đầy trời độc tố kia vào bên trong thân thể.

Thấy vậy một màn thì Bóng Ảnh cùng hai người Long Sát, Nguyên Ma đều quá sợ hãi, Bóng Ảnh lớn tiếng là lên:

“ Đại ca, ngươi đang làm gì vậy? Nhanh dừng lại.”

Xuân Đức lúc này ánh mắt hiện lên vẻ kiên định, hắn tin rằng với tiên thiên độc thân của hắn có thể áp chế được thứ này, sau đó từ từ đồng hóa, một khi đồng hóa được thiên địa kỳ độc này thì thiên tiên độc thân của hắn sẽ tiến thêm một bước dài.

“ Không cần lo, ca đều có tính toán.”--- Xuân Đức kiên định nói ra.

Độc tố đầy trời vốn đã có xu hướng đánh tới Xuân Đức, lúc này còn được hắn dẫn dắt thành ra trong mấy cái hô hấp liền chui hết vào bên trong cơ thể hắn.

Thân thể hắn đang gầy nhom lúc này cũng căng phồng trở lại, toàn thân hắn lấp lánh quang mang màu xanh nhìn giống như người thủy tinh vậy.

Ngay khi hắn đã hấp thụ tất cả độc tố nơi đây thì liền niệm chú ngữ. 

“πνευμα τι κό τη τα, πν ευμα τικ ότη τα,, πεπ ρωμ ένο του Quy Quy.... Α παγ ορευ μέ νη.”

Ngay khi hắn đọc xong chú ngữ thì toàn thân hắn liền hóa thành một khối băng điêu, toàn thân lưu chuyển đồ án ma quái màu đỏ. Mỗi lần đồ án kia lưu chuyển một chu thiên thì thân thể hắn liền ngưng thực lại một chút nhưng quá trình này rất chậm chạp.

Bóng Ảnh nhìn thấy hắn lâm vào trạng thái như vậy, lại nhìn xung quanh rậm rạp chằng chịt “ Thi Khôi” đánh tới, sau đó lại nhìn đầy trời Phệ Huyết Độc Văn thì lạnh giọng nói:

“ Lão tứ bảo vệ đại ca, lão tam theo ta giết sạch đám buồn nôn này.”

Long Sát cùng Nguyên Ma đồng thời nói:

“ Rõ. Nhị ca.”

Tiếp sau đó Long Sát theo Bóng Ảnh bay ra ngoài, Nguyên Ma ở lại bảo vệ.