- Tập đoàn Sắt thép Kiến An nuốt lời khiến cho công ty bị tổn thất tới mười triệu nguyên. Chuyện này quả là khiến cho công ty bị ảnh hưởng nhất định. Nhưng điều chú lo lắng không phải chỉ như vậy. Sáng nay chú nhận được tin tức, chi nhánh công ty ở thành phố S của tỉnh D đã đấu thầu thất bại. Lần đấu thầu này công ty chúng ta tràn đầy tự tin có thể thành công nhưng dường như kế hoạch của đã bị tiết lộ ra ngoài khiến cho đối thủ biết được. Kết quả trong cuộc đối thầu đối thủ đã ra tay trước. Aizzzz, cuộc đấu thầu thất bại này cũng khiến cho công ty bị tổn thất hơn mười triệu. Gần đây toàn bộ hoạt động của công ty cũng xảy ra những vấn đề tương tự như vậy. Tất cả đều có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Kỷ Thiên Vũ nhíu mày, trầm giọng nói
- Mấy ngày nay Quốc Cảnh phát sinh biến cố khiến cho cổ phiếu liên tục bị hạ giá. Theo báo cáo của cuối ngày hôm qua thì cổ phiếu đã hạ một lèo xuống mười điểm. Đây là chuyện trước nay chưa từng xảy ra.
- Gần đây công ty liên tiếp gặp chuyện không may, trong lòng em cảm thấy vô cùng lo lắng. Đừng tưởng ba em tỏ ra bình thường, kỳ thực em hiểu ba đang lo lắng hơn bất kỳ ai khác. Tập đoàn Quốc Cảnh là do một tay ba sáng lập nên, ông coi nó không khác gì đứa con của mình. Bây giờ con của mình gặp chuyện anh nói ông ấy có thể không lo lắng được không?
- Tập đoàn Quốc Cảnh mấy ngày nay liên tiếp gặp những vấn đề khác thường. Trước kia Tập đoàn Quốc Cảnh đã gặp chuyện như vậy chưa?
Sở Phàm hỏi.
- Không có, năm sáu năm nay Quốc Cảnh chưa bao giờ xảy ra chuyện như vậy.
Đại tiểu thư nói xong thầm thở dài:
- Hy vọng sắp tới không xảy ra chuyện gì nữa. Bây giờ Quốc Cảnh đã rất yếu ớt rồi. Nếu như xuất hiện thêm một số vấn đề nữa thì thật là rất phiền phức.
- Đại tiêu thư cũng không cần phải quá lo lắng. Chú Kỷ đã nói là không có chuyện gì, mọi việc của công ty sẽ có chuyển biến. Giống như cuộc đời của mỗi người vậy, không thể xui rủi mãi được. Một ngày nào đó cũng sẽ gặp may mắn thôi.
- Đại tiểu thư, đây là do em làm việc quá độ. Hiện nay công ty xảy ra việc, em lo lắng quá rồi lại không nghỉ ngơi cho tốt. Cuối cùng mệt mỏi suy sụp cả tinh thần. Nếu như em kiệt sức thì chẳng những không giúp gì được cho công ty nữa mà công ty còn bị tổn thất một phần lực lượng. Việc gì phải làm khổ mình như thế?
Đại tiểu thư bị Sở Phàm nắm lấy vai thì trong lòng cảm thấy rung động. Hai má hơi nóng lên, nghe những lời nói của hắn thì trong lòng dâng lên từng cảm giác ấm áp. Thân thể mềm mại của nàng khẽ nhích lại gần Sở Phàm, đầu nàng khẽ dựa vào vai của hắn, nhẹ giọng nói:
- Em cũng biết là mình lo lắng u sầu cả ngày cũng chẳng có ích gì, nhưng em lại không thể khống chế được mình. Em không nhẫn tâm nhìn thấy ba một mình chống đỡ, nhưng lại nhận ra rằng khả năng của mình là rất kém.
- Cô Vương nói gì vậy? Ha ha, vừa rồi cháu cùng với Sở Phàm chính là, chính là.
- Đại tiểu thư không cần phải giải thích. Tôi có thể hiểu được, tôi không quấy rầy hai người nữa.
Cô Vương nói xong tự trách mình:
- Đều là do tôi không tốt, không nên kinh ngạc hô lên khiến hai người giật mình như thế. Là do tôi không tốt. Đại tiểu thư, A Sở hai người cũng không nên vì tôi mà mất hứng.