Căn Cứ Nông Học Số Chín

Chương 5



[Các tân sinh viên chú ý, danh sách các lớp của từng chuyên ngành đã được công bố, mời mọi người tự đăng nhập vào trang web căn cứ nông học số chín để kiểm tra.]

Trong phòng ngủ đột nhiên vang lên một âm thanh giọng nữ máy móc quen thuộc, Triệu Ly Nông cùng với cô bạn cùng phòng mới quen theo bản năng cùng ngửa đầu nhìn về loa phát thanh trên tường.

"Nhanh như vậy đã được phân lớp rồi?" Đồng Đồng mở quang não ra, trên trang web tìm tên mình trong danh sách công bố, sau đó hỏi Triệu Ly Nông, "Tôi ở lớp làm vườn ban B, còn cậu."

"Nông học ban C." Triệu Ly Nông đảo qua danh sách lớp của mình, phạm vi chuyên ngành không rõ ràng lắm, được chia ra làm mấy loại.

Nông học, nghề làm vườn, lâm học, ngư nghiệp học cùng với chăn nuôi học, mỗi chuyên ngành chia thành ba ban ABC, mỗi ban có khoảng gần 100 người. So với viện nông học ở thế giới của cô rất khác nhau, bất quá thực vật ở thế giới này cũng hoàn toàn khác.

Phía dưới danh sách phía có ghi chú rõ ngày lúc 8 giờ sáng ngày 3 tháng 3 sẽ bắt đầu học chính thức. Ngày hôm nay là ngày hai, ngày mai sẽ phải đi học. Phía dưới còn có tập đính kèm, Triệu Ly Nông vừa mở ra xem, là sơ đồ toàn bộ khu căn cứ, so với sơ đồ của Hà Nguyệt Sinh trước đây chi tiết hơn rất nhiều.

Tân sinh viên cùng sinh viên năm hai sẽ học trong ở nội quyển trên tầng 18, sinh viên năm ba, năm bốn sẽ học ở tầng 19. Một tầng có thể chứa được hai lớp học, có thể thấy được tòa nhà ở nội quyển này chiếm diện tích lớn bao nhiêu.

Trong căn cứ tổng cộng có hai căng tin, cùng nằm ở hai đầu ở nội quyển và trung quyển. Triệu Ly Nông nhìn chằm chằm sơ đồ này này phân tích nửa ngày, Đồng Đồng ở bên cạnh đã đi đến hai cái túi ở góc tường.

Cô ngồi xổm xuống mở túi ra, sau đó có chút vui vẻ nói: "Căn cứ còn chuẩn bị chăn gối cho chúng ta nữa này!"

Triệu Ly Nông nhìn về phía Đồng Đồng đang lấy chăn ra, trong lòng cô thoáng thở phào nhẹ nhõm, cũng đỡ cô không cần phải đi mua, 88 điểm của cô cũng không biết có thể mua được cái gì.

Chờ đến khi trải giường xong, hai người cùng đem toàn bộ quần áo trong rương hành lý treo vào trong tủ quần áo, làm xong thì đã năm giờ chiều.

Đồng Đồng tựa hồ rất mong đợi cuộc sống sinh hoạt ở căn cứ nên liền lôi kéo Triệu Ly Nông đi căng tin ăn cơm, dọc theo đường đi còn đang không ngừng nói với cô những chuyện liên quan về bức ảnh hoa hồng của bà ngoại cô.

"Kỳ thực tấm ảnh đó là do bà ngoại tôi nhặt được, bà cũng không biết đó là loại hoa gì." Lúm đồng tiền trên mặt Đồng Đồng càng sâu, "Bây giờ tôi đã đến được căn cứ nông học số chín, nhất định tôi sẽ hỏi giáo viên xem hạt giống hoa đó là loại gì."

"Nó gọi hoa hồng bảy màu." Triệu Ly Nông cuối cùng vẫn là lên tiếng, "Nhưng hình dáng không giống lắm, cánh hoa hướng ra ngoài, nhìn gần không đẹp lắm."

Mắt Đồng Đồng hơi trợn lên, kinh ngạc nhìn về phía cô: "Cậu đã từng thấy qua?"

Triệu Ly Nông: ".. Đã từng thấy."

Kỳ thực cô còn chưa thấy, từng nhặt được ở trên nông trường, một hộ ở trong thôn đem nhân chủng mấy tháng, cảm thấy quá xấu nên đã nhổ bỏ.

"Bà ngoại tôi rất muốn tận mắt nhìn thấy nó." Đồng Đồng ngập ngừng một chút, vẫn nói, "Tôi muốn trồng được nó."

Triệu Ly Nông tỏ vẻ là đã hiểu, nên nói ra vài ưu điểm: "Nhìn từ xa rất đẹp, cánh hoa sẽ thay đổi màu sắc, giống như cầu vồng vậy."

Đồng Đồng ánh mắt sáng lên: "Vì thế được gọi là hoa hồng cầu vồng?"

Hai người vừa nói chuyện vừa đi vào nhà ăn, Triệu Ly Nông nhìn qua, ở trước cửa sổ đều có màn hình hiển thị các món ăn ngày hôm nay, ánh mắt cô nhìn trên màn ảnh một lượt, nhất thời muốn quay người bỏ đi.

Theo số dư còn lại của mình, cô thậm chí không mua nổi một món ăn nào ở đây cả.

"Quả nhiên là căn cứ nông học số chín." Bên cạnh Đồng Đồng cao hứng nói, "Thật là nhiều món ăn!"

Triệu Ly Nông nhìn về phía Đồng Đồng, cô tựa hồ không cảm thấy giá cả cơm nước nơi này có vấn đề.

- Thịt heo xào /150 điểm

- Thịt heo xào ớt hôm nay có giá đặc biệt /398 điểm.

Nếu bớt đi hai trăm, cô cũng không mua nổi một phần thịt heo xào ớt.

Triệu Ly Nông dùng quang não của mình để kiểm tra điểm giá trị.

Trong thế giới này, điểm chính là tiền, so với thế giới của cô cũng không khác mấy, nhưng ở đây đồ ăn ngược lại rất đắt, chất lượng đồ ăn của người bình thường không được tốt lắm. đam mỹ hài

Ngoài ra, tỷ lệ thực vật biến dị rất cao, tuy rằng cũng có động vật dị biến nhưng tương đối ít, lại dễ dàng tìm thấy được, bởi vậy thức ăn mặn ở đây giá rất rẻ.

Hiện tại Triệu Ly Nông hiểu được vì sao những người trong buồng xe lại có sắc mặt vàng vọt như vậy, dáng người của họ lại gầy gò như vậy. Đại khái cô cùng với chủ nhân thân thể này cũng có bộ dáng như thế.

"Bạn học Triệu!" Triệu Ly Nông đột nhiên nghe thấy tiếng kêu của Hà Nguyệt Sinh cô ngẩng đầu nhìn sang thì nhìn thấy hắn đứng đối diện đang vẫy tay với mình phất tay.

"Khi nãy tôi mới gửi tin nhắn cho cậu, còn tưởng cậu đã nhận được." Hà Nguyệt Sinh bước nhanh đi tới, "Cậu đã xem danh sách chưa, chúng ta học chung một lớp đó."

Ba người chào hỏi lẫn nhau, Hà Nguyệt Sinh chính là việc gì cũng biết, vừa vào căng tin liền bắt đầu phổ cập cho hai người: "Đừng lo lắng điểm số, tân sinh viên có phúc lợi riêng, căn cứ sẽ cung cấp cho chúng ta ba tháng cơm nước miễn phí, mỗi tháng ngày 1 còn phát hoa quả."

Tình thế xoay chuyển!

Triệu Ly Nông lặng yên không một tiếng động xoay lại mũi chân đang hướng ra ngoài, cô thật sự rất đói bụng.

"Tôi có nghe nói qua, suất ăn miễn phí nhưng bất quá là món ăn cố định." Đồng Đồng hâm mộ nhìn các món ăn trên cửa sổ màn hình, "Ở đây có thật nhiều món ăn tôi chưa từng ăn đó."

"Có suất ăn miễn phí cũng rất tốt rồi." Hà Nguyệt Sinh hỏi hai người, "Có đi hay không?"

"Đi." Triệu Ly Nông không chút do dự đáp ứng.

Toàn bộ căn cứ chỉ có hai cái căng tin, vì thế căng tin số một và số hai đều rất lớn, người ra vô tấp nập.

Chờ đến khi bọn họ đứng trước cửa nơi phát cơm miễn phí, đã có không ít người đứng xếp hàng. Suất cơm miễn phí bao gồm một phần cơm, một mặn một chay còn có một bát canh cá, tổng thể nhìn rất ngon. Ba người lĩnh cơm xong liền bưng mâm đến chỗ gần đó ngồi xuống.

Triệu Ly Nông nếm trải thường, mùi vị bình thường, nhưng có thể ăn được, cô cũng không quá để ý.

"Ngon quá!" Đồng Đồng ăn một miếng liền hé miệng cười lên, cô mở quang não ra, chụp một tấm hình, "Chụp cho bà ngoại tôi xe, nơi này đúng là có thật nhiều món ăn ngon."

Triệu Ly Nông ăn được một nửa, ngẩng đầu hỏi Hà Nguyệt Sinh đối diện: "Ba tháng sau nếu không còn phúc lợi, tân sinh viên sẽ ăn như thế nào"

Hà Nguyệt Sinh chỉ chỉ điểm số của những món ăn trên màn hình: "Dùng điểm của bản thân để mua, hoặc trong ba tháng này tân sinh viên có thể hoàn thành các nhiệm vụ được giao, có thể là đi trồng trọt hoặc đi thu hoạch đều có điểm. Chờ sau này khi chúng ta trồng ra quả rồi cũng có thể bán lấy điểm."

"Có thể nhận những nhiệm vụ đó ở đâu?" Triệu Ly Nông hỏi.