Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 388: Màn mở đầu của đại chiến



Quân nhân đặc chủng là bộ đội mũi nhọn vì quốc gia chấp hành những việc ẩn mật nhất độ khó cao nhất, tranh chấp chủ quyền, chống khủng bố cứu người, chiến dịch cục bộ, thần binh thiên giáng. Nhân số bọn họ không nhiều, nhưng năng lực xuất chúng, trang bị hoàn mỹ, hiệu quả và sức phá hoại thu được vô cùng nổi bật.

Mỗi quốc gia đều có mấy đơn vị bộ đội đặc chủng, còn những đơn vị bộ đội không để người ngoài biết thì càng đếm không hết.

Trong thời khắc không có súng thật đạn chuẩn rút đao quyết đấu, không có quốc gia nào lại để lộ con át chủ bài của mình. Có quốc gia bồi dưỡng bộ đội bí mật, thành lập mười mấy năm thậm chí mấy chục năm mà chưa từng chấp hành nhiệm vụ nào, chỉ chờ thời cơ chín muồi, tấn công một trận như sấm sét.

Thành viên của tiểu đội đặc chủng chọn ra từ ưu tú của ưu tú, mỗi thành viên đều là tinh anh trong tinh anh. Những người này cao ngạo, đâu thể để mắt tới những người bình thường.

Không thể thường xuyên đưa những người này ra ngoài đấu với bộ đội đặc chủng của các quốc gia khác, chỉ có thể do nội bộ quân đội cung cấp sân chơi giao lưu thế này.

Thi đấu võ thuật của bộ đội đặc chủng là để mang tới cơ hội giao lưu học hỏi cho quân nhân đặc chủng, để mọi người nhận biết được thực lực của đối phương. Người vào sau có mục tiêu phấn đấu, người di trước cũng có áp lực tới. Mọi người đều có cái để giành lấy, cho nên mỗi thành viên có thể tham gia thi đấu đều rất xem trọng cuộc đấu lớn này.

Mặc dù ngoài mặt Diệp Thu không để ý tới, lúc không có ai, lại chăm chỉ nghiên cứu chế độ điều lệ cẩn thận. Trận đấu tổng cộng có sáu tiểu đội tham gia, ngoài quán quân kỳ trước tiểu đội số 5 Diệp Thu đã biết và tiểu đội Tử La Lan của hắn ra, còn có chi đội Cuồng Phong, tiểu đội Quốc Đặc, tiểu đội lính hàng không và tiểu đội liên hợp phòng ngự hải quân.

Trong đó tiểu đội lính hàng không là bộ đội trực phiên đặc chủng không quân của Trung Quốc, có thể trong thời gian nhanh nhất đạt được mục đích, cũng tham dự tác chiến, bộ đội tốc độ phản ứng nhanh chóng là đả kích chí mạng cho đối phương. Đây là đơn vị bộ đội lâu đời nhất trong lịch sử 600 năm dựng nước của Trung Quốc, tiền thân của nói là đoàn giáo dục của sư đoàn chủ bài 128 tạo thành. Sau khi Trung Quốc có không quân và máy bay, tiểu đội đặc chủng này liền thành lập đầu tiên. Về phần tiểu đội số 5 và tiểu đội Tử La Lan lại là thành lập sau này mà thôi.

Tiểu đội liên hợp phòng ngự hải quân lại là nhân tài đặc biệt tinh lọc trong ba hạm đội lớn Đông Hải, Nam Hải, Bắc Hải, là tiểu đội chấp hành nhiệm vụ đặc biệt trên biển. Tiêu diệt hải tặc, bảo vệ chủ quyền mặt biển. . . nhiệm vụ mà những bộ đội bình thường khó mà lộ diện hoặc không thể đạt được mục tiêu nhanh nhất, thì do bọn họ chấp hành, đây cũng là bộ đội nổi tiếng một thời của Trung Quốc.

Tiểu đội Quốc đặc thuốc ngành quốc an, đây là những nhân tài tinh anh chiêu mộ trong xã hội. Là những đầm rồng hang hổ trong thế giới hiện thực. Thực lực của đội này cũng vô cùng cường hãn. Tiểu đội phản ứng tốc độ nhanh lính hàng không thuộc thế lực không quân, tiểu đội liên phợp phòng ngự biển lại thuộc tinh anh của hải quân. Quán quân kỳ trước của mấy năm nay đều bị tiểu đội sô 5 chiếm cứ, những bộ đội có tín nhiệm lâu năm này khó trang khỏi không cam lòng. Những lão đại trong quân đội này mất đi thể diện, tất nhiên muốn tìm lại thể diện rồi. Cho nên mỗi năm đều phái tới vô số tinh anh, muốn giành được vị trí cao trong cuộc thi võ thuật của bộ đội đặc chủng.

Tiểu đội Tử La Lan và tiểu đội số 5, đều thuộc tân tú vào sau. Thành tích không thể biến thái tới mức đáng sợ của tiểu đội số 5, nhưng cũng nhiều lần giành được á quân. Vị trí thấp nhất cũng không dưới thành tích xếp thứ ba, cho nên, thành viên của tiểu đội Tử La Lan cũng nhiều người nhất có thể vào trong tiểu đội số 5, hơn nữa đó là một trong những nguyên nhân đội trưởng của tiểu đội số 5 phần lớn là do thành viên của tiểu đội Tử La Lan đảm nhiệm.

Khác với tài liệu lúc trước Giang Yến Tử thông báo cho các thành viên, mỗi tiểu đội chỉ được phép cử tám người tham gia thi đấu. Cho nên, thành viên của tiểu đội Tử La Lan tất nhiên có vài người không thể tham gia thi đấu. Nhưng vấn đề giải quyết rất dễ dàng. Trước thi đấu chính thức, tiểu đội Tử La Lan tiến hành thi đấu hữu nghị trong nội bộ trước một lần, tám người có tư cách tham gia thi đấu cũng được chọn ra trong trận thi đấu hữu nghị này.

Phong Cẩu, Lạc Đà, Cuồng, Tri Chu, Khoái Đao, Bạo Hùng và đội phó tiểu đội Tử La Lan Diệp Thu và Giang Yến Tử. Thật ra tiểu đội Tử La Lan không có đội phó, chỉ vì lúc Diệp Thu gia nhập đội, Giang Yến Tử để Diệp Thu phụ trách công việc của nhân vật số 2 của tiểu đội Tử La Lan- Thanh Xà.

Ý ngĩa rất rõ ràng, Diệp Thu rất có thể là người được chọn tiếp nhận chức vụ đội trưởng tiểu đội Tử La Lan.

Cuộc thi áp dụng quy định loại trận đơn, người thắng được một điểm, người thua được 0 điểm. Cũng chính là, nếu trong mỗi vòng thi đấu, tám thành viên của đội đều có thể giành thắng lợi, vậy thì được 8 điểm. Nếu toàn quân đều thua, thì được 0 điểm. Tiểu đội đạt điểm cao nhất sẽ là tiểu đội quán quân, còn đội viên suốt cuộc thi tích lũy được số điểm cao nhất, cũng là quán quân cá nhân.

Tiểu đội số 5 có thể giành hai giải quán quân đoàn đội và cá nhân nhiều năm, điều này khiến trong lòng Diệp Thu càng thêm khiếp sợ thực lực của tiểu đội số 5.

Một bầy yêu quái.

Diệp Thu ngoài việc lưu ý tới thực lực của tiểu đội số 5, còn khá hứng thú với tiểu đội Cuồng Phong mới nổi này. Phải biết rằng, là đội phó của tiểu đội Tử La Lan, trước đây hắn chưa từng nghe nói có tiểu đội như vậy. Hoặc là, đây là tiểu đội mới thành lập nhất, hoặc là, sự tồn tại của tiểu đội này là cơ mật cao nhất cấp SSS của quốc gia.

Sự tình khác thường chắc có điều tà ác. Diệp Thu biết muốn lấy chức quán quân đoàn đội rất khó, vì đó không phải là chuyện dựa vào sự cố gắng của cá nhân là có thể thành công. Nhưng quán quân cá nhân hắn buộc phải có được.

Không vì gì khác, chính là đó là giải mà Yến Thanh Phong giành được. cha mình Diệp Trọng cũng giành được.

Hắn không thể thua người khác. Đặc biệt không thể thua hai người này.

Nếu mình bị loại, e là bị ông ở nhà nhạo báng cả đời không ngẩng đầu lên được.

Thành viên tiểu đội Tử La Lan bình thường ăn mặc tùy ý lần đầu tiên mặc đồng phục, tây phục màu đen đặc biệt làm căn cứ theo thân hình từng người. Áo lót sát người trắng noãn như tuyết phất phới trong không trung không dính hạt bụi nào, ca vát màu đen có đường hoa văn nhỏ, và giày mềm da cá sấu không biết là của xí nghiệp quân công nào cung cấp. Loại giày da này cho dù lúc chiến đấu cũng không ảnh hưởng tới tốc độ của bạn, nhẹ nhàng mềm mại như giày thể thao, hơn nữa nhìn bên trên có vẻ là giày da đôi.

Điều này khiến đội phó bổ nhiệm phi nhà nước đồng chí Diệp Thu của Tử La Lan người rất chú trọng tới hình tượng vô cùng hài lòng, phải biết rằng, nửa người trên đẹp trai như vậy, bên dưới nếu đi giày thể thao màu trắng hoặc một đôi màu vàng hoặc giày bệt màu đỏ, đúng là chuyện đốt đàn nấu hạc, có vẻ lăng nhục.

Với phong cách của đồng học Diệp Thu, tuyệt đối sẽ không làm chuyện ngu xuẩn mặc đồ tây đeo cà vạt bên dưới đi giày thể thao màu trắng rêu rao ra ngoài.

Đồ tây may thủ công hoàn mỹ, cổ áo còn thêu bông hoa nhỏ màu đen. Nhìn từ xa. . . . nhìn không rõ, nhìn gần là nụ hoa lan tím (Tử La Lan : hoa lan tím)

Diệp Thu soi soi gương, thấy cả đời mình chưa từng đẹp trai như vậy. (Sặc! Đến chết cười vì tính tự sướng của cha này. )

Chạy tới lắc lư một vòng, quan sát vẻ anh tuấn của các thành viên khác sau khi thay đồng phục, Diệp Thu càng yên tâm.

Tốt lắm, bọn họ rất thích hợp làm thế hệ mới.

Điều duy nhất khiến Diệp Thu phiền muộn là Giang Yến Tử cũng mặc như vậy. Mặc tây phục màu đen giản thế, áo trong màu trắng bó thân nhét trong quần. Trên cổ không đeo cà vạt cổ hủ cùng loại, nhưng lại đeo nơ trong sáng, hơn nữa điều khác với mọi người là hoa lan tím trên cổ áo cô là màu trắng, vô cùng chói mắt.

Giang Yến Tử ăn mặc như vậy sức hấp dẫn kinh người, vừa đi ra khiến cho những thành viên của Tử La Lan chỉ biết tập luyện và đánh đấm hoàn toàn không biết tới sắc đẹp bỗng chốc hóa đá. Vẻ đẹp trung tính đó ngay cả vẻ đẹp mùa xuân cũng không so sánh được, kết hợp với khí chất chán chường tịch mịch của cô, ánh mắt u buồn như chuồn chuồn tháng chín, trên tay kẹp điếu thuốc cho nữ nhỏ dài mịn... Nếu không phải xem cô là một người phụ nữ, Diệp Thu đã xúc động nhổ nước bọt lên người cô rồi.

Ghét nhất là ai đẹp trai hơn mình.

Một người phụ nữ đoan trang không mặc váy, học người ta mặc tây phục làm gì?

Đáng ghét!

Giang Yến Tử nhìn lướt một lượt các thành viên tiểu đội Tử La Lan đang đứng trước mặt mình, đầu tiên là dừng lại trên người những thành viên đau khổ bị loại không có cơ hội tham gia thi đấu, giọng lạnh lùng nói: "Tôi không hề đồng tình với các bạn, cũng không có lỗi với các bạn. Từ đầu tới cuối, tiểu đội Tử La Lan luôn là tiểu đội tinh anh của kẻ mạnh tồn tại. Trở nên mạnh, chỉ có trở nên mạnh hơn, mới có thể có được sự tôn trọng và tán thành của các thành viên."

"Nếu, mọi người có thể đánh bại những thành viên đại diện cho vinh dự của Tử La Lan đi tham chiến, tôi sẽ lấy đó làm kiêu ngạo. Cũng may, mọi người vẫn còn cơ hội. Nhưng, cơ hội thế này không nhiều, tự thân vận động đi" .

Ánh mắt Giang Yến Tử có chút thực chất, khiến những người bị cô nhìn xấu hổ không chịu được. Vẻ mặt từng người áy náy, hai tay nắm chặt, móng tay cắm vào thịt, nhưng không hề cảm thấy đau đớn.

Mạnh hơn, chỉ có không ngừng lớn mạnh, mới có thể có được tôn trọng và tán thành, và các loại vinh quang theo đó mà tới.

Làm một người luyện võ mà nói, ai không muốn thể hiện thực lực mình ở nơi nhất đỉnh tinh anh toàn quốc tụ hội này.

Nhưng, bọn họ ngay cả tiểu đội mình còn không bước qua được. mạnh hơn, chỉ có không ngừng lớn mạnh, mới có thể hưởng thụ điều này.

Giang Yến Tử lại dời ánh mắt đi, ánh mắt lướt tới những thành viên may mắn đại diện cho Tử La Lan tham chiến. Cúi người thật sâu, trên khuôn mặt lạnh lùng kiêu ngạo ấy có vẻ kích động. Thành khẩn nói: "Kính nhờ các vị, vinh quang của Tử La Lan dựa vào mọi người. Chúng ta thu được thành tích xếp thứ ba, cũng giành được thành tích á quân, nhưng, chúng ta chưa từng có cơ hội chạm tới chức quán quân" .

"Năm nay, chúng ta có hi vọng, Tôi tin mọi người" Ánh mắt Giang Yến Tử lần này chuyển tới một điểm, nhìn trên khuôn mặt Diệp Thu tươi cười hớn hở, nghiêm túc nói.

Tên khốn kiếp này, ở trường hợp chính thức thế này, hắn còn cười giống mê gái thế kia là có ý gì?

Lẽ nào hắn cảm thấy lời tổng động viên trước hồi chiến của mình có gì không ổn sao?

Đây chính là những ngôn từ kinh điển nhất mình hao phí tế bào não cả một đêm, hút hơn hai bao thuốc mới có thể nghĩ ra được. Đơn giản mà đi sâu vào lòng người, lẽ nào hắn còn có cách nào tốt hơn?

Chờ xem vậy. Sẽ tính sổ với ngươi sau.

Giang Yến Tử vừa biểu diễn, trong lòng vừa thầm nguyền rủa tên phá hoại không khí này.

Những thành viên tham gia thi đấu ai nấy ánh mắt phấn khởi, không ngờ đội trưởng bình thường lạnh lùng vô tình với bọn họ đột nhiên hành đại lễ như vậy, ai nấy đều kích động không hiểu, ý chí chiến đấu không thể kiềm chế mênh mông tràn ra, nhiệt huyết sục sôi trong cơ thể.

Lần này, chúng ta là quán quân!

Ai cũng nắm chặt nắm đấm, kiên định nói với mình như vậy.

Cùng lúc đó, trên bãi biển nào đó.

Một đội nam thân hình cao lớn rắn chắc, vì được phơi nắng nhiều mà da thịt trở nên rắn chắc đen kịt khác thường đang đứng thẳng, đỉnh đầu mặt trời chói chang nhưng những người đàn ông này không hề nhúc nhích, để mặc mồ hôi như hạt châu trên trán chảy xuống, mồ hôi mặn rỏ xuống mắt làm đau mắt, những người nay ngay cả mắt cũng chưa từng chớp.

Đứng trước mặt họ là một người trẻ tuổi, tuổi tác có vẻ nhỏ nhất trong đám người này, da trắng nõn như giấy, giống như bệnh nhân bị bệnh nặng mới khỏi. Nhưng lúc đối diện với người thanh niên này, đội thể hình cao lớn này dưới áo bó thân lộ ra cơ bắp, ai cũng có sức mạnh kéo hổ đánh báo- tinh anh đặc chiến hải quân không dám thở mạnh.

Người đàn ông xưng danh ma sư, được thành viên thuộc hạ gọi là quỷ sư, là con một của Lạc Thiên Phóng hạm đội Bắc hải, vốn nên được cưng chiều, nhưng Lạc Thiên Phóng để con một kế thừa di sản tinh thần, đã tiến hành đạo tạo vô cùng nghiêm ngặt. Cho dù là tập luyện thể năng, tập luyện áp lực, mưu lược chiến trường, đào tạo và chỉ huy bộ đội đặc chủng, nghệ thuật quyết đoán phối hợp chiến đáu với các hạm đội hải quân, đàn cổ, thơ Đường 300 bài, . . . 72 chiêu thức giải thích rõ ràng, 36 điểm G trên cơ thể khiến con gái đạt được... . vvv. Cho dù có liên quan tới tiền đồ của hắn, hay là không liên quan, chỉ cần cảm thấy có ích cho con trai, Lạc Thiên Phóng đều nhồi nhét vào trong đầu con trai.

Thời gian không phụ người có lòng, con trai Lạc Thiên Quân được đào tạo thành một quái thai. 18 tuổi với thành tích ưu tú thông qua khảo hạch vào trong bộ đội tinh anh hải quân, cùng năm đó liền ra khỏi bộ đội tinh anh hải quân, với một tân binh phục dịch không tới nửa năm xông vào tiểu đội liên hợp phòng ngự biển anh hùng xuất hiện lớp lớp, trong ba năm dựa vào thực lực cá nhân đã đảm nhiệm tiểu đội trưởng tiểu đội phòng ngự biển. mà Lạc Thiên Quân năm nay mới chỉ 23 tuổi, nhưng đã phục vụ bốn năm trong tiểu đội liên hợp phòng ngự biển, nắm giữ sự tồn tại biến hóa một năm của tiểu đội tinh anh hải phòng.

Lạc Thiên Quân ánh mắt ôn hòa nhìn người đàn ông trước mặt một cái, mỉm cười hỏi: "Mọi người có mệt không"

"Không mệt" Mọi người đồng thanh hô.

Không mệt mới lạ, quỷ sư sở dĩ được gọi là quỷ sư vì hắn biến thái giống ma quỷ, chế định kế hoạch tập luyện so sánh với đội trưởng tiền nhiệm, gấp ba lần có thừa, cho dù là lão binh phục dịch nhiều năm cũng không kham được, càng huống hồ những thành viên mới mỗi năm triệu tập tới.

Cho dù mọi người khổ không nói nổi, nhưng vì có tên biến thái Lạc Thiên Quân hướng dẫn phía trước, kế hoạch hắn đặt ra mặc dù nặng, chính hắn cũng hoàn thành gấp hai lần thậm chí nhiều lần. Có tấm gương tốt có tác dụng làm mẫu này, các thành viên bị kích thích, mới nghiến răng chịu đựng, lần đầu tập luyện, một nửa thành viên mệt tới ói máu, giọt nước cũng khó uống.

Nói không mệt, là hoàn toàn dối trá.

Nói mệt lại không dám. Nguồn truyện: Truyện FULL

Lạc Thiên Quân cười ha ha nói: "Vậy sao? Xem ra kế hoạch huấn luyện của tôi phải sửa lại mới được. Đổi thành lượng tập luyện gấp hai lần hiện giờ đi. Mọi người có ý kiến gì không?"

Đám người kia bỗng tròn mắt, thời gian dài như vậy, lại đổi thành lượng tập luyện gấp hai lần?

Phải biết rằng, lượng tập luyện của bọn họ vốn đã tới cực hạn của cơ thể, cho dù muốn tăng thêm lượng tập luyện cũng nên căn cứ theo khả năng tiếp nhận của cơ thể thành viên tăng thêm từng chút. Nếu đột ngột tăng gấp hai lần, có để người ta sống không? Cách sửa này sẽ chết người đó.

Thấy mọi người đều im lặng không nói, Lạc Thiên Quân thôi cười, vẻ mặt trùng xuống nói: "Tôi biết, mọi người rất mệt. Tôi cũng mệt, Chúng ta bỏ ra tinh lực và tâm huyết gấp 3 lần 5 lần thậm chí nhiều hơn nữa so với người khác, nói một chữ mệt cũng không mất mặt được. Bảo kiếm từ trong ma luyện mà ra, giờ nên là lúc chúng ta thu hoạch rồi. Chúng ta đại diện cinh quang của mấy vạn hải quân, nhưng chúng ta đều khiến họ thất vọng, sự trân trọng của cấp trên với tôi tôi rõ, tôi lúc đó quả thật còn non nớt, sức mạnh cũng không đạt tới mục tiêu mà họ kỳ vọng, lần này tôi tràn đầy tự tin"

"Đây là lần đầu tiên tôi tham gia thi đấu, tôi rất kích động, càng chờ mong hơn. Tin chắc rất nhiều người giống tôi. Nhưng bây giờ, chúng ta chuẩn bị lâu như vậy, chúng ta chuẩn bị đầy đủ như vậy lẽ nào vẫn không thể đoạt được vinh quang thuộc về chúng ta, vinh quang thuộc về 60 vạn hải quân sao? Lên đi, các anh em, tới đánh cùng tôi. Khiến những kẻ cao ngạo đó nếm thử thực lực của tinh anh hải phòng. Lần này, tôi muốn chức quán quân" Lạc Thiên Quân đột nhiên nâng cao âm lượng, lớn tiếng hét. Bề ngoài nho nhã anh tuấn vô cùng lạnh lùng, như một bảo kiếm rút khỏi vỏ.

"Thắng lợi" Đám đàn ông nhiệt huyết trước mặt cùng hô lên, tiếng như rung trời.

Trong trụ sở hàng không, ở tổng bộ quốc an, ở nhưng nơi khác không để người khác biết của Trung Quốc, cũng đồng thời diễn ra cảnh như vậy.

Mục tiêu của mỗi người, đều là quán quân thi đấu võ thuật bộ đội đặc chủng.

Yến Kinh chắc chắn là nơi tinh anh tụ hợp.

Không biết người lãnh đạo chủ quản của bộ đội đặc chủng có phải đều thích chui trong lỗ không, trụ sở huấn luyện của tiểu đội Tử La Lan ở dưới đất, cuộc thi võ thuật cũng dưới đất.

Mặc dù phương diện thiết kế thông gió và dưỡng khí dưới đất đều vô cùng hợp lý, nhưng chìm đắm không thấy ánh mặt trời, trong mắt không có bóng cây xanh, bên tai không nghe thấy chim hót côn trùng kêu, vẫn khiến người ta cảm thấy là một chuyện không tốt đẹp. Dù sao, con người sống trên bề mặt trái đất quen rồi, đột nhiên sống trong đất, chắc chắn không thích ứng được.

Đương nhiên đây chỉ là lẩm bẩm trong lòng Diệp Thu, không dám mang ra chia xẻ với mọi người.

Hắn tới để giành quán quân, nhưng không thể cuộc thi còn chưa bắt đầu đã bị phía tổ chức hủy bỏ tư cách tham gia thi đấu trước.

Có lẽ là đừng có thâm ý, trên đường tới tham gia thi đấu, trong chiếc xe tải bình thường bít kín, Giang Yến Tử kể một câu chuyện cho Diệp Thu. Lần trước, một tuyển thủ rất có thực lực vì lăng nhục trọng tài, bị hủy bỏ tư cách thi đấu. Giang Yến Tử không thể không lo lắng. Chỉ có tám thành viên có thể tham gia thi đấu, nếu còn chưa vào đấu đã mất đi đội viên chủ lực, cho dù các đội viên còn lại có cố gắng thế nào, vị trí giành được cũng chẳng đi đến đâu. Các thành viên khác mặc dù kiêu ngạo, nhưng cũng không dám cãi lệnh cô.

Nhưng Diệp Thu, hắn nhìn có vẻ là đội viên năm tốt: nói chuyện nhẹ nhàng ôn hòa, đối đãi người khác khoan dung hào phóng,, ngoài lúc đánh nhau với các thành viên ra tay độc ác một chút ra, kết thành một khối với nhân viên trong trụ sở, đặc biệt là nhân viên nữ.

Nhưng người này lại khiến Giang Yến Tử đau đầu nhất. Vì hắn là người đi ngược lại kỷ luật nhiều nhất, hơn nữa kiêu ngạo trong xương tủy e là cao như đỉnh lợn mẹ kéo ngựa cao thứ nhất trên thế giới ấy, đàn ông trong tiểu đội Tử La Lan gộp lại cũng không bằng một phần mười hắn.

Giang Yến Tử cảm thấy, nhắc nhở thức tỉnh cảnh báo với hắn là điều rất cần thiết.

Trụ sở dưới đất này vô cùng lớn, so với trụ sở của tiểu đội Tử La Lan còn lớn hơn mấy lần. Qua kiểm tra thân phận tầng tầng lớp lớp bảo vệ nghiêm ngặt, lấy đi cả thiết bị công nghệ cao có thể dùng ghi âm và quay hình trong điện thoại, sau đó mới lấy thẻ dấu vân tay của mình làm ngay tại chỗ đi vào thế giới dưới lòng đất.

"Mọi người về phòng nghỉ ngơi. Đúng 12h trưa tập trung ở cửa" Giang Yến Tử lên tiếng sai bảo.

Cuộc thi này diễn ra trong chín ngày, trong chín ngày này, bất cứ ai cũng không được phép đi ra khỏi trụ sở dưới đất này. Cho nên, trụ sở còn thu xếp phòng cho trọng tài và các đội viên tham gia thi đấu. Theo chỉ thị trên thẻ điện tử, phòn Diệp Thu là AE16. Thuận theo bảng hướng dẫn của trụ sở tìm được phòng mình, quét thẻ trên cửa điện tử một cái, một tiếng tinh vang lên, cửa phòng bật mở.

Phòng không hề đơn sơ, hơn nữa có thể nói là xa hoa.

Không gian không lớn lắm, nhưng đồ đạc bên trong rất đầy đủ. Bên trong có chăn và đồ dùng rửa mặt. Đối với những người đến tay không như Diệp Thu đúng là đã giải quyết được nỗi lo hậu cần. Đương nhiên, bên tổ chức cũng không cho phép đội viên mang đồ vào.

Tivi, bình nước, tủ lạnh, phòng vệ sinh riêng, bồn tắm mát xa. Thậm chí còn có thịt bò khô và lợn sốt dùng với rượu.

Nhưng, giấy nhắc nhở trên tủ lạnh lại nhắc nhở người tham gia thi đấu, không được say rượu, nếu không hủy bỏ tư cách tham gia thi đấu.

Dĩ nhiên cho phép uống rượu, nhưng vượt ra ngoài dự liệu của Diệp Thu.

Coi như nhân tính hóa, Diệp Thu nghĩ, nếu ngay cả chút hấp dẫn này còn không chịu nổi, cho dù thân thủ hắn có giỏi nữa, cũng là một đội viên thất bại.

Không có máy tính và mạng, có thể là lo lắng tin tức truyền ra ngoài, có người thông qua mạng truyền tài liệu nội bộ ra ngoài.

Bây giờ nào có buồn ngủ, bật tivi xem một chút, đều là mấy kênh trong ngành, những cũng có vô số phim có thể thưởng thức, nhưng Diệp Thu hoàn toàn ngồi không yên, vẫn nên ra ngoài tìm hiểu thực lực những tiểu đội khác một chút. Lúc này đang là thời gian các tiểu đội đặc chủng tới báo cáo trước, có lẽ có thể phát hiện chút tin tức có ích gì.

Người có cùng suy nghĩ với Diệp Thu không ít, lúc Diệp Thu ra cửa mấy thành viên tiểu đội Tử La Lan cũng đang ở trên lan can quan sát đại sảnh tầng một. Ký túc của họ ở tầng hai, chỉ cần ở cửa, là có thể nhìn thấy từ bên ngoài các tiểu đội khác qua các tầng kiểm tra đi vào trong. Tiểu đội Tử La Lan là nhóm đến đầu tiên, là đội chiếm chút ưu thế.

Đây là khu nghỉ lại, không chỉ là nơi nghỉ của đội viên tham gia thi đấu, mà còn là chỗ nghĩ của nhân viên làm việc và thành viên tiểu đội phòng chống giữ gìn trật tự và thành viên đội phòng chống bạo lực đấu riêng. Về phần trọng tài và các quan chức trong quân giới tới dự lại ở nơi khác.

Lúc này, ánh mắt Diệp Thu đột nhiên híp lại.

Sát khí.

Sát khí mãnh liệt

Ánh mặt Diệp Thu gắt gao nhìn tới chỗ ngoặt phía trước, mặc dù vẫn chưa nhìn thấy bóng dáng những người đó, nhưng Diệp Thu đã cảm thấy sát khí chưa từng thấy.

Người chưa tới, sát khí tới trước. Rốt cuộc những người này là ai?

Choang!

Choang

Choang!

Tiếng bước chân đều nhịp, giống tiếng trống của một người giẫm tới, như tiếng sấm sét nặng nề gõ vào trái tim những thành viên tiểu đội Tử La Lan đang tựa trên lan can. Từng người nhìn nhau, nỗi khiếp sợ trên mặt không thể dùng ngông từ diễn đạt.

Đột nhiên, một đám nam giới mặc tây phục màu đen đi tới. Những người đàn ông này thân hình cao thấp đủ cả, tuổi tác chênh lệch cũng lớn, nhưng mỗi người lại khí thế hơn người,, bước đi đều nhịp, giày da bước trên sàn làm từ thép tinh luyện, mỗi bước lên trước, áp lực mang tới càng tăng thêm. Vẻ mặt bọn họ nghiêm, ánh mắt sắc như dao, giống tử thần giết chết nghìn vạn người ra từ giới Tu La vậy, dao động tới huyết khí của con người.

Khí thế chỉ lúc Tiểu Bạch nổi giận mới có thể thấy, nhưng lại có thể thấy trên từng người này.

Những người này, e là đối thủ đáng gờm.

"Đó là bộ đội số 5. Quán quân kép năm năm liền" Giọng một người phụ nữ vang lên phía sau Diệp Thu.