Reo am hiểu công kích bằng sóng âm, dùng miệng phát ra thanh âm cổ quái, loại sóng âm này không cần điều chỉnh cũng phát ra tần xuất tử vọng, lực lượng mạnh vô cùng, thế nhưng loại sóng âm này động tĩnh quá lớn, hơn nữa phạm vi công kích rộng, cho lên Reo chần chờ không biết có nên dùng hay không.
Sớm bại lộ tuyệt kĩ, cũng không phù hợp với lợi ích bản thân.
Nhưng đối với quyền cước hắn đâu phải đối thủ của Diệp Thu? Hơn nữa Diệp Thu còn cầm súng, không chút lưu tình cứ thế không nhằm cũng bắn, như muốn đoạt mạng, Reo chật vật không chịu nổi.
Thật vất vả mới né được ba phát súng của Diệp Thu, đang muốn phản kích thì Diệp Thu cất súng vào ngực, đạp vào ván tàu, thân vọt lên không trung, hai chân liền thân, làm mấy động tác yêu cầu độ khó cao, một cước đá vào ngực Reo.
Reo vốn chuẩn bị xông tới lại bị Diệp Thu đá ngược lại, liền dính một cước trầm trọng bay lên, Diệp Thu không bỏ qua, thân thể vọt tới đuổi theo thân thể Reo đãng lơ lửng trên không trung, vừa sử ra một bộ cước pháp liên hoàn đá bay Reo đập thẳng vào thân tàu, lúc này mới nhẹ nhàng hạ xuống.
Lúc này Reo đã không còn hình người.
"Đây là thực sự của cao thủ thiên giới? Không có giỏi lắm a." Diệp Thu không ngờ dễ dàng đánh bại Reo như vậy, tự đại thầm nghĩ.
Thiên giới cao thủ cùng vốn là người thường biến dị sinh ra, nếu họ không thể sử dụng dị năng, thực lực sẽ giảm mạnh, nếu không có thêm sức mạnh cơ bắp mà thi đấu với một tuyển thủ quyền anh, có khi rất nhanh sẽ bị hắn đánh gục. Loại dị năng am hiểu công kích dị năng còn có thêm võ công, cơ bắp thuộc loại rất ít.
Thấy Diệp Thu ra tay tàn nhẫn như vậy, không ít người lộ vẻ giận dữ, một đôi ăn mặc quần áo trắng trông như hai anh em đang hùng hổ muốn quyết đấu với Diệp Thu, đột nhiên cửa phòng nhỏ mở ra, một đám mặc âu phục đen bước vào.
Dẫn đầu là một người vạm vỡ, tóc vàng xanh, gã này quét mắt toàn trường một vòng, nói: "Mời mọi người yên lặng, để bảo đảm an toàn của mọi người, từ giờ trở đi, bất luận ai cũng không được phát sinh tranh đấu trên thuyền, nếu vi phạm, sẽ bị trục xuất."
Cũng không quản mọi người phản ứng ra sao, hắn quay người rời đi, đám áo đen cùng lũ lượt rời theo.
Bởi vậy có thể thấy, quy củ của thiên giới cực kì nghiêm khắc, kỷ luật nghiêm minh không ai dám trái quy định.
Hai anh em kia lộ vẻ tiếc nuối, hung hăng lườm Diệp Thu, lúc này với lùi vào góc phòng.
Những người khác thấy đội chấp pháp tới cùng kìm nén cơn tức lại, không có biện pháp thu thập tên kiêu ngạo đến cực điểm này, cũng chỉ có thể mặc hắn sống lâu thêm một chút nữa.
Brahma lui về góc, tiến hành xử lý vết thương, may mà Diệp Thu không sử dụng loại đạn nổ lớn, cho nên bả vai Brahma bi nát toàn bộ.
Hắn có hành động ngầm, không thể bại lộ thực lực để mọi người thấy, cho nên đành cắn răng nhẫn nhịn.
Diệp Thu cười tủm tỉm tiêu sái đến bên Tiểu Bạch hỏi: "Hiểu chưa?"
Tiểu Bạch gật đầu lại lắc đầu.
"Cậu nói là không xác định bọn họ có bao nhiêu người?" Diệp Thu cười hỏi.
"Anh không phải là biểu diễn lãng phí rồi sao?" Diệp Thu tiếc nuối nói, hắn cũng biết hiện nay giới dị năng giả đều cô độc, bọn họ cổ quái không có bởi vì người không quen biết mà chiến đấu sinh tử, mặc dù họ nhìn mình không vừa mắt, cũng chỉ nghĩ phải thu thập một phen.
Hành vi vừa rồi không chỉ chọc giận mọi người ở đây, mà có vài người còn thấy họ không vừa mắt muốn cho họ ăn đòn, muốn Tiểu Bạch tìm ra đồng bọn của bọn họ, cũng có chút làm khó hắn.
Ngân Nhã đi tới, con mắt mê người lườm Diệp Thu nói: "Tôi thực sự hoài nghi, anh vừa rồi nổ súng là muốn bắn ai?"
"Sao cô sợ à?" Diệp Thu cười hỏi, cô gái này quả thực dụ hoặc.
"Không tôi không sợ, anh hẳn biết sát thủ không biết sợ chết, chỉ sợ nhiệm vụ thất bại, tôi chỉ tức giận anh ở sau lưng nhằm vào đồng bọn mà nổ súng." Ngân Nhãn phản bác: "Sát thủ tôn quý, cô muốn giết tôi, tôi sao lại không thể nổ súng sau lưng cô? Sát thủ bất chấp mọi thủ đoạn a." Diệp Thu cười càng tươi, đột nhiên phát hiện đùa giỡn cô nàng ngoại quốc này thực sự vui vẻ.
"Anh hắn là rõ, tôi vì báo thù cho các anh mới ra tay."
"Tôi không yêu cầu cô ra tay a?"
"Anh không có phong độ."
"Đúng thế." Diệp Thu cười nói.
Ngân Nhãn tức giận hừ lạnh bỏ đi.
Diệp Thu cười xoay người nói với Tiểu Bạch: ''Tiểu Bạch, cậu biết đàn bà thế nào mới là thông minh nhất không?"
Tiểu Bạch sửng sốt sau đó lắc đầu.
"Phụ nữ không nói gì mới chính là phụ nữ thông minh." Diệp Thu giải thích: "Phụ nữ chỉ cần mở miệng liền bại lộ rất nhiều tin tức, Tiểu Bạch cậu mới là phụ nữ thông minh.
Tiểu Bạch tâm sinh tự ái, lùi lại xua tay.
"Tôi không phải phụ nữ." Tiểu Bạch nói.
Hắn không phải phụ nữ, cũng không muốn làm phụ nữ, nếu không chỉ cần một kiếm.. chặt xuống.
Mọi người vẫn lên thuyền không ngớt, ngoại trừ Phượng vương ra Diệp Thu không nhận ra ai nữa.
Diệp Thu thực ra không ngờ Phượng vương cũng được mời, bởi vì họ là dị năng giả của quốc gia, không phải người của thiên giới, bọn họ cũng không chịu pháp lệnh của thiên giới, mà là chấp hành mệnh lệnh quốc gia.
Diệp Thu không bắt chuyện với họ, hắn biểu hiện đủ rồi, hiện tại cần yên lặng lại, hơn nữa Phượng vương tới cũng đi thẳng lên lầu không có bắt chuyện với bọn hắn.
Một đám áo bào trắng đội mũ vàng kim đi tới, có người phát ra tiếng kêu la.
"Ai Cập Ni La vương quyền, bọn họ cũng tới?"
"Thiện giới đại hội sau lại mời những người này?"
"Bọn họ không phải độc lập với thiên giới sao?"
"Phượng tộc cùng đám Ai cập kia sớm đã bị quốc gia chiêu mộ, bọn họ có tư cách gì tới đây?"
Nghi thanh liên tục vang lên, đám ai cập kia ngoảng mặt làm ngơ, chỉ im lặng đi lên lầu.
Nhưng sau bọn họ có người của thiên giới đại hội nói: "Lần này đại hội, chúng ta mời tổ chức dị năng giả làm chủ tịch bàng quan, ngoại trừ thần thánh Hoa Hạ từ chối tham gia, các tổ chức dị năng khác đều vui vẻ đáp ứng, căn cứ vào điều lệ thiên giới, bọn họ chỉ quan dự, không thi đấu, không ảnh hưởng đến sự lựa chọn của đại hội. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Diệp Thu tâm tư khẽ động, đột nhiên có một loại dự cảm.
Thiên Giới đại hội mời mười tổ chức dị năng giả, những tổ chức khác đều tham gia chỉ có Thần thánh Hoa Hạ không tham gia?
Chẳng lẽ bởi tham dự chuyện gì, Yến Kinh có biến cố?
Rời Yến Kinh lâu rồi, lẽ nào bên kia không còn khống chế được cục diện? Nhưng mạng lưới thông tin của mình sao còn chưa nhận được tin tức gì?
Tham gia thiên giới đại hội vốn là Thần Thánh Hoa Hạ chịu trách nhiệm, sao bây giờ lại dồn hết vào người mình?
Diệp Thu nghĩ tới cha, nhớ tới nhiệm vụ ông ra ngoài chấp hành, vì sao bọn họ phái mình lên đài?
Trước đây mình nhận cũng vì gánh chịu hộ Lâm gia, Lâm gia có thể tin?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu, Diệp Thu thầm đổ mồ hôi lạnh.
Mục tiêu của họ là gì? Người bên mình rút cuộc ai mới có thể tin đây?
Diệp Thu cảm thấy mình như bị thao túng, hai chân căn bản không chịu không chế, sau đó từng bước bị nuốt trọn.
Diệp Thu thậm chí cũng đã tìm cách, hắn không thể như cha, bị người khác hãm hại mà không biết.
"Ni La vương quyền" Là tổ chức dị năng của Ai Cập, tương truyền " Ni La vương quyền" do Pharaon xưa lập, vốn là tổ chức dị năng từ xưa, là tổ chức vũ trang bảo vệ Ai Cập xưa.
"Hội trưởng Ni La vương quyền là một gã danh hào Pháp lãi vương, đặc biệt đồn rằng trong tay hắn có thần khí" nhật quang mâu", có thể mượn lực lượng của mặt trời, vừa đi trước tay cầm ngân mâu là hội trưởng Kha Tất Tư, thực lực thâm bất khả trắc, tục truyền là Pháp lão vương cường đại nhất đời trước." Long Nữ giảng giải cho Kristyna nghe lai lịch đám dị năng giả này, Kristyna chuyên tâm nghe, có vài thứ gia tộc đã nói qua, nhưng Long Nữ giảng giải khiến nàng hiểu rõ thêm nhiều.
"Sắc mặt hắn có chút khác thường." Kristyna đột nhiên nói.
"Hả?" Long nữ lập tức rời ánh mắt tới trên người Diệp Thu, biểu tình cũng chấn động.
"Hình như xảy ra chuyện gì?" Long Nữ nói, trong đầu lập tức vận chuyển, tự hỏi chuyện gì có thể khiến Diệp Thu thành ra thế này.