Vài năm trước, Tần Úc là nhân vật chủ chốt trong việc thúc đẩy cho sự thành công của Đạo luật Omega, lúc đó năng lực lãnh đạo và nghiên cứu khoa học của y đã được công nhận rộng rãi.
Sau khi đạo luật Omega được thực hiện thành công, y trở lại trường tiếp tục công việc giảng dạy và miệt mài nghiên cứu khoa học.
Mặc dù không giống như Viễn Xa vẫn hoạt động ở tuyến đầu, nhưng địa vị và mối quan hệ xã hội vẫn còn đó.
Hiện giờ, sự nghiệp và danh tiếng của y được nhiều người biết đến. Sau này khi kết hôn với Cố Thành An dù cho kín đáo nhưng vẫn có nhiều người theo dõi.
Bọn họ đương nhiên cũng biết giáo sư Tần Úc là người nhà của nhà họ Cố, trước mắt tình huống chỉ sợ cũng không tốt quá.
Xa Viễn tụ họp những người này lại với nhau, đều là nhưng lãnh đạo nhân tài kiệt xuất, còn có những ngôi sao nghiên cứu khoa học, cơ hồ bao gồm những người tài giỏi trong hầu hết lĩnh vực.
Bọn họ đã mấy năm không gặp Tần Úc, nhưng vẫn còn nhớ y là Omega ưu tú lãnh đạm.
Ai có thể ngờ ngay khi cánh cửa vừa mở ra, một Omega với cái bụng bự, động tác có chút vụng về bước vào.
Mọi người phản ứng một hồi mới nhận ra đấy là Tần Úc.
Mặc dù đường nét gương mặt không thay đổi, nhưng so với trước đây lại cảm thấy y bớt lạnh lùng hơn một chút, trở nên mềm mại nhu hòa hơn.
Tuy nhiên, sư tinh anh trong mắt y dường như không bao giờ biến mất, mà vẫn như trước.
Một CEO của ngành dược phẩm có quen thân với y là Beta, đàn em của y.
Nhìn thấy đàn anh mang thai, anh ta tỏ vẻ kinh ngạc, do quen thân với y hơn những người khác, nên cũng không sợ bị mắng, trực tiếp đi tới trước mặt Tần Úc.
Cúi xuống và nhìn kỹ bụng y.
"Tiền bối, anh thật sự có thai sao?"
Tần Úc gõ vào sau đầu anh ta một cái, "Cút mau, tránh làm cho đứa nhỏ của tôi cũng ngốc như chú."
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người có mặt đều bật cười.
Tần Úc là người duy nhất dám nói thẳng thắn như vậy trước mặt Thang Tiền Sở.
Quả nhiên, vẫn là không thay đổi.
Những người này đều là do Xa Viễn tìm được, ít nhiều cũng có quan hệ với Tần Úc, nên khi nghe tin y gặp nạn, tất cả đều vội vàng chạy tới.
Mọi người tạo thành vòng tròn xung quanh Tần Úc, cùng nghe Xa Viễn kể lại những sự việc xảy ra gần nhất.
Tuy nhiên, Xa Viễn đã khéo léo bỏ qua ân oán của Tần Như Hải và Tần Úc và chỉ nói về những gì đã xảy ra với cha con nhà họ Cố.
Tần Úc vốn không biết nhiều chuyện, nhưng bây giờ nghe Xa Viễn nói, mới hiểu tình cảnh của hai người đó hiện nay khó khăn đến mức nào.
Thang Tiền Sở hỏi: "Vậy tại sao không tiếp tục kế hoạch chiến tranh dư luận trước đây? Đây là phương pháp ít tốn kém nhất và hiệu quả nhất."
Tần Úc nhìn anh ta một cái, mỉm cười, y nháy mắt hiểu ý kiến của đàn em này.
Người bên cạnh vẫn không hiểu, ngay cả Xa Viễn cũng không rõ.
Tần Úc đỡ thắt lưng đứng dậy, "Nhìn tôi thế này, có đáng thương không?"
Tất cả mọi người không biết nên gật đầu hay là lắc đầu, ai có thể nói Omega như Tần Úc đáng thương.
Nhưng nếu một đứa trẻ sinh ra không có cha, y không có lão công thì quả thật là đáng thương.
Xa Viễn đột nhiên nhận ra, "Vậy ý của anh là làm ầm ĩ chuyện mang thai của mình lên?"
Tần Úc gật đầu với Xa Viễn, "Bây giờ tỷ lệ sinh thấp như vậy, mỗi một Omega mang thai đứa nhỏ đều giống như bảo vật quốc gia. Nếu như lúc này nói tôi chính là người năm đó thúc đẩy cho đạo luật Omega, hiện giờ ngay cả chính đứa con của mình cũng không bảo hộ được, như vậy có đủ thảm hay không? "
Thang Tiền Sở hài lòng gật đầu, "Không tồi, còn có thể hướng vào dư luận. Đây chính là cho những người bên trên biết họ đang loại bỏ người có công nhất trong đạo luật Omega năm đó. Đây là bức hại đối với các nhà dân chủ. Chính vì vậy mới ảnh hưởng đến Cố tướng quân."
Alpha Phương Tụng, người đang ngồi bên cạnh y, chính là người dẫn chương trình hot nhất hiện nay, anh bất giác gật đầu khi nghe thấy lời của Thang Tiền Sở "Chuyện này thật chú ý. Tin tức này giao cho tôi là được."
Ngồi đối diện là Omega Từ Tìm Đông chính là người đứng đầu của hiệp hội bảo vệ Omega, nghe được điều này rất tán đồng.
"Quả thực, những năm gần đây bởi vì ô nhiễm môi trường, rất nhiều gia đình không thể sinh con tự nhiên. Bọn họ đối với Omega tự nhiên có thể mang thai đều quan tâm, có thể lợi dụng tâm lý này.Nếu có một vài cuộc biểu tình, quy mô cũng không cần lớn, Cục quản lý đều có thể sắp xếp được."
Xa Viễn cười lắc đầu. "Một đám các người thật đủ tàn nhẫn..."
Tần Úc cười lạnh chế nhạo, "Không phải bọn họ bất nhân trước sao?"
Phương Tụng gật đầu, "Đúng vậy, mấy năm nay cha con Cố tướng quân đều làm không ít chuyện thiết thực, thu phục được lòng dân chúng, cuối cùng lại chịu số phận như vậy, có ai mà không cảm thấy thương tâm? "
Tần Úc tự nhiên biết Cố Kiêu cùng Cố Thành An là người như thế nào, họ đều có niềm đam mê bảo vệ tổ quốc và đất nước. Họ muốn thay đổi tình trạng tham nhũng trong bộ tư pháp của chính quyền hiện tại thông qua cải cách.
Nhưng thế lực của họ không đủ mạnh, lại làm lung lay quyền lợi của bao người thì làm sao mà yên ổn được?
Tần Úc thở dài, "Chính là rất được lòng dân, ồ..."
Nghe xong mọi người đều im lặng, ai cũng biết lý do bắt giữ cha con Cố tướng quân.
Thang Tiền Sở thấy bầu không khí trầm xuống nên vỗ tay cười nói: "Đừng lo lắng quá, chuyện này cũng không khó giải quyết như vậy. Hồi đó đại luật Omega đã nói là không thể thông qua. Nhưng chúng ta cuối cùng cũng thành công không phải sao? Hiện giờ, việc này nhất định cũng không thành vấn đề. Chính là tiền bối, anh phải chăm sóc tốt cho đứa bé nhà họ Cố nhé, đứa bé rất quan trọng! "
Tần Úc trừng mắt nhìn anh, "Chú đã biết rồi sao! Hơn nữa, ai nói đứa nhỏ này nhất định phải họ Cố?"
Xa Viễn hít một hơi lạnh đứng bên cạnh y, thay người anh em Cố của mình thương tiếc một chút.
Cố Thành An chắc hẳn không bao giờ ngờ rằng lần này Tần Úc lại tức giận như vậy, ngay cả họ của đứa trẻ cũng bị thay đổi.
Nghe xong lời này, trong lòng Từ Tìm Đông lại lập ra một kế hoạch khác, "Này? Đây cũng là một ý kiến hay!"
Tần Úc nghi ngờ nhìn anh, "Con theo họ của tôi thì sao?"
Từ Tìm Đông gật đầu, "Đúng vậy, cậu là người đại diện cho Đạo luật Omega, việc đổi họ của đứa trẻ cũng rất có ý nghĩa. Cho dù là không có ý nghĩa cũng phải biến thành có ý nghĩa."
Thang Tiền Sở cũng đồng ý với cách làm này, "Đúng vậy, phương pháp này khả thi. Anh à, anh đã định sẵn để bị đẩy lên trước sân khấu rồi. Bây giờ anh đã lộ mặt rồi, cứ làm lãnh đạo một chút. Tư duy chủ đạo thúc đẩy giải phóng Omega bây giờ? "
Phương Tụng cũng xen vào: "Đặc biệt là bọn trẻ nhà họ Cố, thế nhưng cũng theo họ của Omega. Đây là muốn gửi tín hiệu đến mọi người. Gia tộc Cố của chúng ta đang ở tiền tuyến giải phóng Omega."
Xa Viễn hiểu tính khí của Tần Úc, người không yêu thích chính trị như y không thể đồng ý với cách làm này.
Nhưng Tần Úc chỉ do dự một chút, liền gật đầu đồng ý.
"Được rồi, mặc dù tôi vốn định đổi họ cho đứa trẻ, nhưng vì có thể lợi dụng chuyện này để làm ầm ĩ, cũng là cách hay. Điều quan trọng là phải cứu người, còn thủ đoạn thì cứ tùy tiện."
Xa Viễn nhẹ nhõm nhìn y, xã hội chưa từng làm nhẵn góc cạnh của Tần Úc, nhưng Cố Thành An lại dùng tình yêu làm cho y trở nên nhu hòa hơn.
Nhưng Tần Úc cũng không bao giờ nhân nhượng, y vì Cố Thành An mà thỏa hiệp.
Xa Viễn không biết trong lòng Tần Úc sẽ như thế nào, nhưng biểu hiện của y đã tốt hơn trước rất nhiều.
Mặc dù những người này cũng là những nhân vật có địa vị đáng kể trong xã hội, nhưng họ cũng là những người bạn hiểu chuyện.
Mọi người nghe Tần Úc nói như vậy, trong lòng liền cũng hiểu rõ.
Tần Úc tinh thần không tốt, từ biệt thự ở ngoại thành chạy tới bên này không ngừng nghỉ, tới đây lại liên tục suy nghĩ kế sách nên hiện tại rất mệt mỏi.
Từ Tìm Đông đã sinh con, đương nhiên biết thời kỳ mang thai vất vả như thế nào.
Anh ta thấy Tần Úc có vẻ mệt mỏi, liền chủ động nói: "Vậy thì bây giờ đã có phương án, chúng ta trước mắt cứ dừng ở đây đi. Sắp tới còn rất nhiều chi tiết phải triển khai. Mọi người nhất định phải tiết kiệm sức lực."
Mọi người cũng thấy Tần Úc có chút mệt mỏi, bọn họ cũng lần lượt rời đi.
Cuối cùng chỉ còn lại Xa Viễn và Tần Úc ở lại.
Khi mọi người đã đi hết, Tần Úc có chút không nhịn được mà ngồi trên ghế sô pha, trên trán lấm tấm mồ hôi.
Xa Viễn cau mày, "Anh chưa ăn cơm sao?"
Tần Úc yếu ớt gật đầu, "Tôi bận bịu nên quên..."
Xa Viễn khịt mũi, "Người anh em, xin anh tha thứ cho tôi. Nếu anh xảy ra chuyện gì, đừng nói Cố Thành An, trước hết Nguyễn Bạch sẽ lột da tôi."
Nghe anh ta nhắc tới học trò mình, Tần Úc mỉm cười.
Y đã lâu không tham gia phòng thí nghiệm, huống hồ Nguyễn Bạch cũng đang mang thai, ở nhà dưỡng thai.
Trong vài tháng trở lại đây, cả hai hầu như không gặp nhau.
Tuy gặp mặt cũng không nói nhiều, nhưng lâu rồi không gặp, tất nhiên y sẽ nhớ học trò của mình.
Tần Úc xua tay, "Mau trở về đi, đừng để học sinh quý giá của tôi đói, tôi có thể tự quản được, lát nữa tôi sẽ ăn."
Xa Viễn làm sao không biết y?
Người này mỗi lần bận rộn là không thể chăm sóc bản thân mình, nếu không có Cố Thành An, không biết bây giờ y sẽ như thế nào?
Mặc dù Xa Viễn không chào đón y, nhưng ngẫm lại nến để y chết đói, anh ta cũng không kết cục tốt.
"Sao anh không đến nhà tôi? Vừa lúc Nguyễn Bạch cũng không có bạn thân ... Dù sao mặc kệ nói thế nào cũng không để anh đói được."
Tần Úc không có khí lực mắng, "Cút đi, tôi sẽ không để chết đói, cho dù không muốn ăn cũng phải ăn vì bảo bảo trong bụng. Đừng lo lắng, cám ơn cậu..." . "
Xa Viễn thấy y cố chấp nên cũng không nói thêm nữa, dặn dò một chút rồi đi về.
Tần Úc cố gắng đứng lên, tự mình đi phòng bếp làm một ít đồ ăn.
Mặc dù nó không có hương vị tuyệt vời, nhưng dù sao nó cũng làm y no bụng.