Vương Nguyên ngửa đầu thở gấp, hơi thở mang theo vị đạo câu nhân ngọt ngào nóng bỏng, tiếng vải vóc xé rách truyền tới bên tai kíƈɦ ŧɦíƈɦ sự mẫn cảm của cậu, bộ quân phục màu xanh đen tầng tầng mở ra, huy hiệu bạc sáng "keng" một tiếng rơi xuống sàn thép lạnh lẽo, lăn vài vòng rồi va vào vách sắt. Omega tiết tố đã hoàn toàn thức tỉnh, bắt đầu phả ra mùi vị mị hoặc đủ khiến Alpha trong bán kính một kilomet điên cuồng, mà chính bản thân Vương Nguyên cũng không hiểu vì sao cậu lại rơi vào tình trạng này. Cậu vẫn chưa đến thời kỳ phát tình, lẽ nào là do tác dụng phụ của morphine? Không thể nào, nguyên nhân chính ắt hẳn là đến từ Vương Tuấn Khải...
Hai tay Vương Nguyên bị anh trói bằng quân phục, cúc áo sơ mi bên trong được cởi ra cẩn thận, lồng ngực xinh đẹp xícɦ ɭõa phơi bày trước mắt Alpha, từ hầu kết rung động nhè nhẹ, xương quai xanh nhu mì cho đến hai khỏa hồng anh run rẩy phập phồng theo nhịp thở đều bị nhìn không sót thứ gì. Vương Tuấn Khải chậm rãi vuốt ve đầṳ ѵú đỏ au, ngón tay di động xung quanh núm tròn, như có như không chạm chạm vào nó khiến nó hưng phấn dựng đứng lên. Omega động tình quả nhiên rất mẫn cảm, chỉ cần một động tác nhỏ cũng đủ khiến cậu nhịn không nổi, tiếng rêи ɾỉ đè nén vội vàng thoát ra, thanh âm ngọt nị uyển chuyển làm xương cốt người ta đều tan ra, từng lỗ chân lông bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến giãn nỡ.
Vương Tuấn Khải giải thắt lưng, dễ dàng xé rách chiếc quần Vương Nguyên, hai chân dài thẳng tắp hơi cong lên bị anh nắm lấy, hạ một nụ hôn xuống bắp đùi trong.
Đây là lần đầu tiên, Vương Tuấn Khải chạm tới một nơi mẫn cảm như vậy.
Dấu hôn màu hồng nhanh chóng xuất hiện, nhiệt độ cùng màu sắc tươi sáng khiến người ta yêu thích. Anh khẽ nhếch môi, dùng răng cắn lấy qυầи ɭóŧ màu đen bao bọc vật hình trụ, kéo phăng xuống, Omega ngọc trụ lập tức bật nảy ra, trắng trắng thơm thơm giống như chủ nhân nó, trên lỗ nhỏ rỉ ra dịch lỏng trong suốt, vốn đã làm ướt qυầи ɭóŧ.
Vương Nguyên bị anh chơi đùa đến khó chịu, nhúc nhích người hướng về phía Alpha, bản năng Omega đã xâm chiếm đầu óc cậu, người nọ còn là Vương Tuấn Khải đã từng dạy cậu làm sao biến cường - khiến cậu buông bỏ đề phòng, toàn tâm toàn ý đón hùa theo anh. Vương Tuấn Khải sao có thể không biết điều này, càng ra sức giày vò nhẫn nại của cậu, trêu chọc nhởn nhơ tới mức Vương Nguyên bí bách phát khóc, tính khí giữa hai chân cương lớn một vòng không ai an ủi.
Cậu mềm nhũn cả người, hô hấp nặng nề cộng thêm lý trí bị Omega bản năng thao túng, thấy Vương Tuấn Khải không để ý đến cảm thụ của mình liền nức nở than nhẹ, vùng vẫy cọ xát cơ thể với bề mặt dưới thân, da thịt màu hồng phấn xinh đẹp vô cùng. Omega dịch cũng chảy ra ướt đẫm ghế ngồi, ở nơi Vương Tuấn Khải không nhìn thấy, huyệt động phấn nộn non mịn co rụt đói khát cực kỳ đáng thương, mà Vương Nguyên cũng không tự chủ co giật cơ thể, mật độ ma sát càng lúc càng mạnh, Vương Tuấn Khải nhìn thấy mà sợ da cậu trầy xước luôn không.
Kỳ thật, anh cũng sắp không chống đỡ được.
Vương Tuấn Khải nâng cậu lên hôn xuống đôi môi phun nhiệt khí mê người, cảm giác mềm mại cùng ngọt ngào khiến anh không khống chế được gia tăng tốc độ, vừa mút mát cánh môi đỏ tươi vừa cạy mở khớp hàm hút sạch toàn bộ mật dịch trong miệng Vương Nguyên. Lưỡi đảo loạn truy đuổi càn quét hồi lâu, hung hãn tước đoạt không khí cùng nhịp thở của nhau, khiến cho đầu óc đôi bên trong rỗng, chỉ còn biết làm theo quán tính vốn có của mỗi người. Vương Nguyên bị hôn choáng váng, thân thể hưng phấn muốn chết điên cuồng cọ loạn về phía Alpha, được anh gỡ trói buộc trên tay vội vàng ôm lấy anh, phân bố Omega tiết tố bao trùm khắp phi thuyền, trong phút chốc nơi nơi đều là chất dẫn dụ nồng đậm đến ngạt thở.
"Ah...Ưʍ.." Vương Nguyên trúc trắc hôn môi Vương Tuấn Khải, tay chân như dây thường xuân quấn quít ôm chặt người anh, ngọc hành cương cứng không ngừng chọc chọc vào Vương Tuấn Khải, hai chân cậu cuốn lấy thắt lưng anh làm điểm tựa dây dưa tới lui. Hai đầṳ ѵú phát tao mẫn cảm chạm cùng quân phục trên người Vương Tuấn Khải, bị sự thô ráp của vải vóc làm cho sưng tấy biến thành sắc đỏ như máu, nổi lên giữa màu hồng nhạt liêu nhân dẫn đến vô số ham muốn. Vương Tuấn Khải hừ nhẹ, cầm mông cánh hoa nâng lên để Vương Nguyên treo trên người mình, há miệng ngậm lấy đầṳ ѵú tròn tròn, day cắn liếʍ ʍúŧ tạo ra kɦoáı ƈảʍ xuyên thấu bắn thẳng lên đại não Vương Nguyên. Cậu suиɠ sướиɠ ngâm một tiếng dài, ưỡn ngực nâng vú vào miệng anh, lắc lư thân dưới bôi loạn dâʍ ɖịƈɦ lên quân phục của anh, qυყ đầυ ngọc trụ chạm phải huy hiệu quân bộ liền run mạnh một cái, kɦoáı ƈảʍ ùn ùn kéo tới dập cậu tới phát ngốc. Sâu bên trong Omega sản đạo trào lên cảm giác ngứa ngáy tột đỉnh, Vương Nguyên khó nhịn vặn vẹo mông muốn đi tìm thứ có thể khiến nó thoải mái hơn.
Omega dâʍ ɖịƈɦ phun ra như suối chảy ướt tay Vương Tuấn Khải, anh biết Vương Nguyên đã sắp đến cao trào, nhanh chóng cho ngón tay vào quấy đảo bên trong nội huyệt, vừa gảy vừa nhu lộng mị thịt mềm mại mỏng manh để nó rộng ra. Nước theo kẽ tay tí tách uốn lượn rơi xuống đũng quần anh, bên tai vang lên tiếng rêи ɾỉ lớn mật, cộng thêm hành vi trắng trợn cầu hoan của tiểu Omega, triệt để đánh bay thần trí Vương Tuấn Khải.
"A__!!" Vương Nguyên hét lớn, thân thể hạ thấp xuống, hậu huyệt cơ khát chưa từng nếm qua vị ngon tham lam nuốt lấy Alpha vật sung mãn, tràng bích cuồng loạn hút chặt côn ŧɦịŧ, mạnh mẽ miết lấy từng góc gân xanh truy cầu kɦoáı ƈảʍ tột cùng.
Cậu run bắn người, tinh thần rơi vào tình trạng lâng lâng khó tả, bắp đùi co rút liên tục, cảm giác nhồi đầy no đủ khiến cậu chẳng thể nghĩ được gì, chỉ cảm thấy mình nhất định phải giữ lấy vật này trong người, để nó hung hăng trừu sáp đâm chọc bên trong mình, thô bạo cuốn lấy mình gãi ngứa cho dâm huyệt tao hóa. Cậu vô thức phân bố dịch Omega càng nhiều, trừu động lên xuống cố gắng làm giảm cảm giác ngứa ngáy, nhưng là vật kia sau khi vào rồi cũng không động. Vương Nguyên quẫn bách cúi đầu, nũng nịu nhỏ giọng van nài: "Mau...động đi, tôi khó chịu..."
Vương Tuấn Khải ngước mắt nhìn cậu, màu xanh lam như biển sâu cuộn xoáy phiên giang hải đảo, khẽ liếm môi một cái, anh đặt cậu nằm xuống ghế, chớp nhoáng thoát đi quần áo chính mình, da thịt cận kề cùng cậu ma sát. Vương Nguyên hùa theo anh nâng lên khuôn ngực bị nước bọt dính bóng loáng, hai tay vòng qua cổ Vương Tuấn Khải không ngừng lắc lư cái mông đĩnh kiều, giọng nói nhiễm đầy mùi tìиɦ ɖu͙ƈ rung động tâm can:
"Tiến vào bên trong...thao tôi, thao nát tôi...Để trên người tôi chỉ có mùi của anh...Ưm!!"
Vương Tuấn Khải cướp đi môi cậu, không ngừng đỉnh lộng eo tiến nhập hậu huyệt, bên trong nơi kia quá sức nóng bỏng cùng dụ dỗ người ta, còn vô cùng dâm lãng ra sức kẹp chặt Alpha vật, phát ra tiếng nhóp nhép dính dấp kích động thị giác lẫn màng nhĩ. Tiểu Omega động tình dâng thân thể nghênh hợp cùng Alpha, bản năng thần phục phụ thuộc phát tác toàn bộ. Omega tiết tố chi phối điều khiển Vương Nguyên lạc vào lưới tình, liên tục rên la suиɠ sướиɠ, sắc mặt ửng hồng đầy mê loạn, vặn cái eo nhỏ mảnh khảnh đuổi theo tiết tấu hoan lạc.
"Ah!! A!! Ưhm...Thật thoải mái, sâu nữa, sâu thêm chút nữa,..." Cậu thở dốc dứt quãng nói, phía trước run run phun ra chất lỏng, bị Vương Tuấn Khải đâm đến rối tinh rối mù, hai chân mở lớn nâng tiểu huyệt lên cao: "A~ Nơi đó...Ư..."
Dịch lỏng trắng đục phun lên cao thật lâu sau mới dừng lại, Vương Nguyên ngã phịch xuống nức nở, lại lâm vào một vòng quay mới.
Cậu quỳ xổm trên ghế, hai tay bấu chặt đệm mềm, mông rơi vào tay Alpha bị bóp nắn đến tê dại, sau đó vểnh lên cao để lộ hậu đình trơn mềm đẫm nước. Vương Tuấn Khải đặt đầu nấm ở lối vào, nó đã sưng to hơn ban đầu sau khi thử được mùi vị kíƈɦ ŧìиɦ của Omega huyệt, chậm rãi cọ cọ hoa cúc hồng tươi một lúc, "phốc" một tiếng đem cả cây đâm sâu vào, sâu đến tận cùng, điên cuồng nghiền ép điểm G bên trong Omega. Vương Nguyên giãy giụa khóc lóc, hậu huyệt hưng phấn rung động truyền tới tế bào toàn thân khiến cậu phấn khích đến thở không nổi, thân thể lay động theo động tác của Vương Tuấn Khải, đong đưa tới lui mỏi nhừ cả người.
Đến khi Vương Tuấn Khải gầm nhẹ một tiếng, bắn thẳng Alpha tinh vào Omega sản đạo, Vương Nguyên đã bị anh làm xụi lơ, vô lực nằm trong vòng tay anh nấc lên, mềm nhũn ngất xỉu.
Hôm sau tỉnh lại, trời đã chuyển sang trưa.
Cậu không thể ra ngoài nên chỉ nhìn đồng hồ trong phi thuyền, tầm mắt rơi xuống đống quần áo xếp chồng trong góc, khẽ thở hắt.
Quân phục bị xé toàn bộ, trên người chỉ còn chiếc áo sơ mi trắng phủ đến thắt lưng, cái mông tròn đáng yêu cùng vật ngủ say giữa hai chân cậu lồ lộ ra ngoài, cùng cặp chân trắng nõn khỏe mạnh, thực khiến người ta nổi sắc tâm.
Vương Tuấn Khải không có đánh dấu cậu, mùi vị của anh trên người Vương Nguyên hiện tại rất nhạt, nhưng dấu hôn chi chít cùng với bộ dạng xuân sắc của mình khiến Vương Nguyên ngượng ngùng cuộn tròn lại, một bên lo lắng một bên thấp thỏm không hiểu vì sao Vương Tuấn Khải lại làm thế với mình. Ngày hôm qua đúng là dọa cậu sợ chết khiếp, nhưng thứ làm Vương Nguyên kinh ngạc là cậu cư nhiên không chán ghét chuyện này, đúng hơn là không chán ghét khi đối phương là Vương Tuấn Khải.
Từ ban đầu khi muốn nhờ hắn giúp đỡ, Vương Nguyên đã nghĩ đến sẽ có một ngày như vậy.
Cậu là một Omega, anh là một Alpha, lượn lờ trước mặt anh mà không phát sinh hậu quả, trừ phi Vương Tuấn Khải không phải Alpha.
Cậu thở dài, ngồi dậy muốn trèo xuống, khoảnh khắc chân vừa chạm đất, phi thuyền xoạch một cái mở ra, bóng người cao lớn lững thững bước vào.
"A~..." Vương Nguyên bị tóm lại phía sau, trên ngực xuất hiện một bàn tay suồng sã vuốt ve sờ nắn vú của cậu, dưới mông lại bị một bàn tay khác nhu lộng bóp bóp, tiểu Omega mẫn cảm nhanh chóng bật chế độ động tình, chủ động cởi phăng chiếc áo duy nhất ra ngoài, nhào tới trên người Vương Tuấn Khải.
Alpha X+ hung hăng gặm cắn cổ tiểu Omega, thô bạo đè người xuống liếʍ ʍúŧ, tức giận nghĩ, có kẻ nào khi mở phi thuyền ra lại thấy lão bà của mình đang câu dẫn mình - mà - không - gục - ngã? Đừng có đánh giá quá cao sức chịu đựng của anh!
"Anh, anh, anh làm sao..." Vương Nguyên suy suyễn cố gắng hỏi, phía dưới mở rộng chào đón vị anh hùng đêm qua tới chơi, hậu huyệt co dãn suиɠ sướиɠ phun nuốt côn ŧɦịŧ vĩ đại, chẳng chịu cho chủ nhân nó chút mặt mũi.
Vương Tuấn Khải thúc mạnh một cú, đánh mạnh vào cái mông đòng đưa tới lui, trong lòng thầm quát --- Trừng phạt cậu chứ gì nữa!
Thân thể Omega kiều diễm như mê dược lún sâu không cách vãn hồi, liên tục uốn éo bày ra tư thế dâm mỹ dụ hoặc người ta sa đọa. Vương Tuấn Khải rong ruổi cày bừa trên người tiểu Omega hồi lâu vẫn không thoát được, buồn bực ôm cậu đâm đến đâm đi, tình sắc dâng cao xuân khí ngập tràn, cuối cùng nhịn không được cắn vào tuyến Omega trên vai Vương Nguyên.
Alpha khí tức chính thức đánh dấu.
"Hô, hô...hô..." Vương Nguyên bị đánh dấu xong đã tỉnh táo hơn rất nhiều, nhìn đến đôi mắt lam sắc biến thành màu đỏ ngầu, hơi mờ mịt ôm anh, phát tiết một lần rồi kiệt sức.