Cành Hoa Lê Áp Hải Đường

Chương 11



Khi Lê Gia lại một lần bị người sờ tỉnh, nàng đã có thể không gợn sóng như cũ nhắm mắt lại, sau đó giả vờ nhúc nhích người, mở hai chân ra, giống như hành vi vô ý thức khi ngủ say, nhấc chân quắp lấy Viêm Cam Đường đang ở bên trên mình, hai chân vòng lấy eo hắn. Nơi riêng tư mở ra cũng đi theo kề sát trên côn th*t không biết đã cứng bao lâu của Viêm Cam Đường. Côn th*t gắng gượng giống như nhận được một loại chỉ dẫn, thuận thế, cách một tầng quần lót bắt đầu muốn chọc hướng lối vào. Lê Gia giật giật rất nhỏ.

Chống phía trên Lê Gia, Viêm Cam Đường không nhịn được, nhếch đỉnh đầu hướng tới trước, cách quần lót, quy đ*u đã đi vào.

Sau khi xâm nhập, giống như càng không chịu nổi. Viêm Cam Đường không khống chế được, lại động thân vào thêm một chút. Cách quần lót cũng có thể cảm giác được đứa nhỏ này dục cầu bất mãn,khát vọng vô

cùng.

Đêm nay động tác của Viêm Cam Đường mang theo chút vội vàng, khả năng cũng do lúc Lê Gia giúp hắn tắm rửa đã trêu chọc hắn quá nhiều. Hắn khó dằn nổi lột váy ngủ cùng quần lót trên người Lê Gia xuống, sau đó côn th*t dựng thẳng cứng rắn ấn ở nơi riêng tư của Lê Gia thọc vào rút ra. Lúc nhấp nhô vẫn không quên thò đầu lại gần, câu lấy đầu lưỡi Lê Gia, hôn môi. Tay bao lấy bầu ngực mềm mại của Lê Gia, chậm rãi xoa nắn. Lần này Viêm Cam Đường rất mau liền bắn giữa hai chân Lê Gia.

Sau khi bắn xong, Viêm Cam Đường như cũ ghé vào trên người Lê Gia, không có bất luận động tác gì, chỉ chậm rãi thở dốc. Cứ như vậy ôm Lê Gia trần truồng nằm bò.

Viêm Cam Đường đột nhiên không trong dự định, lấy tư thế này, ôm Lê Gia đang giả bộ ngủ đứng lên. Viêm Cam Đường ôm Lê Gia trần trụi trọn vẹn xuống giường, hai chân nàng vẫn ở tư thế cũ mở ra nhẹ cong ôm lấy vòng eo Viêm Cam Đường.

Hắn ôm Lê Gia, ra phòng ngủ, đi vào phòng khách kế bên ban công nhỏ. Sau đó cứ vậy ôm Lê Gia nằm xuống thảm mềm sát bên cạnh ban công, để nàng ghé vào trên người mình. Ban công ngoài cửa sổ, trước khi Lê Gia ngủ cũng không quan sát, lúc này, gió đêm mát mẻ xuyên qua cửa sổ thổi vào, phất qua thân thể lỏa lồ, mang theo loại ảo giác ôn nhu.

Đầu Lê Gia lệch qua ngực Viêm Cam Đường. Sau khi hắn nằm xuống, không có động tác khác, cứ như vậy lẳng lặng mà ôm Lê Gia, an yên và ấm áp.

Hai người trần trụi ôm nhau, giống như dựa vào lẫn nhau, là duy nhất của nhau. Lê Gia nghiêng đầu hướng cửa sổ, chậm rãi mở to mắt. Ở góc độ Viêm Cam Đường không nhìn thấy, ánh mắt đặc biệt bình tĩnh nhìn bóng đêm đen nhánh ngoài cửa sổ.

Cuối cùng nhìn đến mệt mỏi, phía dưới hơi trật, lại bò trở lại ngực Viêm Cam Đường, dính sát vào vị trí trái tim của Viêm Cam Đường, chậm rãi tiến vào mộng đẹp. Vào lúc sắp ngủ say, Lê Gia mơ hồ nghe thấy Viêm Cam Đường nói nhỏ, hắn giống như đang nói:

“Nếu vẫn luôn như vậy thật tốt”