Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 48: Không Muốn Lạid Được



Đỗ Long trực tiếp kéo thanh trượt tới cuối viđeo, cảnh cuối trong video là hai người ôm nhau ngủ. Mờ đầu đoạn video thứ ba là cảnh Mã Quang Minh đứng dậy đi vào phòng tắm. Sau khi tắm rửa thi lão ta trở lại trên giường, ôm lấy Lâm Nhã Hân, trên khuôn mặt lộ ra vẻ áy náy và thống khổ, sau đó vừa tham lam vừa nhẹ nhàng hôn hít thân thể của cô.

Lảm Nhã Hân rên rỉ một hồi rồi tĩnh lại, Mã Quang Minh hôn hai má của cô, thống khổ nói:

- Thực lòng xin lỗi em, Nhã Hân, anh không thể khống chế đuợc chính mình...

Lâm Nhã Hân nhẹ nhàng vỗ về khuôn mặt của lão, nói:

- Quang Minh, anh không cần tự trách bản thân, em chính là một kẻ để tiện, ba ngày mà không đánh sẽ nhảy lên đầu anh. Em ước gì ngày nào anh cũng đánh em, ức hiếp em... Anh có mệt không? Bây giờ đến lượt em hầu hạ anh rồi.

Nghe thấy câu này, Đỗ Long đột nhiên nhớ lại tối hôm đó hắn có nói rằng một số người trời sinh để tiện, không đánh không được. Ngay lúc đó, vẻ mặt của Lâm Nhã Hân liền có chút không đúng, thì ra việc này đúng là có nguyên nhân của nó.

Kế tiếp, Mã Quang Minh nằm ở trên giường. Lâm Nhã Hân dùng cái miệng nhỏ của cô, dùng thân thể của cô để phục vụ toàn bộ vị trí trên người Mã Quang Minh. Chi thấy hai mắt Đỗ Long mở trừng trừng, miệng đắng lười khô, hận không thể biến mình thành Mã Quang Minh trong video kia.

Dưới sự nổ lực của Lâm Nhã Hán, Mã Quang Minh hưng phấn đến nồi tiếp tục ra nữa. Nhìn cảnh tượng hương diễm kia, Đỗ Long thiếu chút nữa chịu không nổi, hắn vội vàng minimize cửa sổ màn hình rồi chạy đến phòng vệ sinh để đi tiểu mới có thể hóa giải được cái cảm giác dục vọng đang dáng lên từ bên dưới, tiểu đệ đệ hùng dùng oai vệ cuối cùng Cũng thoáng bình tĩnh trở lại.

Đỗ Long cũng không là đứa trẻ mới lên ba, mặc dù còn chưa qua diễn luyện thực chiên, nhưng vẫn là thấy qua không ít. Tuy nhiên, phim sex có nhân vật nữ là một người con gái đẹp như Lâm Nhã Hán như vậy thì chưa từng thấy qua. Hơn nữa, do không hiểu biết nên hắn có rất nhiều không gian tưởng tưởng. Nhưng tối hôm qua, khi Đỗ Long nhìn tận mắt Lâm Nhà Hân, đồng thời còn được ôm vào lòng một lúc, hiện giờ nhớ tới khuôn mặt xinh đẹp của cô, dáng người thướt tha, còn có đôi chân ngọc mê người... Đỗ Long lại hưng phấn hết cả lên.

Đỗ Long dứt khoát chạy vào tắm nước lạnh, hung hăng đè nén tà hòa trong lòng xuống.

Trờ lại bàn máy tính, Đồ Long mở ra màn hình, nén ba đoạn video kia lại, thậm chí còn cài thêm password, sau đó hắn chép lại file nén này sang ô đĩa của chính mình, còn file gốc thì xóa hết.

Sau khi xóa hết chứng ở ổ đĩa gốc, Đỗ Long nhẹ nhàng thở ra. Hắn tùy ý xem qua những fíle khác trong thu mục của Thẩm Ngọc Khiết, phát hiện ra không ít thứ khiến hắn cảm thấy hứng thú.

Những file này cũng không phải là video hay ảnh chụp cánh XXX, mà là những nhận thức tâm đắc và tổng kết công tác của Thẩm Ngọc Khiết, ngoài ra còn có một số hồ sơ, tư liệu nội bộ của cục công an. Mấy thứ này đối với Đỗ Long mà nói đều có ích cả, cho nên hắn liền không khách khí copy lại toàn bộ mấy thứ này, chuyển qua thư mục trong ổ cứng của mình.

Những thứ khác Đỗ Long đều không thèm để vào mắt, chẳng qua trọng yếu nhất chỉ là vài bức ánh chụp gia đình. Đỗ Long rất nhanh chuyên qua thư mục của Thâm Băng Thanh, những thứ bên trong rất đơn giản, có một file nén được Đỗ Long doubie-click để mở ra nhưng file này lại bị cài password. Đỗ Long tùy tiện thử qua vài cái password ngu ngốc mà người ta vẫn thường dùng, nhưng Thâm Băng Thanh hiển nhiên không phải kẻ ngu như thế, cho nên tất cả password mà Đỗ Long thử qua đều bị thất bại.

Vô duyên vô cớ cài passvord chặt chẽ như thế thi chắc chắn là có vấn đề. Đỗ Long copy file nén này đến một nơi khác, sau đó lên mạng tim mấy phần mềm giải mã. Mặc dù hắn tìm được khá nhiều phần mềm, nhưng phần mềm có thể sử dụng lại rất ít. Hơn nữa, hơn một nữa phần mềm đó đều có virus kèm theo, cử mỗi lần giải nén là lại có cảnh báo virus, thậm chí phải trực tiếp xóa đi phần mềm đã cực khổ down về.

Đỗ Long lăn qua lăn lại mãi đến khi mẹ hấn gọi hắn đi ăn cơm trưa thì vẫn chưa có gì tiến triển. Sau khi ăn cơm xong, hẳn lại tiếp tục mày mò. Việc tim kiếm bí mặt khiến hắn kích động đến mức liều lĩnh tắt luôn cả phần mềm diệt virus, sau đó mở ra một phần mềm bẻ khóa mà kẻ up lên thề thốt là tuyệt đối sạch sẽ...

Phần mềm này quả thực hữu dụng, nó bắt đầu phá giải password của file nén, thanh process chạy chậm như rùa bò, cứ ý ạch không tiến. Đỗ Long biết việc phá giải password cân thời gian rất lâu, hơn nữa dưới tình huống password vừa dài vừa phức được mã hóa thi gần như không có hy vọng phá giải, cho nên hắn đóng màn hình lại, thản nhiên lên giường nằm.

Đỗ Long không có thói quen ngủ trưa sau giờ làm việc, chẳng qua hôm nay hắn lãn qua lãn lại vẫn không ngú được, trong đầu luôn hiện ra hình bóng xinh đẹp mê người, cho dù hắn có nghĩ tới những hình ảnh trong quyền sách “Hoàng thư” * kia cũng thể yên tĩnh được, ngược lại dường như còn có xu thế đổ thêm dầu vào lửa.

* Hoàng thư: sách 18+.

Đỗ Long nháy dụng lên, lại chạy vào phòng tấm xả qua nước lạnh. Lúc quay lại hắn phát hiện đèn báo ồ cúng máy tính của hắn cứ sáng liên tục, thậm chí còn phát ra mấy tiếng è è. Chuyện này rất không bình thường rồi, Đô Long vội vàng mờ màn hình, chỉ thấy thanh process của phần mềm bẻ khóa vẫn còn nhúc nhích, nhưng con chuột thì lại cứng đơ.

Đỗ Long biết ngay không ổn, hắn vội vàng vươn tay rút phích cấm điện. Qua vài giây đông hồ sau, hắn khởi động lại máy tính, nhưng hệ thống đã không thể vào lại được, ngay cả vào chế độ safe mode cũng không được luôn.

Đỗ Long biết mình đã trúng chiêu rồi, vấn đề chắc chắn xảy ra ở phần mềm bẻ khóa mà kẻ upload thề son sắt là không có virus hắn vừa download kia, Đỗ Long cười gượng:

- Không muốn lại được, không phải là làm chuyện xấu liền gặp phải báo ứng hay sao...

Việc đã đến nước này, hối hận cũna vô dụng. Đối mặt với tình huống này, Đỗ Long cũng đành bó tay không có biện pháp. Đỗ Long rút ra một cái USB đã nhiều năm không dùng, sau đó dùng bản win được tích hợp trong USB để khởi động hệ thống, thiết lập lại internet, lên mạna update phần mềm diệt virus trong USB, sau đó bắt đầu tiến hành diệt virus trong ổ cứng.

Phần mềm diệt virus không ngừng phát ra âm thanh “éo éo” cảnh báo, lông mày Đỗ Long cũng không ngừng nháy lên. Virus chết tiệt, phần mềm bẻ khóa chết tiệt, những thứ nhiêu năm trân quý không biết sẽ bị hủy mất bao nhiêu đây...

Một đốna virus và phần mềm gián điệp bị diệt, rất nhiều file bị nhiễm, trong đó có nhiều file không thể khôi phục, chỉ có thể trực tiếp xóa bõ. Nhìn từng file bị xóa đi, trong lòna Đỗ Long không ngừng co giật.

“Đều là do cái tên ẻo là kia, nếu không phải hắn nhắc tới ổ cứng, nếu hắn không cài password cho file nén thì mày tính của mình làm sao có thể bị virus cơ chứ!”

Đỗ Long tự nhiên sẽ đem toàn bộ trách nhiệm đổ lên đầu Thẩm Băng Thanh.

Sau khi diệt hết virus, Đồ Long xem qua một chút nhữna file bắt buộc phải xóa.vẫn còn may, những file bị xóa đều không phải là những file quá quan trọng, những thứ như Satome, Mochida, Maria Ozawa vẫn còn nguyên, hình ảnh, tiểu thuyết không phải là mục tiêu chủ yếu của virus. Máy tính sau khi trải qua một kiếp này không ngờ tổn thất không lớn, may mà Đỗ Long không ngủ trưa, chứ không virus mà cứ tiếp tục lây nhiễm hết cả buôi chiều thi không biết sẽ còn biến thành bộ dạng ra sao nữa.

Khiến Đỗ Long buồn bực chính là nhữna thứ trong ồ cứng của Thẩm Ngọc Khiết lại không hề bị tổn hại gì, nhữna thứ sao chép lại cũna không bị sao, hay là trên đầu ba thước thật sự có thần linh?

Đối với ý tưởng vừa lóe lên trong đầu, Đỗ Long chỉ cười nhạt. Sau khi hắn ghost lại hệ thống, máy tính lại khôi phục như cũ, một buổi chiều cứ như vậy trôi qua.

Đỗ Long thấy thời gian không còn sớm, hắn liền chào mẹ một tiếng rồi lên xe chạy đến quán món cay Tứ Xuyên mà hắn từng nếm qua một lần.