Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 752: Đưa nghi phạm tới



Đỗ Long chụp ảnh hộp bát âm. Trương Hoành Lợi bỗng nói:

- Tổ trưởng, tôi tìm được một quyển ghi chép.

Đỗ Long cầm quyển vở, lật ra, thấy đầu trang vở có lời ghi tặng của Địch Xuân Liên: “Tặng cho Tiểu Lương yêu quý, hi vọng cháu có thể ghi chép lại mỗi ngày vui vẻ.”

Tên người tặng ghi là cô Xuân Liên. Đỗ Long nhìn Địch Xuân Liên, Địch Xuân Liên lập tức trả lời:

- Đó là của tôi tặng cho Tiểu Lương. Lúc ấy nó không chịu gọi tôi là mẹ, vì để không làm nó chịu kích thích, tôi ghi phần người tặng là cô Xuân Liên. Đứa nhỏ này quả thật mỗi ngày đều ghi nhật ký, thế nhưng… Ài… Nó ghi lại đều là những chuyện buồn, đều tại tôi không quan tâm tốt nó…

Đỗ Long mở nhật ký, đọc cẩn thận. Quả thật nhật ký chẳng ghi cái gì vui vẻ cả, phần lớn đều là về Địch Xuân Liên, nói mẹ kế hay bắt bẻ nó hoặc ngu xuẩn các kiểu.

Đỗ Long nhìn qua một chút rồi nói với Địch Xuân Liên:

- Quyển nhật ký này cần được mang về làm bằng chứng.

Địch Xuân Liên nói:

- Sau khi vụ án được tra xong có thể trả về không?

Đỗ Long nói:

- Được, chỉ cần bắt được hung thủ, đa số vật chứng đều được trả lại.

Địch Xuân Liên gật đầu:

- Vậy thì cầm đi.

Đỗ Long nói:

- Còn có máy tính, khung ảnh điện tử và thẻ nhớ USB,…

Địch Xuân Liên không có ý kiến, rất phối hợp công tác. Không tìm được thêm manh mối trong phòng Hoàng Hoa Lương, máy tính lại có mã khóa, chỉ có thể đem về để Uông Lập Bân xử lý.

Sau khi hỏi qua Địch Xuân Liên, Đỗ Long kiểm tra qua phòng bếp và những nơi khác nhưng vẫn không có manh mối gì. Bên Thạch Chung Đào thì có phát hiện mới. Anh ta đưa mấy kẻ côn đồ bình thường có quan hệ khá tốt với Hoàng Hoa Lương về hỏi vài thứ, kết quả từ miệng một tên biết được một tên khác có tên hiệu là Cúc Hoa Đài từng động tay chân với Hoàng Hoa Lương. Lão đại của Hoàng Hoa Lương từng cảnh cáo gã nên Cúc Hoa Đài không dám quấy rầy Hoàng Hoa Lương nữa.

Cúc Hoa Đài tên thật là Thai Mẫn Hằng, từng bị phán hai năm tù vì tội cưỡng gian không thành, nhưng trong hồ sơ lại không ghi đối tượng bị gã có ý đồ cưỡng gian. Tra được cái này Thạch Chung Đào như nhặt được vàng, lập tức dẫn người tóm Thai Mẫn Hằng cùng đám côn đồ kia về đội hình sự.

Lúc Đỗ Long về đội hình sự thì người đã kín chỗ. Thạch Chung Đào đang ở trong phòng làm việc thẩm vấn Thai Mẫn Hằng.

- Tôi không giết người. Tối qua tôi ở với mấy người anh em. Không tin các anh có thể tra!

Tuy Thai Mẫn Hằng thừa nhận giới tính của mình có vấn đề, nhưng kiên quyết không thừa nhận mình giết người.

Thạch Chung Đào vỗ mạnh lên bàn, quát:

- Còn dám nói láo! Đồng lõa của chúng bay đã cung khai rồi. Tối qua mày từng ra ngoài nửa giờ. Nửa giờ thì làm cái gì cũng đủ rồi! Nói! Nửa giờ đó mày đã đi đâu?

Thai Mẫn Hằng nói:

- Lúc ấy tôi nhận được điện thoại, vì thế đành ra ngoài một chút, căn bản không đến nửa giờ, nhiều nhất mười phút thôi!

Thạch Chung Đào hỏi:

- Mày tiếp điện thoại của ai, gọi ra ngoài làm gì?

Thai Mẫn Hằng hơi do dự, bị Thạch Chung Đào ép hỏi cuối cùng đáp:

- Tôi cũng không biết ai gọi, nhưng gã lại rất quen với tôi, mở miệng đã nói muốn dạy dỗ thằng nhóc dám trêu em trai của gã, hỏi tôi có hứng thú không. Tôi nghe thằng nhóc đó là Hoàng Hoa Lương thì hơi động tâm, nhưng không nghĩ tới đi tới nơi thì đến bóng quỷ cũng chẳng có, tôi đành về một mình.

Thạch Chung Đào hỏi Thai Mẫn Hằng số điện thoại, sau đó nhìn Đỗ Long. Đỗ Long gật đầu, đến bên cạnh gọi điện cho Uông Lập Bân. Uông Lập Bân tra xét bản ghi chép cuộc thoại của Thai Mẫn Hằng, phát hiện đúng như gã nói, tối qua Thai Mẫn Hằng đã nhận một cuộc điện thoại.

Đỗ Long lập tức gọi cho số đó, kết quả là tắt máy. Đỗ Long hỏi Uông Lập Bân tin tức chủ sở hữu số điện thoại, phát hiện đó là một phụ nữ trung niên, trong chứng minh thư của cô còn đăng ký một số khác. Đỗ Long gọi điện tới.

Rất nhanh điện thoại được tiếp, Đỗ Long nói:

- Có phải cô Trịnh không? Tôi là tổ trưởng tổ trọng án cục công an Đỗ Long, xin hỏi có phải cô đã đăng ký một số điện thoại là 13… đúng không?

Trịnh Tú Vinh kinh ngạc nói:

- Đúng vậy, số đó là của con tôi, nó vừa nói bị mất điện thoại, tôi đang định đến công ty di động báo mất, có chuyện gì không?

Đỗ Long nói:

- Cho hỏi con cô tên là gì, học trường nào? Năm nay bao nhiêu tuổi?

Trịnh Tú Vinh nói:

- Con tôi là Cao Viễn Đằng, học lớp số 1 năm thứ 3 trường THCS số 1 (phiên ra VN nghĩa là lớp 8A trường THCS số 1), năm nay mười ba tuổi. Anh cảnh sát, cho hỏi rốt cục đã xảy ra chuyện gì?

Đỗ Long nhíu mày, hôm nay đã là lần thứ hai hắn nghe được cái tên Cao Viên Đằng. Đây chẳng phải là bạn cùng lớp kiêm bạn tốt của Hoàng Hoa Lương sao?

Đỗ Long nói:

- Cô Trịnh, cô biết Hoàng Hoa Lương không?

- Biết.

Trịnh Tú Vinh nói:

- Đó là một cậu bé khá ngoan, chơi rất thân với Viễn Đằng nhà tôi. Nó xảy ra chuyện gì sao? Lúc trước có một vị cảnh sát họ Đường tới nhà tìm nó hỏi vài câu, lại không nói vì sao.

Đỗ Long nói:

- Bây giờ có chút vấn đề xảy ra. Cô Trịnh, cô có thể đưa cậu bé tới tổ trọng án cục công an được không? Có vài vấn đề chúng tôi cần phải hỏi cậu bé. Cô đừng lo, chỉ là hỏi vài thứ đơn gian có liên quan đến vụ án thôi.

Trịnh Tú Vinh khẩn trương, cô nói:

- Muốn hỏi sao các anh không tự đến đây? Thằng bé nhà tôi tuyệt đối không làm chuyện gì xấu cả.

Đỗ Long nói:

- Được rồi, đến nhà hỏi cũng được. Lát nữa tôi sẽ đến nhà cô cùng với vị cảnh sát Đường hồi sáng.

Đỗ Long cúp điện thoại, đến bên Thạch Chung Đào khẽ nói:

- Quả thật có người gọi cho Thai Mẫn Hằng, hơn nữa số điện thoại kia là của Cao Viễn Đằng. Nó là bạn cùng lớp kiêm bạn tốt của Hoàng Hoa Lương, nhưng đã bị mất điện thoại di động… Lát nữa tôi sẽ cùng lão Đường qua nhà đấy kiểm tra một chút.

Thạch Chung Đào gật đầu:

- Được, các anh đi đi, tôi phải ở đây hỏi mấy thằng này vài thứ.

Đỗ Long gật đầu, đến trước mặt Thai Mẫn Hằng, dùng tay đè chặt bờ vai gã, cúi người nhìn chằm chằm vào mắt gã nói:

- Cúc Hoa Đài, nếu quả thật là mày làm hại Tiểu Lương, tao cam đoan mỗi ngày trong lao tù của mày đều là địa ngục.

Thai Mẫn Hằng bị hắn uy hiếp lạnh cả gáy, kêu thảm:

- Anh cảnh sát, tôi thật sự không giết đứa bé kia mà.

Đỗ Long cười lạnh nói:

- Không phải là tốt nhất, nếu không…

Hắn vỗ vỗ mặt Thai Mẫn Hằng, xoay người đi.

Đỗ Long liên hệ với Đường Minh Hoa. Đường Minh Hoa nghe xong liền tới hội họp với Đỗ Long. Sau khi gặp mặt, anh ta nói:

- Tôi đã nói chuyện qua với cô giáo và bạn cùng lớp của Hoàng Hoa Lương, tất cả đều nói Hoàng Hoa Lương bình thường rất kiêu căng không quá hòa đồng. Bạn duy nhất của cậu bé là Cao Viễn Đằng. Tuy nhiên nghe nói không lâu trước hai người bạn này hình như có mâu thuẫn, hơn một tuần lễ không đi cùng nhau rồi.

Đỗ Long hỏi:

- Biết vì sao chúng cãi nhau không?

Đường Minh Hoa nói:

- Hình như là vì một cô bé… Yêu sớm đúng là làm hại người mà…