- Thời gian ta và hắn tiếp xúc với nhau cũng không nhiều, ta chỉ biết là kỹ thuật cược thạch của hắn rất cao. Những cái khác ta không rõ…
Trần Tử Giang vẫn chưa từ bỏ ý định dò hỏi, Vương Hằng Sinh cố ý không nói với cậu ta, khiến Trần Tử Giang rất bất mãn.
Tên tay chân vẫn giữ vẻ trầm mặc bên cạnh cậu ta bỗng hét to rồi nhảy dựng lên, những người bên cạnh đều hoảng sợ, Trần Tử Giang trách mắng:
- Chu Chính Du, cậu bị điên à?
Chu Chính Du bịt tai nhìn mọi người, nói lớn:
- Sao các người nói chuyện không có tiếng gì cả? Lẽ nào tai tôi điếc rồi?
Trần Tử Giang sắc mặt trầm xuống, người biết rõ chân tướng như cậu ta đoán được một khả năng, chiếc máy nghe trộm gắn trong phòng Chu Dịch Thăng bị phát hiện rồi!
Trong phòng Đỗ Long, tiếng hét lớn đó của hắn còn khiến người đã có chuẩn bị như Tống Tư Nhạn phải giật nảy mình huống chi là người không hề được chuẩn bị trước như Chu Chính Du.
Tống Tư Nhạn trách móc:
- Anh hét to thế để làm gì? Nghe lén đáng giận thật, nhưng nhỡ làm tai người ta điếc thì sao?
Đỗ Long nói:
- Điếc tai cho đáng đời, ai bảo dám nghe lén? Yên tâm đi, tai không yếu thế đâu, kịp thời đưa tên đó đến viện chữa trị là sẽ không sao cả… Giờ mọi người có thể nói thoải mái rồi, tên Trần Tử Giang này thật quá bỉ ổi, mọi người cùng nhau hợp tác, không ngờ cậu ta lại làm ra chuyện vô sỉ thế này, hai người nói xem có phải tôi nên cho cậu ta biết thế nào là lễ độ không?
Tống Tư Nhạn nói:
- Theo những gì tôi quan sát được về Trần Tử Giang, thì tốt nhất anh đừng nên thân thiết, hợp tác xong lần này thì tránh cho xa ra. Loại người này nếu lâm vào bước đường cùng thì sẽ không từ thủ đoạn đâu.
Đỗ Long vỗ tay cười nói:
- Phân tích rất hay, Trần Tử Giang đích thị là loại người không từ thủ đoạn, tôi cũng thật không biết phải làm sao. Đáng ra hợp tác là chuyện hai bên cùng có lợi, nhưng Trần Tử Giang lại luôn tỏ vẻ muốn lôi kéo tôi về dưới trướng cậu ta. Tên này quá coi thường tôi rồi,tôi là người cậu ta có thể lôi kéo sao?
Tống Tư Nhạn cười nói:
- Vậy anh định làm thế nào? Giở trò với danh sách đá thô? Không được đâu, Trần Tử Giang đã mang đến nhiều thầy cược thạch như vậy, nếu anh làm quá cậu ta sẽ phát hiện ra, nhưng nếu tùy tiện thì chẳng có ý nghĩa gì cả.
Đỗ Long nói:
- Cô còn sốt sắng hơn cả tôi, không phải giờ tôi đang suy nghĩ sao?
Tống Tư Nhạn đảo mắt, cười tủm tỉm nói:
- Có muốn tôi dạy anh hai chiêu không? Đảm bảo tên Trần Tử Giang kia sẽ dở khóc dở cười lặng lẽ thu dọn tàn cuộc.
Thẩm Băng Thanh nói:
- Cô đừng nhiều chuyện, Đỗ Long, tôi thấy hay là thôi đi, quan tâm đến cậu ta làm gì. Chúng ta làm xong chuyện thì về, sau này không hợp tác cùng cậu ta nữa là được, chẳng lẽ cậu ta dám bắt ép sao?
Đỗ Long cười nói:
- Băng thanh nói đúng, chúng ta không cần phải làm phức tạp vấn đề. Cứ tận hưởng chuyến hành trình của chúng ta đi, nào, cụng ly!
Chín giờ tối, Đỗ Long giao cho Trần Tử Giang danh sách đấu giá công khai, sau đó đám thầy cược thạch thuộc hạ của Trần Tử Giang tiến hành nghiên cứu tờ danh sách đó.
Hơn ba nghìn danh mục đấu giá công khai, nhưng mục tiêu mà Đỗ Long chỉ ra chỉ có một trăm lẻ tám cái. Không biết con số này có phải là cố tình tạo ra không, đa số các mục tiêu trong đó đều giống với những mục tiêu mà các thầy cược thạch kia xác nhận. Hơn nữa Đỗ Long còn đưa ra được một cái giá hợp lý, nhận được sự tán đồng của đại đa số mọi người, trong đó có ông Vương.
Qua cuộc thảo luận với mọi người, đa số mục tiêu trong danh sách mà Đỗ Long đều có trong buổi đấu giá ngày mai, chỉ có vài cái là còn chút nghi ngờ, cần phải xem xét lại một chút. Ngoài ra mỗi một thầy cược thạch đều có mục tiêu của riêng mình không cho vào danh sách của Đỗ Long, bọn họ cũng muốn suy xét xem nên lấy cái nào, bỏ cái nào.
Hiện nay giá nguyên liệu phỉ thúy tăng vọt, với tài lực của Trần Thị, khi đấu giá cũng không khỏi phải lựa chọn lấy hay bỏ. Danh sách đấu giá hơn ba nghìn khối, Trần thị chuẩn bị mua hơn ba trăm trong số đó, khi phát mại con số thay đổi sẽ rất lớn, có thể đấu thắng một phần ba trong số đó đã tốt lắm rồi.
Đỗ Long cũng lần lượt chuyển cho Du Tinh Thần và Lâm Nhã Hân mỗi người một tờ danh sách, có một số ít trong ba tờ danh sách đó bị trùng lặp, còn đa số là khác nhau.
Lâm Nhã Hân định sẽ hoàn toàn làm theo chị thị của Đỗ Long, nên sau khhi lấy được danh sách liền bỏ qua một bên. Còn Du Tinh Thần cũng giống với bọn Trần Tử Giang, mang danh sách Đỗ Long đưa ra nghiên cứu một chút, quyền quyết định sau cùng vẫn nằm trong tay Du Tinh Thần.
Ngày hôm sau, sau khi phiên đấu giá bắt đầu, Đỗ Long tiếp tục đi chụp ảnh đá thô. Thẩm Băng Thanh và Tống Tư Nhạn luôn theo sát hắn để yểm trợ. Trần Tử Giang cũng tiếp tục bám theo Đỗ Long, trợ thủ của cậu ta sẽ làm tốt được chuyện đấu giá kia.
Đỗ Long cố gắng kìm nén tâm trạng kích động đi xa khỏi khối đá thô có số hiệu 5604, đó là khối đá lão bạc cảm, cược là thắng, trên viên đá xám trắng đó có rất nhiều vân tối màu nâu, gần như phân bố kín một phần ba viên đá, tục gọi là hoa điểm tùng. Thông thường dù trong lòng có dự liệu cũng khó có thể dám chắc, cho nên dù loại nguyên liệu da voi lão bạc cảm này dễ dàng ra loại thủy tinh chủng, nhưng đa số mọi người không có hứng thú lắm với khối nguyên liệu này.
Tuy nhiên Đỗ Long lại rất rõ, khối nguyên liệu này cũng gần đến năm mươi cân, bên trong có khoảng hai phần ba đều là phỉ thúy hồng thủy tinh chủng!
Mười mấy năm trước ngoại trừ màu lục ra những loại Phỉ Thúy khác đều bán không được giá, cùng với sự yêu thích màu sắc sặc sỡ và tài nguyên cạn kiệt, các loại phỉ thúy diễm lệ, nguyên chất cũng theo đó mà tăng giá theo. Hiện giờ giá loại phỉ thúy hồng cực phẩm cũng gần theo kịp giá đế vương lục chủng, như vậy nếu khối phỉ thúy hồng chất lượng cao này được giải hoàn toàn, nhất định sẽ gây nên chấn động! Giá cả sẽ càng theo kịp những tiêu vương trong các phiên đấu giá trước đây.
Nguyên liệu tốt trong buổi chào bán công khai mùa thu thực sự là rất rất nhiều, hôm trước Đỗ Long còn đang kêu rằng nguyên liệu tốt quá ít, chẳng có thứ gì đáng để hắn ra tay. Nhưng giờ hắn lại đâm hoa mắt, bắt đầu sầu não vì không biết phải lấy, phải bỏ món nào.
- Đúng là một đồng tiền làm khó trang anh hùng.
Đỗ Long nhìn khối nguyên liệu phỉ thúy lớn trước mắt âm thầm than thở. Khối đá nặng tới năm trăm cân trước mắt này chắc sẽ là minh tinh trong buổi đấu giá ngầm. Xem tình hình nguyên liệu chung thì nó rất có thể sẽ trở thành tiêu vương trong lần chào bán công khai này.
Giờ nghỉ giữa trưa, Trần Tử Giang nói với Đỗ Long, sáng nay bọn họ đã mua được hơn ba mươi khối nguyên liệu trong danh sách đấu giá, trong đó đa số đều là những viên trong danh sách mà Đỗ Long nêu ra.
Đỗ Long không cảm thấy bất ngờ với tin này. Với thực lực của Trần thị một buổi sáng mua được hơn ba mươi khối vẫn là ít.
Du Tinh Thần - đại diện của công ty Đế Vương cũng mua được hơn mười khối nguyên liệu thô. Anh ta biết rằng không thể đấu với Trần thị, cho nên số hàng họ mua được đều là những thứ ít được chú ý thậm chí không có người để ý. Tuy nhiên ít được chú ý không có nghĩa là lợi nhuận thấp, trên thực tế đồ anh ta mua tính ra tỷ lệ giá còn cao hơn cả của Trần thị.
Lâm Nhã Hân cũng ra tay mua vài khối nguyên liệu thô. Dưới sự chỉ dẫn của Đỗ Long, đồ cô mua có tỷ lệ giá cao nhất.
- Tối nay qua nói chuyện với tôi nhé.
Lúc nghỉ trưa trong nhà ăn, Đỗ Long hồn nhiên mời Lâm Nhã Hân, Lâm Nhã Hân đương nhiên vui vẻ nhận lời. Còn Kỷ Quân San nghe xong, mắt nhìn Đỗ Long với vẻ mong chờ.
Đỗ Long lập tức cười nói với cô:
- Tối mai anh sẽ tới tìm em.
Mặt Kỷ Quân San lập tức tươi như hoa, Tống Tư Nhạn ở bên cạnh bĩu môi, than thở: