Cảnh Sát Trưởng, Em Yêu Anh

Chương 14: Quán Bar C-Night



Anh liếc nhìn cô từ trên xuống dưới đúng là không thể phủ nhận vẻ đẹp của cô trong bộ đồ tôn dáng này. Mấy viên cảnh sát khác ngồi gần đó đều xuýt xoa:

"Chị dâu, đẹp lắm"

"Chị dâu, chị rất hợp với mấy bộ đồ kiểu này"

Anh dơ tay dọa đánh bọn họ:

"Chị dâu cái đầu các người, tập trung làm việc cho tôi"

"V…vâng"

Anh cũng tính tới quán bar để điều tra thấy cô nói vậy anh bèn cởi bỏ bộ đồng phục cảnh sát mà thay vào đó là một bộ vest lịch lãm giống bao quý ông khác.

Anh và cô cùng Hàn Đăng, Mạc Bằng tới Quán bar C-Night. Nơi này dù là sáng hay tối đều đông nghịt người, anh chưa từng tới mấy nơi như thế này nên có chút không quen. Vừa bước vào anh đã bị sự náo nhiệt ở nơi này khiến khó chịu, cô kéo tay anh vào trong đến chỗ trống không có ai ngồi cô bèn đẩy anh ngồi xuống. Dường như cô rất thân thuộc nơi này, cô tính chạy đi thì bị anh giữ lại:

"Tô Dịch Nhi cô đi đâu thế?"

"Anh ngồi đây đợi một lát tôi sẽ dẫn hai bọn họ đi thám thính xung quanh"

"Cô làm như mình rất quen thuộc nơi này thế?"

"Anh nói đúng rồi đấy. Tôi tới đây rất nhiều lần rồi nhưng anh chắc là lần đầu nhỉ?"

"Nhiều lần?"

"Ừ thì anh biết đấy…trước đây tôi làm nghề móc túi, vào đây đương nhiên sẽ kiếm được nhiều rồi"

Anh nghe cô ngồi yên ở đây để đợi cô đi thám thính. Cô dẫn theo Mạc Bằng và Hàn Đăng đi vào trong, khi anh không còn thấy ba người họ nữa anh mới bắt đầu rót rượu và uống một ly. Anh vừa vào là mọi ánh mắt đã đổ dồn về phía anh, người đẹp trai như anh đúng là hiếm thấy.

Ở bên kia cách xa chỗ anh ngồi khoảng 4 - 5m, Hoàng Mặc Dương và người của anh ta cũng đang ngồi uống rượu. Một tên đàn em vô tình nhìn thấy anh ngồi một mình bèn ghé sát vào tai Hoàng Mặc Dương nói:

"Đại ca, tên cảnh sát họ Lục cũng ở đây"

Hoàng Mặc Dương một tay ôm một cô gái sexy, một tay cầm ly rượu lắc qua lắc lại đưa mắt nhìn về hướng của anh. Hắn nhếch miệng cười:

"Hừ, cái tên cả đời không biết đến mùi phụ nữ ấy cũng tới nơi này sao? Thật thú vị"

Tên đàn em kia bật cười:

"Đại ca hay là chúng ta đến đó chào hỏi hắn một chút nhỉ?"

Trong khi đó, cô, Mạc Bằng và Hàn Đăng đã tìm được xe ô tô chở hàng cấm đang giao dịch trong phòng vip của quán bar. Cả ba mở cửa vào trong thì bị bọn chúng phát hiện và chạy mất theo đường cửa sổ. Mạc Bằng và Hàn Đăng đuổi theo chúng còn cô thì nhanh chóng chạy ra ngoài để thông báo cho anh.

Bên ngoài không khí nhộn nhịp, nhạc uỳnh uỳnh tất nhiên sẽ không thể khiến người khác phân tâm đến chuyện bọn tội phạm giao dịch hàng cấm. Hoàng Mặc Dương cùng đàn em và "tay vịn xinh đẹp" của hắn tới chỗ anh đang ngồi uống rượu.

Anh đang nhâm nhi vào ly rượu thì bị Hoàng Mặc Dương tới quấy rối:

"A, đây không phải là cảnh sát Lục sao? Có chuyện gì mà anh tới đây vậy?"

Anh ngước mắt lên nhìn hắn:

"Tôi tới đây cũng phải xin phép anh sao?"

"Hahaha, đâu phải. Ý tôi là…một người đàng hoàng như cảnh sát Lục cũng tới những nơi như thế này đúng là hơi kì lạ"

"Cảnh sát Hoàng cũng tới đó thôi, chẳng lẽ tôi lại không thể"

Hoàng Mặc Dương cười trừ ngồi xuống phía đối diện anh. Anh ta còn tự tiện lấy một ly rượu khác để uống cùng anh.

"Thấy anh ngồi một mình thế này đúng là cô đơn hay là để tôi tìm người giúp anh…thỏa mãn nhé"

Nói rồi Hoàng Mặc Dương quay lại ra hiệu với cô gái sexy đang đứng ở đằng sau. Cô ta hiểu ý Hoàng Mặc Dương bèn buông hai dây áo trên vai tụt xuống tiến đến chỗ của anh chễm chệ ngồi xuống.

"Thiếu gia, để em tiếp anh nhé"

Anh chẳng bận tâm đến cô ta có đẹp có ngon thế nào anh vẫn chỉ tập trung uống rượu. Thấy anh không hề có phản ứng, Hoàng Mặc Dương nâng ly uống đồng thời cũng ra hiệu với cô gái kia. Cô ta tiếp tục dí sát vào người anh hai tay sờ soạng người anh.

"Kìa thiếu gia, người ta đang nói chuyện với anh đấy"

Tới đoạn ả ta không thể kiềm chế trước vẻ đẹp của anh mà định nhướn người hôn anh thì cô bất ngờ xuất hiện lấy tay ôm lấy bản mặt của ả hất mạnh khiến ả ngã ngửa ra ghế.

"Á!"

"Ai cho cô được phép làm cái chuyện dơ bẩn ấy với anh ấy hả?"

Cô gái kia sợ quá bèn vén áo chạy đi. Vừa nhìn thấy cô Hoàng Mặc Dương đã bị mê hoặc mà nhìn cô chăm chăm. Ngay từ giây phút cô xuất hiện hắn đã không còn thích Ngô Tuyết Lan nữa.

"Ở đâu ra lại có một cô gái xinh đẹp thế này chứ?"

Thấy Hoàng Mặc Dương nhìn cô không chớp mắt anh bắt đầu sinh nghi ngờ. Anh đưa tay kéo cô ngồi xuống bên cạnh mình hỏi:

"Sao rồi?"

"À, tôi đã tìm được chúng nhưng lại để chúng phát hiện chạy mất rồi, nhưng anh yên tâm Mạc Bằng và Hàn Đăng đã đuổi theo rồi"

Hoàng Mặc Dương vẫn nhìn cô, còn là nhìn với ánh mắt thèm thuồng thích thú nữa. Cô quay ra nhìn hắn rồi hỏi anh:

"Anh ta...là ai thế?"

Chẳng cần anh giới thiệu Hoàng Mặc Dương đã từ đứng lên chỉnh lại vạt áo giới thiệu rồi chủ động đưa tay ra:

"À chào cô. Tôi là Hoàng Mặc Dương cảnh sát trưởng của sở cảnh sát Thiên Tân cũng coi như đồng nghiệp với cảnh sát Lục đây, rất vui được gặp cô"

Cô thấy hắn nhiệt tình bèn đưa tay ra bắt lấy tay hắn. Hoàng Mặc Dương thực sự đang để ý đến cô. Anh thấy hắn có ý đồ không tốt liền tỏ ra khó chịu. Hoàng Mặc Dương cười cười hỏi cô:

"Không biết người đẹp đây cô tên gì?"

"Tôi tên…"

Cô đang định nói thì anh chen vào:

"Cô ấy tên Tô Dịch Nhi…" - anh vòng tay ôm lấy eo cô - "…là trợ lý riêng của tôi"

Hoàng Mặc Dương nhìn anh ôm eo cô bèn mỉm cười:

"Ồ thì ra là vậy. Tôi cứ tưởng cảnh sát Lục không có hứng thú với phụ nữ, ai ngờ lại có hẳn một cô trợ lý xinh đẹp thế này"

"Tôi…"

Cô đang tính nói thì lại bị anh ôm chặt hơn. Anh không chỉ ôm bình thường mà ngón tay còn vân vê không yên, cô thấy hơi buồn nhưng vẫn cố kiềm chế. Anh đưa tay nhẹ nhàng nâng cằm nhỏ của cô lên:

"Ai nói với cảnh sát Hoàng là tôi không có hứng thú với phụ nữ thì sẽ không có trợ lý riêng xinh đẹp chứ?"

"Phải phải, anh và tôi cũng là đàn ông, đều thích…phụ nữ…xinh đẹp mà"

Hoàng Mặc Dương càng lúc càng bị vẻ đẹp của cô mê hoặc. Hắn cứ nhìn cô mãi không thôi.

"Nhân tiện đây tôi muốn hỏi là…Tô tiểu thư cô đã có bạn trai chưa nhỉ?"

Cô lắc đầu:

"Tôi không có"

"Vậy sao? Nếu thế thì cô có phiền nếu như tôi muốn mời cô…"

"Cảnh sát Hoàng, chúng tôi có việc phải rời đi rồi chào anh" - anh đột ngột đứng dậy.

Thấy cô chưa đứng lên anh nắm lấy tay cô lôi ra ngoài. Hoàng Mặc Dương biết chắc là anh không muốn để mình mời cô dùng bữa. Hắn đứng nhìn theo dáng cô đằng sau vừa nhìn vừa cười. Đàn em của hắn cũng thích thú với cô:

"Đại ca, cô gái đó đúng là xinh đẹp. Còn xinh hơn cả Ngô đại tiểu thư nữa. Vòng một của cô ấy đúng là cực phẩm"

"Hừ. Không ngờ tên Lục Nam Thành chỉ biết ăn chay này cũng kiếm được một cô gái ngon đến như thế. Ngô Tuyết Lan thích hắn, cô gái kia cũng theo hắn, đúng là…không công bằng"

"Đại ca. Dù gì thì Ngô tiểu thư cũng không thích đại ca, chi bằng…"

"Tìm hiểu về Tô Dịch Nhi kia cho tôi. Nhường Ngô Tuyết Lan cho hắn còn cô gái kia…tôi phải có được"