Cao Duy Xâm Lấn

Chương 77



Edit: jena

Tư Thần vừa vào không gian gấp khúc đã run lập cập.

Sau khi cải tạo, thân thể của cậu đã có thể kháng lạnh, kháng nhiệt, nhưng không gian gấp khúc này lại quá lạnh.

Mặt trời đỏ rực trên bầu trời đã dần chìm xuống đất.

Tư Thần lấy điện thoại, nhìn thử thời gian. Bây giờ là 11 giờ 5 phút tối.

Những hạt bụi đen lơ lửng trong không khí.

Cậu đợi nửa ngày, chờ đến khi cánh cổng khổng lồ phía sau vặn vẹo biến mất vẫn chưa nhìn thấy thêm một thí sinh nào vào.

Tư Thần suy nghĩ, có lẽ là sau cánh cổng, không gian cũng trở nên vặn vẹo.

Dù vào không gian gấp khúc cùng lúc nhưng họ lại được truyền tống tới những vị trí khác nhau.

Đây cũng là một cách thức chống gian lận trong kỳ thi.

Tư Thần lấy túi đề thi, mở ra lấy đề thi ở bên trong.

Đó là một tờ giấy khổ A4, gồm hai trang. Trang giấy có chất liệu đặc thù, sờ lên ấm áp như da của động vật.

Tư Thần nâng lên ngửi thử, có một mùi da thuộc rám nắng mơ hồ.

Bề mặt hơi nhô lên, Tư Thần sờ sờ, cảm giác như là lông tóc của một loại động vật linh trưởng.

Là một lớp da đầu.

【 Thí sinh: Tư Thần 】

【 Số báo danh: x-13 】

【 Nội dung đề thi 】

- Cao duy xâm lấn, sinh vật cao duy bắt đầu khuếch tán, lan tràn, gây nên những mất mát đau thương.

- Trước nay chưa từng có một biến cố như thế này, giới tinh hoa hàng đầu thế giới bắt đầu đưa ra những chính sách chiến lược nhằm kéo dài vận mệnh của nền văn minh nhân loại.

- Nhưng đối diện với sức mạnh của thần linh, mọi thứ đều như châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình.

- Khi đó, một nhà khoa học điên đã kết luận: Nếu con người không thể chống lại thần! Sao chúng ta không tạo ra thần?!

- Trong cơn tuyệt vọng, "Kế hoạch tạo ra thần" đã được khởi động, nhân loại thành lập "Khoa Học Thành Phụ" và "Chế Tạo Hỗn Độn", những nhà khoa học này được gọi là Khoa Phụ.

- Thiên thân lao đầu vào lửa, đó là cuộc sống mỗi ngày của Khoa Phụ. Dù biết là không tự lượng sức mình nhưng không có ai nguyện ý trơ mắt nhìn thế giới của mình tận cùng tuyệt diệt.

- Trải qua một cuộc tuyển chọn toàn cầu, Khoa Phụ đã chọn lựa được hơn 100 thực nghiệm thể hoàn mỹ, bắt đầu tiến hành cải tạo sinh vật.

- Khoa Phụ muốn cộng sinh thực nghiệm thể cùng ấu thể của thần.

- Cuối cùng, mười mấy năm trôi qua, chỉ còn 13 người hoàn thành cải tạo.

- Nhóm người này được gọi là "Con của Thần".

- Cao duy xâm lấn gần như đã được ngăn chặn. Nhưng, vài thập niên trôi qua... con người dần sợ hãi Con của Thần.

- Có người nói nhìn thấy sinh vật ký sinh đã khống chế bọn họ.

- Có người nói nhìn thấy bọn họ ăn thịt người.

- Có người nói bọn họ đã trở thành nguồn gốc tai họa mới.

- May mắn thay, Khoa Phụ vẫn biết cách gi3t ch3t những con quái vật do chính mình tạo ra.

- Con của Thần đã bị đóng đinh trên đài cao.

- Người người bày vẻ thương xót.

- Thần đã dưới đao, sao còn có thể chống đỡ?

- Vận mệnh Con của Thần đã bị chà đạp

【 Sau đây là câu hỏi, mỗi câu 25 điểm. Điểm tuyệt đối là 100 điểm, 30 điểm cho câu hỏi phụ. 】

【 Các thí sinh cố gắng trân trọng sinh mệnh của mình, lượng sức chiến đấu 】

1. Con của Thần số 13 thích chơi trò gì nhất?

2. Phòng số 13 của Chế Tạo Hỗn Độn có gì?

3. Sau khi trời tối, sẽ có gì phát sinh sau hình phạt treo cổ?

4. Làm cách nào để Khoa Phụ gi3t ch3t Con của Thần?

5. (Câu hỏi phụ) Cách thu thập thân xác Con của Thần (Số điểm hoàn thành)

【 Ghi chú những việc cần làm 】

【 1. Xin hãy bảo quản bài thi, không nên tùy ý vứt bỏ. Nếu làm mất đề thi, kết quả là 0 điểm. 】

【 2. Xin không tùy ý viết hoặc bôi xóa vào bài thi. Tự viết phần bài làm của mình, cảm ơn đã phối hợp. 】

【 3. Sau khi trời tối, xin hãy tìm không gian kín để trốn và chuẩn bị thẻ dự thi vào các vị trí như cửa ra vào, cửa sổ... 】

Dù nói thế nào đi chăng nữa, đề thi này cũng khá giống một đề thi bình thường, cũng phải do chính mình tự làm bài, tự ghi đáp án.

Tư Thần đọc nhanh như gió.

Trong thời gian ngắn, thế giới quan của cậu tiếp tục sụp đổ.

Hiển nhiên, nơi mà cậu sống không phải là nơi duy nhất xảy ra cao duy xâm lấn.

Vũ trụ có rất nhiều thế giới xui xẻo như vậy.

Những nền văn minh khác nhau đều có nguy cơ bị tiêu diệt.

Thậm chí, nghĩ một cách rộng hơn, một vài nền văn minh đã tự đào thải chính mình...

Giống như cá lớn nuốt cá bé, cá bé nuốt tôm tép.

"Vậy là, thế giới này là tôm tép nằm dưới đáy của chuỗi thức ăn? Sau đó chờ sinh vật cao duy đến nuốt vào bụng?"

Tư Thần nhớ lại những không gian gấp khúc mình từng trải qua lúc trước.

Từ Tâm Hồn đến Khủng hoảng Omnics, những thế giới này dường như cũng đã bị một nền văn minh khác xâm lược.

Mà ở thế giới của cậu, lại bị những nền văn minh khác liên tục xâm lược, chẳng khác gì một con búp bê vải rách nát.

Trong túi da còn có thứ gì đó. Tư Thần lấy ra nhìn, là một tấm bản đồ có kích thước như một tấm bưu thiếp.

Trên bản đồ, vị trí của cậu được đánh dấu bằng một mũi tên đỏ.

Cách không xa phía trước của mũi tên là Khoa Học Thành Phụ. Cơ sở của Chế Tạo Hỗn Độn nằm ở vị trí trung tâm.

Ngoài ra, bản đồ còn có thêm 13 vị trí được đánh dấu bằng hình chữ thập màu đỏ, những khu vực xung quanh lại bị bôi đen, đầy những bộ xương tượng trưng cho cái chết.

Bản đồ có ghi chú rằng đó là nơi "Thần táng"*, không cần đến gần,

*神葬之地 (Thần táng chi địa): nơi mai táng thần linh

Trong đó có một nơi Thần táng cách rất gần Tư Thần.

Cậu đi lên triền núi, nhìn thoáng qua chỗ được đánh dấu hình chữ thập. Ánh mặt trời vẫn chưa biến mất hoàn toàn nhưng trong phạm vi 5, 6 mét chỉ toàn là sương mù màu đen.

Thấp thoáng giữa màn sương là một cái giá treo cổ màu đỏ tươi. Ở mặt ngoài của giá treo cổ có một hàng chim bồ câu màu trắng.

Bồ câu nhìn qua nhỏ nhắn, có vẻ giá treo cổ cũng không lớn, nhưng Tư Thần biết trông nó nhỏ là vì khoảng cách quá xa.

Nhưng con chim bồ câu đó là những sinh vật nhiễu sóng có sức mạnh vô cùng đáng sợ, giống với kên kên nhặt xác.

Trong đề thi lại yêu cầu thí sinh phải đứng ở giá treo cổ.

Và cơ sở Chế Tạo Hỗn Độn kia lại càng không phải là thứ gì tốt đẹp.

Dựa theo bối cảnh trong đề thi, Khoa Phụ chính là Boss của không gian gấp khúc này.

Còn Con của Thần... nguồn gốc tai họa mới, hình như cũng chẳng phải thứ tốt.

Tư Thần lẩm bẩm: "... Chắc sẽ không toi mạng hết đâu nhỉ."

Tư Thần thi cử từ nhỏ đến lớn, hiểu rằng độ khó của đề thi đi từ trước đến sau, câu hỏi phụ dành cho thí sinh giỏi, tạo nên khoảng cách chênh lệch với học sinh bình thường.

Cậu nhìn vào câu hỏi số 1.

Số 13 thích chơi cái gì...?

Chẳng lẽ phải đào mộ số 13 ra hỏi? Nhưng cậu không biết làm phép hồi sinh.

Ngoài ra, cậu nhìn thời gian, bây giờ đã sắp tối rồi.

Tư Thần nhìn thời gian trên điện thoại: 【 23:11 】

Theo lý thuyết, thời gian ở trong và ngoài không gian gấp khúc không giống nhau.

Nhưng Tư Thần cảm thấy Bạch Đế sẽ không cố tình để bọn họ vào đây chịu chết với một đống thông tin vô dụng.

00:00, hẳn là thời gian tối ở trong này.

Dã khu không có kiến trúc cầu kỳ đặc biệt, nhưng ở ven đường vẫn có vài chiếc xe nằm chỏng chơ. Nhưng cửa sổ đã bị đập phá, nhìn kiểu gì cũng không thể thỏa mãn điều kiện "không gian kín".

Thậm chí khi Tư Thần nhìn ở ghế lái còn thấy một khối mỡ bị cháy đen, không biết đã qua bao nhiêu năm rồi.

Cậu quyết định đi theo phương hướng trên bản đồ, vào Khoa Học Thành Phụ tị nạn.

"May là lần này chỉ kéo dài 14 ngày, không biết đề thi của những người khác là gì."

Cậu cảm thấy đề thi có đối tượng nhắm đến khá rõ ràng, ví dụ như hỏi "Số 13 thích chơi cái gì?", những người khác cũng không có số báo danh "x-13" như cậu.

Đề thi của mỗi người sẽ khác nhau.

Nếu không thì khi làm bài cũng khá dễ để sao chép.

Còn 40 phút nữa là đến trời tối, Tư Thần gia tăng tốc độ, đi đến Khoa Học Thành Phụ.

Cậu không có cách nào để phóng đi như Bạch Đế, nhưng thân thể đã được cường thóa, tốc độ vẫn rất kinh người.

10 phút sau, Tư Thần đã nhìn thấy bóng dáng của Khoa Học Thành Phụ.

Trên mặt đất là một bức tường thành bằng kim loại bao bọc thành một vòng tròn. Quan sát từ trên cao có thể nhìn thấy trong vòng tròn lại có thêm một vòng tròn khác.

Có tất cả bốn vòng tròn.

Vòng tròn ở trong cùng chính là "Cơ sở Chế Tạo Hỗn Độn".

Ở vòng bên ngoài là một vài phòng thí nghiệm quan trọng.

Tiếp tục ra ngoài là phòng thí nghiệm nhưng mức độ trọng yếu không bằng những phòng thí nghiệm bên trong.

Và vòng ngoài cùng, là khu nhà ở của Khoa Học Thành Phụ.

Bức tường sắt thép được xây dựng vô cùng đồ sộ, toàn bộ kín mít không nhìn thấy một khe hở.

Ở phần chân của bức tường, ngoài cánh cổng chính lớn nhất, cứ mỗi vài trăm mét sẽ có một cái thang máy như cánh cửa nhở.

Tư Thần đi nhanh hơn. Hai phút sau, cậu đã đến dưới chân tường.

Tới gần nhìn kỹ hơn, trên mặt tường có rất nhiều vết cào.

Tư Thần vươn tay đo đạc một chút, cậu cao 1 mét 8, nhưng bàn tay chỉ to bằng một nửa vết cào.

Sinh vật tấn công vào tòa thành này cao ít nhất 3 mét.

Cửa nhỏ bên cạnh như một cái cột sắt.

Khi cậu đi làm, thứ này thường được gọi là "Máy điểm danh".

Tư Thần suy nghĩ một lát, gỡ thẻ dự thi trên cổ áo xuống tra vào.

Viện nghiên cứu hoang tàn bỗng phát ra tiếng "Tích" rõ ràng.

Cửa sắt mở ra, tro bụi ầm ầm rơi xuống.

Cậu chuẩn bị đi vào, đột nhiên Trường Sinh Uyên chui ra ngoài, kéo kéo ống tay áo của cậu.

"Mẹ ơi..." Xúc tu của Trường Sinh Uyên chỉ chỉ vào một chỗ không xa, giọng điệu đầy tha thiết: "Tiểu Uyên, muốn chơi."

Tư Thần sửng sốt, nhìn theo hướng mà Trường Sinh Uyên chỉ.

Trong góc tường của Khoa Học Thành Phụ có một bãi bùn khó nhìn thấy.

Bùn đen đặc, bề mặt còn nổi bọt khí, giống như sau những trận mưa lớn, nước đã tích tụ ngập thành một bãi.

"..."

Tư Thần nhìn thời gian, 23:42.

Cậu ngẩng đầu nhìn về phía trước, nhà ở của người dân cách đó mấy mét. Với tốc độ của cậu, hẳn là không đến mức không kịp.

Tư Thần không có đọc sách giáo dục trẻ em, nhưng khi còn nhỏ cậu cũng rất muốn có vài thứ.

Nhưng không có ai cho cậu cả.

Vì vậy, cậu hít sâu một hơi: "3 phút."

Trường Sinh Uyên vui vẻ "chi chi".

Tư Thần nhanh chóng đến bãi bùn bên cạnh, trên mặt tràn ngập sự giãy giụa.

Nhưng Trường Sinh Uyên đã nhảy ra khỏi người cậu, vui sướng lao xuống bùn.

Những xúc tu đen nho nhỏ khoái chí lăn lộn trong bùn đất, bắn bùn lên cả giày của Tư Thần.

Trường Sinh Uyên đã mọc ra 6 xúc tu, không có não, giống như một hoa văn biểu tượng. Trên xúc tu là tròng mắt, xấu đến mức khiến người nhìn choáng váng.

Tư Thần đen mặt đứng ở bên cạnh, tay không tự nhiên đút vào túi. Sau đó cậu cứng đờ cả người.

Bài thi trong túi đột nhiên nóng phỏng tay.

Tư Thần lấy ra xem. Câu hỏi số 1 có màu đen đã trở thành màu đỏ, nhìn qua như máu đang lưu động.

【 1. Con của Thần số 13 thích chơi trò gì nhất? 】

【 Nghịch bùn. 】

Cậu hoàn toàn sửng sốt.