Kỷ Thừa cẩn thận, tỉ mỉ giống như đã chờ đợi khoảnh khắc nay từ rất lâu, anh cởi áo khoác lông vũ dày cộp trên người mình ra rồi quỳ gối giữ hai chân cô mà bắt nạt, Tưởng Hân bị đè dưới thân anh hai mắt mở to.
"Đừng lo lắng, lần này sẽ không làm em đau, tin tưởng anh."
Giọng của anh quá mức từ tính, hai tay yếu ớt bị anh nắm chặt, cho đến khi quần áo trên người cô sắp bị anh cởi hết, Tưởng Hân không đẩy được anh ra, liền bắt đầu kêu lên.
" Anh cút đi! Chúng ta không có quan hệ gì tại sao anh lại đối xử với em như vậy! Hu hu..."
Trong màn đêm yên tĩnh có tiếng cười lạnh vang lên bên tai:"Anh tưởng chúng ta làm lành lại rồi chứ, thì ra là mình anh nghĩ như vậy."
Làm lành? Rõ ràng họ chưa từng đề cập qua vấn đề này.