Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân

Chương 1172



Chương 1180

Jame chui ra khỏi lòng sắt, ngẩng đầu đứng trên boong tàu.

Mặt trời phía Đông xua tan ráng mây, ánh nắng chiếu lên bộ vest ướt sũng của hắn ta, bắn ngược ra ánh lấp lánh. Nhìn từ xa, thực sự giống như một vị thần.

Các dân đảo im lặng.

Hôm qua, họ còn kích động tức giận xét xử tên ra vẻ đạo mạo trước mặt này, tuyên bố hắn ta là ác ma giết người, nhấn chìm hắn ta xuống biển.

Nhã Nhã đáng thương vừa được mẹ của cô ta đưa về, nuôi dưỡng như người thực vật. Thi thể của A Mỹ còn đang nằm trong bệnh viện của đảo, vốn định hôm nay sau khi chắc chắn Jame chết, rồi tiến hành mai táng.

Nhưng bây giờ, Jame lại không chết, sống sờ sờ đi ra từ trong chiếc lồng sắt chìm dưới biển một đêm.

Giờ bảo họ phải làm thế nào?

Gần trăm năm nay chưa từng thấy chuyện như này.

Jame nói với Trữ Phượng Toàn: “Cảm ơn”, trọng điệu nho nhã ôn tồn, vẻ mặt kiêu ngạo.

Trữ Phượng Toàn cất giọng hận thù: “Đừng đắc ý, nước biển không nhấn chìm ôg chết, tôi vẫn có thể giết ông, báo thù cho các cô gái trên đảo!”

Jame tỏ vẻ mặt khinh thường, cười nói: “Có biết tại sao tôi không chết không?”

“Tại sao?”

“Vì phán quyết của các người là sai lầm. Thần không muốn cho tôi chết, chỉ ý của thần đã cho thấy tất cả. Tôi không giết người, ngược lại, tôi đang cứu vớt bọn họ”.

“Ăn nói bừa bãi!”, Trữ Phượng Toàn tức giận nói.

Nhưng ông ta biết, trong lòng những người dân đảo trên bờ chắc chắn đã lung lay.

“Theo quy tắc đảo Cửu Long các người, người bị dìm xuống biển mà không chết là người được thần che chở, các người cũng không thể giết tôi, cũng không có tư cách xét xử tôi, là vậy phải không?”, Jame đắc ý nói.

Tròng lòng Trữ Phượng Toàn vô cùng ấm ức, hận không thể tát một phát cho tên người Tây này thành bánh thịt. Nhưng ông ta không thể làm vậy.

Đúng như Jame nói, dìm xuống biển mà không chết là người được thần linh che chở, người trên đảo không có quyền xử lý hắn ta. Đây là quy tắc của tổ tông truyền lại.

Ông ta không thể giết Jame. Nếu không, chính là bất kính với thần, bất kính với tổ tông.

Jame chìm dưới biển một ngày một đêm mà không chết, thực sự vượt người dự liệu của mọi người, không phải ý chỉ của thần, còn có cách giải thích nào đây?

Thậm chí Trữ Phượng Toàn thà rằng Jame bỏ chạy, vớt lên một cái lồng không, cũng còn tốt hơn bây giờ. Không còn gì ấm ức hơn.

Jame bật cười.

“Các người không những không thể xử lý tôi, các người còn phải tôn kính tôi như một vị thần. Người chìm xuống biển mà không chết, chính là đại diện của thần, hóa thân của thần. Các người phải đối xử cung phụng tôi như cung phụng thần. Đây cũng là quy tắc của đảo Cửu Long, tôi nói đúng không?”

Hắn ta nói không lớn, nhưng rõ ràng truyền đến tất cả mọi người trên bờ đều nghe thấy.

Mọi người đều im lặng.

Chỉ có tiếng sóng biển đập nhẹ lên đá vụn đang vang vọng trong gió biển sáng sớm.

Không ai biết tiếp theo phải làm thế nào.