Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân

Chương 995



Chương 995

Trần Văn Học nghe thấy câu cuối cùng, không nhịn được phì cười một tiếng: “Sợ là còn khiến anh ta khó chịu hơn giết anh ta đấy!”

Hôm đó, những người dân Thân Châu vẫn trải qua một ngày bình thường, nhưng thế giới ngầm Thân Châu và thế gia hào môn lại trải qua một trận phong ba ảnh hưởng sâu rộng.

Không biết tại sao nhà họ Trần bỗng điều động lực lượng của cả gia tộc, phá hoại cắt đứt tất cả các cơ sở kinh doanh và chuyện làm ăn, từ sòng bài cho đến câu lạc bộ đêm, từ khu giải trí đến phòng mát xa xông hơi của của Trương Vinh Sanh, đại lão thế giới ngầm Thân Châu mà không hề báo trước.

Trương Vinh Sanh đứng hàng đầu trong thế lực ngầm Thân Châu, tuy thuộc thế giới ngầm, nhưng vẫn luôn tự cho mình là giới thượng lưu hào môn. Nhưng khi nhà họ Trần ra tay thực sự, chỉ cần một ngày, thế lực thế giới ngầm rộng lớn của ông ta đã bị đảo quét sạch sẽ.

Cả hai giới thế giới ngầm và giới chính trị kinh doanh cả Thân Châu đều căng thẳng, không biết nhà họ Trần muốn làm gì.

Trương Vinh Sanh nổi giận dẫn mấy chục thuộc hạ, cầm súng muốn liều mạng với nhà họ Trần. Nhưng ông ta vừa ra khỏi cửa, hang ổ đã bị đánh sập.

Lần này, Trương Vinh Sanh trố mắt. Đang đi giữa đường, đi tiếp cũng không phải, mà rút về cũng không phải. Chỉ dựa vào mấy chục khẩu súng trong tay, muốn liều mạng với nhà họ Trần, hoàn toàn là việc không thể nào.

Vì sự việc xảy ra quá đột ngột, cho đến lúc này, Trương Vinh Sanh mới nghĩ đến gọi điện, điều động quan hệ mấy chục năm kinh doanh của ông ta.

Nhưng những người bạn đó của ông ta, bình thường sống sống chết chết tự xưng là đồng minh thân thiết, còn có những đại lão thế gia hào môn được ông ta che chở, không tắt máy thì cũng là không nghe máy.

Còn những người khó khăn lắm mới liên lạc được, cũng đều cười nói với ông ta, hỏi thăm vài câu. Chỉ có mấy người đồng ý giúp ông ta đi hỏi tình hình.

Trương Vinh Sanh gọi đi khắp một lượt các quan hệ xa gần, ông ta mới biết tình người ấm lạnh trên thế gian, đâu có bạn bè gì, đều là vì làm ăn thôi.

Lúc này ông ta càng hiểu một đạo lý, bất luận oai phong thế nào, thế giới ngầm vẫn là thế giới ngầm, mãi mãi không thể đối kháng được với thế gia hào môn có thể ảnh hưởng đến kinh tế và chính trị địa phương.

Ngược lại là những người bạn thường ngày ít qua lại, quan hệ rất bình thường lại trả lời điện thoại của ông ta, khiến ông ta vô cùng bất ngờ. Điều khiến ông ta bất ngờ hơn là, người bạn đó nói với ông ta, nguyên nhân nhà họ Trần động đến ông ta là vì ông ta phái người đi giết Trần Định Bang. Trần Định Bang trúng đạn ở chân, người phụ nữ trong lòng Trần Định Bang bị thương nặng, sống chết chưa rõ. Còn hai sát thủ mà Trương Vinh Sanh phái đi bị bắt tại chỗ, đã khai ra ông ta.

Trương Vinh Sanh ngẩn người trố mắt.

Chẳng phải là người mà Phan Phượng Anh bảo ông ta đi giết sao? Sao lại biến thành giết Trần Định Bang?

Nếu biết người phải giết là Trần Định Bang, cho dù là phụ nữ của Định Bang, cho Trương Vinh Sanh Trần một trăm cái gan, ông ta cũng không dám.

“Phan Phượng Anh!”

Trương Vinh Sanh nghiến răng nghiến lợi. Ông ta nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có một khả năng, mình đã bị Phan Phượng Anh hãm hại. Phan Phượng Anh muốn mượn đao của ông ta giết Trần Định Bang, âm mưu cướp gia sản của nhà họ Trần.

“A lô…”, ông ta nhớ ra một người, lấy điện thoại gọi đến một số rất ít liên lạc: “Phan Phượng Anh ở đâu”



Trần Định Bang vẫn luôn ở nhà của La Bội Dao, ở bên cạnh La Bội Dao, bưng trà bón thuốc. Chỉ có khi điện thoại đổ chuông, ông ta mới ra phòng khách nghe điện.