Anh Hoa có một trang web chính thức của trường, thường đăng tải một số tin tức về các hoạt động do trường tổ chức và bình chọn giáo viên xuất sắc. lưu lượng truy cập trên trang chủ không nhiều. học sinh hoạt động tích cực nhất ở mục diễn đàn. Vì có thể đăng bài ẩn danh cho nên học sinh có thể mạnh dạn nói chuyện, thú vị hơn nhiều.
Những lời phàn nàn về lớphọc như: giáo viên dạy Toán hôm nay ăn mặc đẹp quá/ Giáo viên dạy chính trị đánh rắm to muốn chết ha ha ha ha/ nhà trường tổ chức hoạt động này thật không vậy/ Ngồi hàng đầu cứ bị giáo viên Lịch sử phun nước miếng vào mặt/...
Hay những lời phàn nàn về đời sống hằng ngày, những mâu thuẫn trong ký túc xá, những món ăn ở căng tin... Hóng hớt cũng không ít, nào là bình chọn nam vương, hoa khôi, ai xinh gái ai đẹp trai, còn hóng hớt về chuyện tình cảm thì tương đối ít. bởi dù sao cũng là diễn đàn ẩn danh nhưng học sinh bây giờ không ngốc, máy tính đều có địa chỉ ip, đăng ký điện thoại/hòm thư trường học muốn điều tra khẳng định có thể tra ra. Ngay cả khi muốn tâm sự chuyện tình cảm thì cũng để tiêu đề [Hốc cây], thông tin hai bên như mười tám tầng mật mã để trò chuyện.
Cho nên khi [Hóng hớt: Vị bạn học nam nào đó lớp 11 thầm mến trùm trường, còn dám dùng bức ảnh của trùm trường làm một số chuyện không thể miêu tả] xuất hiện một cách đầy táo bạo như thế này, nó đã thật sự khuấy động vô vàn làn sóng. Các bạn học đang nằm trên giường ôm điện thoại đọc lại tiêu đề một lần, xác nhận tiêu đề thật sự là hai chữ trùm trường đều khϊếp sợ muốn rơi điện thoại.
[Hóng hớt: Vị bạn học nam nào đó lớp 11 thầm mến trùm trường, còn dám dùng bức ảnh của trùm trường làm một số chuyện không thể miêu tả]
1L Chủ thớt: [Tiêu đề có thật đó, nghỉ hè không có việc gì làm nên kể chuyện cho mọi người cùng hóng vậy. Có ai muốn nghe không đây?] 2L: [Để lại tên trước khi HOT]
3L: [Ở đây có bán hạt dưa đậu phộng nước khoáng]
4L: [Ở đây có bán mèo cam, mèo lông ngắn, mèo lông vàng, ragdoll, anh em tùy ý lựa chọn]
Mãi cho đến khi nhiều lên, chủ thớt mới xuất hiện. Mấy học sinh ở gần đó cũng lập tức nhắn vào group, cùng chia sẻ chuyện phiếm với nhóm chị em.
Chủ thớt: [Cậu nam sinh yêu thầm trùm trường này nhìn rất sáng sủa đẹp trai đó, chúng ta gọi cậu ta là Tiểu Bạch đi. Còn trùm trường thì chính là người mà các bạn nghĩ đến đó, dù sao thì ở trường mình mà nhắc đến hai chữ trùm trường thì cũng đâu còn ai khác. Mà thôi trở lại chuyện chính đi, lúc lớp 10 thì Tiểu Bạch đã yêu thầm trùm trường rồi. Khi trùm trường chơi bóng vào buổi trưa, Tiểu Bạch đã giả vờ đến sân trường để "tình cờ" gặp mặt...]
Trùm trường, lớp 10, cả hai đều cùng lớp, lại còn là nam nam, thông tin vô cùng rõ ràng. Mấy bạn học đang ăn dưa, có người để lại lời nhắn, nói như vậy đó được không đấy?/ Nếu là giả thì sẽ ảnh hưởng đến bạn học đó thì thật không tốt tí nào/ Có khi nào sẽ bị thầy Vương tra ra không vậy? Chủ thớt: [Những gì tôi nói đều là sự thật, hơn nữa cũng chẳng hề chỉ đích danh một ai, nếu không muốn nghe có thể ra ngoài.]
67L: Muốn nghe chứ, chủ thớt cứ nói tiếp đi, đừng để ý mấy tên thánh mẫu đó là được.
68L: ...Tôi có hơi cạn lời, đợi đoạn sau xem sao, hy vọng hai người họ đều ổn.
69L: Trả lời cho câu trước đó, cái gì mà hai người đều ổn chứ? Trùm trường vừa nhìn đã biết là trai thẳng, không thể có khả năng với nam sinh Tiểu Bạch kia đâu. Chủ thớt mau nói đi, tôi muốn biết điều không thể miêu tả được trong tiêu đề là gì. Đừng có mà để tiêu đề Kim Bình Mai rồi nội dung là Thủy Hử là được.
70L: Nếu trùm trường nhìn thấy quả chuyện phiếm này chắc sẽ kinh tởm chết mất nhỉ?
Bài post này được đăng vào khoảng mười giờ đêm ngày thứ hai của kỳ nghỉ lễ Quốc Khánh, chủ thớt nói được vài câu liền biến mất. Chuyện này khiến rất nhiều bạn học hóng chuyện cảm thấy hiếu kì, cũng có người lo lắng cho "Tiểu Bạch", hơn nữa dòng chữ "không thể miêu tả" trên tiêu đề vẫn chưa được nhắc đến, đến tối ngày thứ ba của kì nghỉ lễ Quốc Khánh thì chủ thớt lại xuất hiện trở lại. Lúc này bài đăng đã có hơn 200 bình luận rồi, tự động trở thành một bài hot post.
235L: Cuối cùng chủ thớt cũng xuất hiện rồi, đừng có nói nửa nửa chứ.
236L: Nhanh nhẹn xíu coi!
239L: Có phải là vì nghỉ lễ không vậy? Bài đăng này lại chẳng hề bị giáo viên khóa bài, đã có độ hot rất cao rồi đó.
242L: Vậy nên chủ thớt mau nói đi, đừng có trốn trong tối nữa. Nếu đợi đến khi giáo viên phát hiện rồi khóa post thì khi đó chẳng nói thêm được gì nữa đâu, mau đi, mau kể đi, đừng có nói dở giữa chừng chứ.
Chủ lầu: [Thật ra cũng chẳng có gì hay ho. Nhà Tiểu Bạch cũng khá giả, vẻ ngoài lại sáng sủa đẹp trai. Tiểu Bạch cao ráo, rất ốm, bình thường nhìn cậu ấy khá ngoan ngoãn, chỉ là không ngờ lại là người như vậy. Cậu ấy yêu thầm trùm trường, tạo ra những cuộc gặp gỡ tình cờ, thường bí mật khen trùm trường đẹp trai, mua đồ cặp với trùm trường, đến cả số trên áo bóng rổ của trùm trường cậu ấy cũng biết, mà mấy cái này cũng thôi đi, điều khiến tôi không thể chịu nổi nhất chính là cái tiêu đề đó.] 287L: Lại đứt đoạn ở đây nữa ư?
290L: Chủ thớt, bạn cứ dừng ở đoạn mấu chốt vậy sẽ bị đánh đó.
310L: Đừng có nói với tôi rằng ngày mai cậu mới kể nội dung của tiêu đề đấy. Tôi bỏ cuộc rồi, trước khi bỏ cuộc phải cho cậu một trận mới được.
Sau khi lướt thêm vài phút nữa, bên dưới lại có thêm vài chục bình luận, có thể thấy tốc độ bình luận của mọi người nhanh tới mức nào.
Chủ thớt: [Không đứt đoạn, bây giờ tôi sẽ nói hết đây. Tiểu Bạch chụp trộm lúc trùm trường chơi bóng rổ, sau đó mỗi tối đều nhìn ảnh trùm trường làm chuyện gì gì đó, dù sao mọi người đều là con trai, tôi nói vậy ắt hẳn mọi người cũng hiểu ý rồi đúng không.]
Chủ thớt: [Diễn đàn của trường chúng ta có cơ chế chặn lời nói, tôi sẽ nói tránh một chút. Tiểu Bạch đã quay tay với tấm ảnh của trùm trường - người mà cậu ta yêu từ ánh nhìn đầu tiên đó.] Đằng sau màn hình đều liên tiếp mẹ nó/.../! ! !/ Còn có một loạt icon bất ngờ nữa.
Chủ lầu: [Tôi chịu không nổi nữa mới ra đây nhắc nhở trùm trường một chút. Nếu có tên nào lấy ảnh tôi làm vậy chắc tôi sẽ kinh tởm đến chết mấy, chỉ muốn đánh người thôi. Nói xong rồi, tôi rút đây.]
Chủ lầu: [À lời nói cuối cùng, trùm trường nhớ cẩn thận người xung quanh mình.]
! ! !
...
Ngày thứ năm của kỳ nghỉ lễ Quốc Khánh.
Trương Gia Kỳ ở nhà tới phát chán rồi. Ba mẹ cậu ta là bác sĩ, người khác nghỉ lễ nhưng họ vẫn phải đi làm, có lúc đang được nghỉ lễ nhưng có tai nạn xe thì bệnh viện sẽ gọi hai người quay về.
Hôm nay cũng vậy, Trương Gia Kỳ đã quen với chuyện này rồi.
Đang buồn chán thì nhóm QQ lóe lên, có bạn học hỏi Trương Gia Kỳ có muốn ra ngoài chơi không, đi trượt băng và karaoke. Trương Gia Kỳ không cần hỏi cũng biết ắt hẳn là đi hẹn hò với con gái nên mới đi mấy chỗ đó, nếu chỉ có vài người anh em thì đã đi quán net chơi game rồi. Dù sao cũng không bận gì, đi thì đi thôi.
Trương Gia Kỳ cầm điện thoại mang giày ra ngoài, trên đường đi nhắn cho ba mẹ biết một tiếng rằng cậu ta đang đi chơi, sau đó còn hỏi anh đại có muốn sang chơi không.
Avatar đen không trả lời.
Trương Gia Kỳ: Cậu biết lắm mà.
Thứ Sáu sau khi tan học, Trương Gia Kỳ nhắn vào group chat ba người hỏi Bùi Lĩnh có muốn đi chơi game không. Bùi Lĩnh gửi một tấm ảnh đang đi nghỉ mát ở bãi biển, cậu nói phải dẫn em trai đi chơi, không có thời gian chơi game. Kể từ lúc đó anh Dã cũng không để ý cậu ta nữa.
Cũng không online Mộng Tiên Kiếm.
Cậu ta, Tiểu Trương, không xứng được đi cùng với anh Dã hay sao hả!
Đã ba ngày Trương Gia Kỳ không online Mộng Tiên Kiếm rồi. Hôm đó cậu ta không sợ chết bèn tự chơi một mình, kết quả vừa tuột level vừa mất trang bị nữa, quá thê thảm. Để anh Dã báo thù giúp cậu ta ư? Không có chuyện đó đâu. Có hơi nhớ Bùi Lĩnh rồi đó.
Trương Gia Kỳ mở group chat ba người.
[Anh Bùi, khi nào anh đi nghỉ mát về vậy? Nhớ anh ghê.]
Mấy phút sau Bùi Lĩnh mới trả lời: [Trương Gia Kỳ, có phải cậu lại tuột level nữa rồi không hả?]
Bùi Lĩnh: [Ngày cuối cùng của kỳ nghỉ mát sau khi trở về trường tôi sẽ đi tự học.]
Bùi Lĩnh: [Mấy lúc khác cũng đừng gọi tôi.]
Trương Gia Kỳ: [Gửi ảnh vịt con quỳ xuống khóc huhu.jpg]
Dấu chấm: [Trương Gia Kỳ câm miệng.]
???
Trương Gia Kỳ: [Anh Dã đang online hả? Em vừa hỏi anh có đi chơi hay không?]
Sau đó không có ai trả lời, Trương Gia Kỳ đợi năm phút, mở avatar màu đen như dấu chấm kia ra, chắc chắn người ban nãy kêu cậu ta im miệng là anh Dã, thì ra là anh Dã thật sự online chứ không phải do cậu ta gặp ảo giác. Thôi được rồi, cậu ta hiểu rõ mà, chỉ là anh Dã không muốn đi chơi với cậu ta mà thôi. Trương Gia Kỳ mặt mũi như tro tàn như thể bản thân tự rước lấy nhục "em biết lắm mà", "vậy mà tại sao em còn hỏi anh vậy chứ", rồi khi vừa quay đầu lại lại cười hihihaha trượt băng với đám anh chị em.
Có năm bạn nữ, tính luôn Trương Gia Kỳ thì còn có thêm ba bạn nam khác. Mọi người đều là học sinh của Anh Hoa, mấy bạn nữ là học sinh ban Xã hội.
Lúc đổi giày trượt băng, Trương Gia Kỳ phát hiện mấy bạn nữ đều chú ý đến mình, ánh mắt dồn hết lên người cậu ta.
Không lẽ hôm nay mình rất đẹp trai hả?
Sao ai cũng nhìn mình vậy?
"Có phải mấy cậu không biết trượt không? Tôi chỉ mấy cậu, xíu nữa tôi dẫn mấy cậu đi, đừng sợ." Trương Gia Kỳ đắc ý nói.
Có bạn nữ che miệng cười, người còn lại cũng do dự không biết nói gì, cười cười hỏi: "Trương Gia Kỳ, có phải cậu rất thân với Tần Trì Dã hay không?" "..."
Trương Gia Kỳ: Lại là thích anh đại ư?
"Rất thân là đằng khác, anh ấy là anh đại của tôi, chúng tôi học chung từ cấp Hai đến giờ." Trương Gia Kỳ kinh nghiệm phong phú, nhiệt tình nói, "Nói cho mấy cậu biết, đừng quá để ý đến anh Dã, đưa thư tình hay đồ ăn sáng hộ gì tôi cũng đều không làm, mấy cậu đừng có nghĩ cách từ chỗ tôi."
"Cái gì chứ, chúng tôi có ý này đâu."
"Xì, ai nói mấy chuyện này chứ."
"Tuy Tần Trì Dã rất đẹp trai nhưng cậu ấy học hành quá nát luôn."
Mấy bạn nữ dễ mắc cỡ, bị Trương Gia Kỳ hiểu lầm như vậy, tất nhiên là muốn vớt vát lại mặt mũi rồi. Trùm trường trước đây học kém là thật, nhưng mới nói được một nửa họ lại cứng họng, sợ Trương Gia Kỳ sẽ đi mách với trùm trường, lỡ như bị trùm trường đánh thì phải làm sao đây?
Trương Gia Kỳ lại chẳng hề có ý mách lẻo, cậu ta có phải là tên mách lẻo đâu chứ. "Vậy sao mấy cậu lại hỏi tôi chuyện của anh Dã?"
Ban đầu mấy bạn nữ còn do dự không biết có nên nói hay không nhưng bây giờ bị Trương Gia Kỳ hiểu lầm như vậy, nếu không nói thì sẽ bị cho rằng họ yêu thầm theo đuổi trùm trường, lập tức có một bạn nữ gan dạ đưa điện thoại cho Trương Gia Kỳ.
"Cậu tự xem đi, trên diễn đàn trường của chúng ta đang lan truyền ở khắp nơi, mọi chuyện đang dần trở nên điên rồ rồi đó."
"Mấy người chị em học lớp 10 của tôi còn biết chuyện này nữa, họ còn hỏi tôi chuyện này có thật hay không."
"Trương Gia Kỳ, chuyện này có thật không vậy?"
"Cái gì vậy trời." Trương Gia Kỳ cầm điện thoại lẩm bẩm. Nhìn tiêu đề của bài đăng thì cậu ta chỉ biết cạn lời, vẻ mặt lơ đễnh cũng trở nên nghiêm túc, nhìn có vẻ rất bực bội. Có lẽ trong lòng cậu ta cũng biết là ai rồi, càng kéo xuống dưới thì mấy bình luận càng khó nghe hơn. Cho dù là Bùi Lĩnh cũng không thể nói như vậy được.
Trương Gia Kỳ rất khó chịu, bạn nữ chỉ vào màn hình: "Cậu cứ nhìn thẳng vào bình luận của chủ thớt là được." Còn có chức năng này nữa.
Sau khi đổi thành chức năng chỉ xem bình luận của chủ thớt, mấy lời nói suông ban nãy cũng ít đi nhiều, chỉ chốc lát đã đọc hết.
Mấy bạn nữ đều im lặng, Trương Gia Kỳ đưa điện thoại cho họ: "Cảm ơn các cậu, hôm nay tôi không chơi nữa, tôi đi trước đây."
"Được, không có gì không có gì."
Trương Gia Kỳ thay giày, trong đầu chỉ nghĩ đến chuyện trên diễn đàn. Có phải là Bùi Lĩnh không đây? Cậu ta thấy thông tin khá giống, nhưng tính cách của Bùi Lĩnh lại không khớp với những gì chủ thớt miêu tả.
Mọi chuyện rối nùi cả lên, trong lòng cậu ta rất khó chịu, không biết có nên nói cho anh Dã biết hay không. Vẫn là thôi không nói thì hơn, để làm rõ xem có phải Bùi Lĩnh không rồi tính tiếp.
Nghĩ đến đây, Trương Gia Kỳ bèn gọi cho Chu Hiện.
"Hỏi mày này, mày với Bùi Lĩnh ở chung ký túc xá, có phải buổi tối cậu ta hay làm gì đó không hả?"
Chu Hiện: "Hả?"
"Trên diễn đàn trường đó, mày tự xem đi, bây giờ tao đang khó chịu chết đi được. Mày xem xong thì nói với tao." Trương Gia Kỳ dài mặt ra, chửi thề: "Con mẹ nó đừng để tao biết là ai đồn cái tin này, mấy lời nói suông phiền chết đi được mà."