Cậu Ấy Muốn Giống Một Cái Cây

Chương 3: Nhất định phải gặp cậu ấy



Tiếp đó là bài kiểm tra đầu tiên sau khi khai giảng.

Hứa Sam Sam ngồi ở vị trí của mình xoay bút, tuỳ ý lật vài trang sách, xung quanh đầy những đáp án quen thuộc đủ thể loại nhưng phần lớn là xa lạ.

"A ~ Không liên quan..." Sau này rồi sẽ tốt thôi.

Không thể ngừng suy nghĩ, cô dứt khoát đứng dậy đến sân vận động.

Giữ chặt áo khoác đồng phục dày nặng, nhét tay vào trong túi áo, bước đi không có mục đích trên đường chạy của sân vận động.

Chiều tối, trên trời bắt đầu đổ mưa nhỏ lất phất. Hứa Sam Sam ngẩng mặt đón lấy, cảm nhận nước mưa đập lên mặt.

Vào giờ tự học buổi trưa, Hứa Sam Sam đến phòng làm việc của giáo viên chủ nhiệm, không những để xem thành tích của bản thân mà còn để xem thành tích của Trình Hoa.

Vốn chỉ đi xem bản thân, nhưng cuối cùng vẫn không kìm được lòng hiếu kỳ gây chuyện này.

Ánh mắt sẽ không nhịn được mà liếc về phía bàn của giáo viên chủ nhiệm lớp 5, bước chân cũng vòng qua vòng lại mấy lần.

Cuối cùng, vẫn là nhanh chóng liếc qua một cái.

Vừa nhìn, chính là ngàn năm sao? Xàm, vừa nhìn liền thấy khoảng cách giữa đỉnh núi và chân núi.

"Nhưng, nói tóm lại, bất luận thế nào, mình cuối cùng cũng sẽ đến bên cạnh cậu ấy."

Quay người nhìn toà nhà dạy học, ánh đèn vàng cam chiếu rọi ngọn cây tiêu điều, mơ hồ có thể nhìn thấy hướng giọt mưa bay tới.



Tầm nhìn mông lung, Hứa Sam Sam không thấy rõ người ở tầng bốn có nhìn thấy cô không.

Có phát hiện ra cô không?

Có từng nhớ đến cô không?

Trong lòng Hứa Sam Sam suy nghĩ rất lâu về câu trả lời, liệu có một ngày anh sẽ đến nói với cô không.

"6.9.2016

Ánh đèn chập chờn loé lên như những bức ảnh chụp nhanh,

Vì sao say đắm nổ tung trên bầu trời,

Biến thành giọt mưa và ánh bạc rơi xuống trần gian,

Những mảnh ghép vụn vặt ghép thành một tôi hoàn chỉnh.

Tôi sẽ đi tìm cậu, chầm chậm đến gần cậu, không biết khi chạm mắt, cậu liệu có nhớ tôi?"

Tác giả có lời muốn nói:

Hạ quyết tâm lại gần cậu ấy rồi, chương tiếp theo là nhật ký tiến trình.