Cậu Ba Là Đại Ác Ma

Chương 16



Sau ngày hôm đó, Thanh Nhã không ngờ tới là cậu Cả vậy mà vẫn rước cô Lan về làm mợ Cả.

Vốn dĩ cô nghĩ, thái độ ngày hôm đó của cô Lan ai cũng thấy rõ. Rõ rành rành là cô Lan thích cậu Hai. Vậy tại sao vẫn nguyện ý gả cho cậu Cả?

Kiếp trước, trong bữa cơm gặp mặt cậu Hai vốn có công việc cần giải quyết ở điền đất nhà mình cho nên không có xuất hiện trong bữa ăn.

Cậu Ba thì vẫn đang học ở trên tỉnh chưa có về.

Nhưng lần này sống lại một kiếp, có lẽ đã có một chút thay đổi. Cả ba cậu đều có mặt trong bữa cơm gặp mặt.

Chỉ là quá trình diễn ra ở cả hai kiếp khác nhau nhưng kết quả lại vẫn như nhau.

Vốn cô còn cho rằng cô Lan sẽ vì phải lòng cậu Hai mà trở về xin cha mẹ cho được lấy cậu Hai.

Nhưng cô đã quên mất một điều rằng, cô Lan kia là con nhà gia giáo, còn theo hệ tư tưởng cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy. Mới dẫn đến kết quả vẫn như kiếp trước, không có sai biệt mấy.
Thực ra sau khi từ nhà họ Lý trở về, cô Lan không phải không có nói chuyện đề nghị với cha mẹ. Chỉ là phận làm con cô không thể làm trái lời.

Nhớ lại ngày hôm đó, Lan đã có một màn tranh cãi khá ầm ĩ với cha mẹ của mình.

" Thưa thầy u! Con không muốn gả cho cậu Cả nhà họ Lý! Cậu Cả vừa béo vừa thô, lại còn nóng tính nữa. Đâu có được điềm đạm như cậu Hai. Thầy, u! Con muốn gả cho cậu Hai nhà họ! ".

Ý kiến đưa ra lại ngay lập tức bị cha mẹ cô phản đối gay gắt. Cha cô Lan là phú ông họ Trịnh còn nghiêm khắc giáo huấn con gái mình một trận.

" Muốn là muốn thế nào! Mày không lấy cũng phải lấy! Mối hôn sự này đã được hai nhà định đoạt. Bà Cả nhà đấy lại là chỗ thân tình, còn có địa vị lớn trong cái huyện đấy. Mày lấy cậu Cả con bà Cả là phước đức tám đời đấy con ạ! ".
Phú ông họ Trịnh gắt gỏng định đoạt cho con gái. Để con gái ông vỡ lẽ ra. Mà cho dù cô Lan không muốn ông cũng buộc cô phải tuân theo.

Lan thấy cha mình hà khắc lại gia trưởng như vậy, cũng không thèm nghe ý kiến, cảm xúc của người con gái là cô đây. Điều này khiến cho cô Lan vừa bất lực, lại tủi thân mà quay ra nước mắt rưng rưng với mẹ kêu than một câu.

" U! ".

Bà Cả họ Trịnh thấy con gái buồn lòng, không chịu mối hôn sự này, tuy rất thương con gái nhưng nhìn đến vẻ mặt hằm hằm của Phú ông nhà mình thì vẫn phải nhún nhường, nhỏ nhẹ từ từ khuyên bảo con gái.

" Lan con! U biết là con phải lòng cậu Hai nhà đấy, nhưng mà con biết không, cậu Cả là con bà Cả, lại có địa vị cao trong cái nhà đấy. Con lấy cậu Cả về thì sẽ thành mợ Cả, trừ mấy bà trong nhà đó ra thì bậc cao hơn mấy mợ khác trong nhà. Sau này vợ của cậu Hai, cậu Ba, cậu Tư nhà đấy cũng sẽ phải nghe lời con ".
Bà Cả Trịnh dịu giọng dỗ dành con gái đồng ý, đem những lời ngon ngọt nói ra hết. Lại nhận được lời chất vấn đau lòng từ con gái mình.

" Nhưng được cái danh phận đó thì như nào hả u? Nếu mình không thể gả cho người mình thương! ".

Phú ông Trịnh nghe được những lời này của con gái thì chau mày, vuốt vuốt bộ râu trên cằm mà hậm hực.

" Hừ! Thương à! Con nhà quyền quý như tụi bay thì làm gì được chọn lấy người mình thương với không thương. Lấy vợ gả chồng cũng như kinh doanh cả thôi con ạ! Chỗ nào có lợi thì ta nên đặt vào đó có biết chưa! ".

Nghe Phú ông Trịnh càng nói, tâm trạng Lan càng trở nên tuyệt vọng, bất lực hơn bao giờ hết.

Chẳng lẽ thời đại này đã sinh ra là tiểu thư khuê các danh giá thì chỉ có thể bị bó buộc, gán ghép hôn nhân. Phải chấp nhận trao cả đời thanh xuân quý giá của mình cho người mình không thương hay sao?

Thật nghiệt ngã! Nghiệt ngã làm sao?

Có đôi lúc, Lan thật sự chỉ mong sao bản thân không phải sống trong cái xã hội phong kiến mục ruỗng, với những tư tưởng lạc hậu này.

Cô có đôi lúc thật muốn mơ ước đến một xã hội mà ở nơi đó con người ta được tự do yêu đương, tự do chọn người mình muốn lấy...Nhưng tất cả cũng chỉ là mơ mộng hão huyền mà thôi!

Thấy Lan dường như còn đang băn khoăn, buồn phiền, bà Cả Trịnh lại tiếp tục ngỏ lời khuyên con gái.

" Lan à! U cũng không muốn bắt ép con, nhưng mà con thấy đấy! Dưới con còn có hai em trai đang đi học, tiền đồ của bọn nó sáng lạn như vậy...Nhà ta mà kết thông gia với cậu Cả con bà Cả nhà đấy thì tốt biết bao! Đằng ngoại nhà bà Cả đó có quyền lực địa chủ không phải nhỏ. Lại còn ở trong cái huyện đấy giàu có nức tiếng. Các em của con sau này có nhờ vả được hay không là nhờ con cả đấy Lan ạ! ".

Thấy bà Cả Trịnh cầm tay mình mủi lòng, còn nói hết nước hết cái đến nỗi xưng hô cũng dùng từ " ạ! " với mình. Lúc này cho dù có ngàn lần không muốn thì Lan cũng phải buông bỏ tâm tư riêng của mình, hoàn toàn chấp nhận cuộc hôn nhân có thể biết rõ sẽ không hạnh phúc này.

...

Hôm nay đám cưới được tổ chức rất linh đình. Ai cũng biết bà Cả nhà họ Lý cưới vợ cho con trai mà làm đến gần năm trăm mâm cơm. Đã đủ để thấy bà thương cậu Cả như thế nào.

Ngày bận rộn như thế này, Thanh Nhã cũng không ngoại lệ bị kéo đi phụ việc trong bếp cùng mấy nhân công được bà Cả thuê mướn thêm ở bên ngoài vào phụ giúp.

Bà Dần lúc này kêu cô chạy ra vườn hái mấy trái cây cam quýt để mang vào làm món tráng miệng cho quan khách.

Thanh Nhã nhẹ nhàng cất bước đi xuyên qua những tán cây kẽ lá trong vườn. Phải công nhận một điều rằng vườn nhà phú ông Lý rất rộng. Còn hơn cả hai thửa ruộng hợp lại.

Cây cối trong vườn cứ phải gọi là um tùm xen kẽ nhau, khiến cho cô vừa đi còn phải đưa tay gạt đi những cành cây vướng víu lối đi.

Thanh Nhã dừng lại ở dưới gốc cây cam sành lớn trước mặt, vươn tay lêm hái đi những trái chín vàng. Cho tới khi thấy trong giỏ cũng đã kha khá, đủ dùng cho đám cưới hôm nay thì Thanh Nhã mới ngừng lại động tác, nhấc gót chân chuẩn bị rời đi.

Lại vào đúng lúc này cô bất giác nghe thấy một âm thanh du dương của tiếng sáo trong veo lại rất êm tai từ từ vang lên ở một hướng nào đấy trong vườn. Tiếng sáo lúc trầm lúc bổng lại đi vào lòng người một cách kì lạ.

Lòng tò mò nổi lên khiến cho cô bất giác quay đầu lại, theo hướng phát ra âm thanh êm dịu đó mà đi đến gần. Lúc âm thanh càng lúc càng gần, dừng chân lại cô mới phát hiện ra. Trước mặt mình vậy mà là cậu Ba đang ngồi dưới gốc cây sồi thổi sáo!!!