Cậu Ba Là Đại Ác Ma

Chương 41: Cậu có đôi thì Nhã có cặp



Ngay khi thấy Bùi Thiêm xuất hiện trong phủ Lý, Thanh Nhã ngây ra vài giây. Chờ cho đến khi hồi thần lại mới mở miệng hỏi người kia.

" Anh…tại sao lại xuất hiện trong phủ? ".

Bùi Thiêm cười khẽ, đối với câu hỏi của cô không có trả lời ngay lập tức mà hơi gập người, cúi thấp đầu ghé sát sườn mặt của cô. Ánh mắt anh ta nhìn cô chăm chú như đang thưởng thức tiên nữ chốn trần gian vậy.

Thanh Nhã thấy Bùi Thiêm càng lúc càng dán người thấp xuống khiến cho cô bất giác ngả người ưỡn lưng ra sau, theo quán tính thế nào lại mất thăng bằng suýt chút ngã ra sau.

May thay Bùi Thiêm đã nhanh tay vòng ra sau đỡ lấy thắt lưng cô mà kéo về phía trước. Để cho cô đứng thẳng lên. Ai mà biết hành động này lại làm cho cô trông giống như nằm trọn trong lồng ngực hắn.

Hai bàn tay nhỏ vì bị mất đà mà đặt ở trên lồng ngực cứng rắn của người đàn ông. Cả khuôn mặt nhỏ nhắn của cô vùi vào trong lòng Bùi Thiêm, khiến cho sống mũi của cô hít phải một cỗ hương thơm nhàn nhạt của đàn hương trên áo người này.

Bùi Thiêm cúi đầu nhìn xuống biểu tình ngây ngốc trên nét mặt người con gái, nhận thấy cô đang rơi vào trầm tư, tâm tình càng cảm thấy hứng thú, muốn trêu ghẹo cô gái này.

Hắn ghé sát vào tai cô, cất giọng trầm ấm, dễ nghe.

" Cô Nhã! Có vẻ như cách chào hỏi này cũng không tệ! ".

Thanh Nhã bị lời của hắn nói làm cho giật mình ngẩng đầu lên trợn tròn mắt nhìn lên khuôn mặt đang mỉm cười đùa cợt mình.

Hình ảnh mờ ám giữa hai người lúc này thế nhưng thu vào tầm mắt cậu Ba đứng từ phía xa lại là cảnh tượng thân mật vượt mức giới hạn cho phép của cậu.

Cậu Ba đứng nhìn hai người đằng xa ôm ấp mà nét mặt tối sầm lại, bàn tay đặt ở mép áo không biết từ lúc nào đã nổi đầy gân xanh, siết chặt lại đến chính cậu còn không có ý thức được.

Mà vẻ mặt khó coi của cậu lại bị người đang đứng bên cạnh cậu dễ dàng nhìn ra được.

Thiều ở một bên theo tầm mắt của cậu nhìn ra hướng đằng xa đập vào trong mắt cô hình ảnh một nam một nữ ôm ấp làm ra hành động thân mật giữa ban ngày ban mặt, ở trong lòng nghi hoặc không thôi.

Chính vì nhìn đến dáng vẻ khó chịu, cau có của Cảnh Bình mà Thiều càng cảm thấy một cỗ bất an nổi lên trong lòng. Hai người kia là ai? Và, tại sao khi Cảnh Bình nhìn thấy bọn họ thì lại sa sẩm mặt mày đến như vậy?

Gạt bỏ những suy đoán lung tung ở trong đầu mình, Thiều quay sang khẽ mỉm cười hỏi cậu Ba.

" Cảnh Bình! Cô gái đó…là ai vậy? ".

Cảnh Bình không nhìn đến Thiều, tầm mắt vẫn chăm chăm chú ý đến hai người phía đằng xa. Cho đến khi nhìn thấy Nhã có vẻ như đẩy tên kia ra khỏi người, cậu lúc này mới từ từ giãn mày, thấp giọng trả lời.

" Cô ấy tên Thanh Nhã ".

Thiều nghe cậu trả lời, trong lời nói rất nhẹ nhàng, vô lực. Chỉ đơn giản là giới thiệu tên. Chỉ có cái tên mà thôi! Cũng không có nhắc tới thân phận của cô ấy? Điều này quả thực khiến cho Thiều có phần để tâm.

Nếu cô gái kia nhìn vào thái độ của Cảnh Bình thì cũng không giống anh chị em gì đó, ngược lại lại khiến cho Thiều sinh ra nghi ngờ rằng trước đây có phải chăng giữa Cảnh Bình và cô gái kia từng có quan hệ phức tạp?

Thiều khẽ chau mày suy tư không rõ, lại nổi lên ở trong lòng một mớ hỗn loạn trầm luân. Không thể cứ ở đây linh tính bừa bãi, Thiều quyết định bèn thử một phen làm rõ những nghi vấn còn chưa tỏ. Cô quay ra cười khẽ, ôm tay Cảnh Bình chủ động kéo cậu đi tới phía đằng trước.

Ngay khi Cảnh Bình bị Thiều vô duyên vô cớ khoát tay kéo đi. Còn chưa rõ Thiều định làm gì thì đã thấy bản thân cùng Thiều đứng ở trước mặt hai người Nhã và tên Bùi Thiêm.

Nhã vừa quay mặt ra đánh mắt sang trái liền có thể thấy cậu Ba đi tới trước mặt mình, cô đưa mắt khẽ liếc đến cánh tay cậu đang bị cô Thiều ôm chặt lấy. Không hiểu sao liền nhăn mày khó chịu.

" Từ lúc tới đây, tôi chưa có gặp qua hai vị. Không biết hai người là gì trong phủ này? ".

Thiều nhanh mồm nhanh miệng cất giọng trong trẻo hoạt bát lên tiếng hướng tới Thanh Nhã và Bùi Thiêm mà hỏi.

Thanh Nhã lại chỉ mải nhìn xuống hai cánh tay đang chồng chéo lên nhau mà không hề để ý đến lời Thiều nói. Một bộ dáng cứ vậy mà thẫn thờ tại chỗ.

Bùi Thiêm dáng vẻ phong lưu khí khái, vui vẻ bình thản đáp lại.

" Tôi họ Bùi tên Thiêm, là ông chủ của tiệm đồ cổ nổi tiếng nhất kinh thành. Thầy của tôi trước đây từng là bạn bè thân thiết qua lại của Phú Ông Lý đây. Lần này có dịp tình cờ tới nơi này, muốn nán lại phủ vài ngày làm khách ".

Hắn vừa dứt câu, cậu Ba đã ngay lập tức cau mặt khó chịu mà chất vấn.

" Anh nói muốn nán lại phủ này, vậy đã hỏi qua ý người lớn trong nhà này chưa? ".

Sở dĩ cậu Ba quyết liệt dám mạnh miệng như vậy cũng là vì cậu dám chắc chắn rằng tên ngông ngạo này chỉ vừa mới tới đây thôi, còn chưa có gặp người lớn trong nhà thì sao dám mở lời vô sỉ nhận làm khách tùy tiện ở đây cơ chứ! Thật là hạng mặt dày mà!

Càng nghĩ, cậu Ba càng không nhịn được ở trong lòng tức giận. Lại khẽ liếc mắt nhìn sang Thanh Nhã đang đứng ngay cạnh hắn ta. Nhớ lại hình ảnh vừa rồi của hai người bọn họ mà lửa giận trong người chỉ có thêm chứ không có bớt.

Bùi Thiêm nhìn sắc mặt không mấy tốt người đàn ông họ Lý này dành cho mình, rõ ràng một mặt tỏ ra ghét hắn, càng là khiến cho hắn sinh ra hứng thú trong lòng.

Xem ra, hắn đã nắm được điểm yếu của tên này rồi! Nếu hắn đoán không nhầm, cậu Ba nhà họ Lý này hẳn là có tư tình đối với người con người tên Nhã này đi!

Có vẻ như mọi chuyện càng lúc càng thú vị rồi đây!

Bùi Thiêm hắn trần đời rất hiếm khi để mắt đến người con gái nào. Nhưng chỉ cần một khi thật sự để ý thì sẽ không dễ dàng để vuột mất cơ hội.

Huống chi thứ gì càng khó chiếm được, hắn lại càng muốn chiếm cho bằng được.

Bùi Thiêm hơi câu môi, một bộ dáng không quan tâm mà nói.

" Tất nhiên, bây giờ tôi sẽ vào đó nói với người lớn trong nhà. Hẳn là, mấy người bọn họ đều sẽ chịu tiếp đãi một vị khách quý là tôi đây! ".

Bùi Thiêm ánh mắt không hề che giấu muốn khiêu khích đối phương. Mà cậu Ba cũng không phải dạng vừa, cũng trừng mắt cảnh cáo hắn.

Cuộc chiến ngầm giữa hai người đàn ông xem như bắt đầu nổ lên…

Chỉ tội cho cậu Ba. " Thù trong giặc ngoài " lẫn lộn. Trong nhà tình địch cũ là cậu Hai còn chưa xong, giờ lại chui ra cái tên không biết chừng mực này nữa!