Như cái chớp mắt, hum nay đã là ngày thứ 6 rùi. Ngày mai là ngày nó chính thức làm bạn gái giả của Minh, nó cảm thấy lo lắng và mất tự tin, hum nay ở trường nó bắt gặp đc ánh mắt lạnh lùng của hắn nhìn nó ở cantin trường lúc nó đang ngồi nói chiện với Minh, nó thấy hắn là mĩm cười ngay, nhưg hắn thì ko, một cái nhìn băng giá, thế thui, rùi hắn way đi xem như chưa nhìn thấy nó, sự hụt hẫng trong nó trở nên dâng trào, càng ngày hắn càng lạnh lùng với nó. Tại sao chứ? nó dường như ko thể chịu nổi nữa, ở nhà thì chẳng nói chiện với nhau ngoại trừ nhữg lúc chỉ bài, lên trường có gặp nhau cũng xem như ng xa lạ. Bây h hắn ở trong lòng nó đang ở vị trí nào chính nó cũng ko rõ, là 1 thằng nhóc lém lĩnh, 1 cậu học trò, 1 cậu chủ ngang ngược hay..........ng....nó thik..... đầu nó rối như mớ lòng bong, nó ko hề mún thừa nhận rằng nó đã bắt đầu thik hắn vì đơn giãn là điều đó sẽ ko thể xảy ra.......
Chiều nay nó có buổi hẹn với Minh, Minh sẽ dắc nó đi mua vài thứ cần thiết cho ngày mai, vậy chiều nay buổi học giữa nó và hắn sẽ kết thúc sớm, hình như nó ko mún như vậy..........
2 AM
Như mọi ngày buổi học đã bắt đầu, nó bước vào phòng hắn, vẫn cứ như thế, hắn vẫn ngủ mặc dù nó đã nhắc hắn nhìu lần là phải dậy sớm để học bài, nó tiến đến gần hắn, lay nhẹ:
- Dậy học bài!
Hắn vẫn cứ ngủ say sưa như thế, nó lay thêm lần nữa:
- DẬY HỌC BÀI NÈ!
Nó hét lên, hắn dần mở mắt, tay dụi dụi đôi mắt đang còn lim dim, hắn nhìn nó rùi bước đến chổ bàn học, ko nói gì, hắn lấy cuốn tập ra rùi nhìn nó, nó hỉu đc rằng hắn đang đợi nó đưa bài tập cho hắn, nó lặng ng " chẳng lẽ cậu nói 1 tiếng với tui ko đc sao? " thầm nghĩ chứ ko dám nói nên lời, nó đặt cuốn vở bài tập lên bàn, rùi khoanh tròn nhữg bài tập cho hắn. Cứ như thế 1 tiếng....2 tiếng....trôi wa, trời đã về chiều, 5h nó sẽ đến chổ hẹn gặp Minh, đã 4h rùi, nó ngồi gần lại hắn:
- Đưa tập cho tui kiểm đi!
Hắn đẩy cuốn tập về phía nó, mọi khi nếu mà nghĩ sớm hắn sẽ nằng nặc hỏi lí do, nhưg bây h thì ko, hắn cứ im lặng như thế. Nó kiểm bài xong rùi bước ra khỏi phòng hắn, nó về phòng chuẩn bị cho buổi hẹn. Còn hắn, ngồi trong phòng, nước mắt tự nhiên trào ra, hắn cảm thấy cứ như vậy mãi thì hắn chết mất, 2 ng gần nhau nhưg sao trái tim lại ở xa wá, hắn lại dại khờ nghĩ rằng nó thik Minh, hắn ko mún phá vỡ hạnh phúc của nó, hắn iu nó nên hắn quyết định đứng ở đằng sau chúc phúc cho 2 ng, hắn sẽ chúc phúc nhưg ko ý định rút lui, hắn vẫn sẽ cố gắng dành nó lại trong 1 ngày ko xa
2 con ng này đúng là ngốc hết chổ nói, nếu iu nhau thì cứ nói thẳng đi, dễ òm, chỉ cần nói lên tiếng lòng của mình thì mọi thứ sẽ đc giải tỏa, cứ như vậy thì còn nhìu chiện rắc rối sẽ xảy ra đây