Trên đời mỗi người nên nhận biết những thứ nguy hiểm: Rượu khiến ta mất trí, tiền bạc khiến con người trở nên thay đổi. Lúc Hạ Vũ còn rất nhỏ, mẹ cậu Cẩn Duệ Dung dịu dàng ôm cậu vào lòng, vỗ về nói những lời này. Bọn họ khi ấy đã được trải nghiệm điều kinh khủng đó.
Cô nhìn đôi mắt trong suốt của cậu, đau đớn không thôi, xoa đầu cậu dặn dò "Con ngoan, ngồi ở đây đợi mẹ đi tắm. Phải giữ yên lặng cho ba ngủ."
Hạ Vũ cầm lấy chong chóng gật đầu.
Cẩn Duệ Dung rón rén đi ra sạp phơi đồ ngoài vườn, lấy quần áo và thuốc, cô cẩn thận cởi quần áo lau người rồi bôi thuốc. Đến khi cô bước ra ngoài, Hạ Vũ ngoan ngoãn chơi chóng chóng, chạy đến ôm mẹ. Cẩn Duệ Dung đưa cậu vào phòng, đặt cậu lên giường, khẽ ru ngủ. Hạ Vũ vốn đã buồn ngủ, tay nắm vạt áo mẹ, mắt lim dim, chìm vào giấc ngủ. Trẻ con thì vẫn là trẻ con, vô tư nên rất dễ ngủ. Nhưng Cẩn Duệ Dung lại không thể ngủ được, cô hôn lên trán Hạ Vũ, không nhịn được mà nghĩ lại về quá khứ...