Người dịch : Pinky Nguồn : wattpad.com/story/107771402
PHIÊN NGOẠI 3: NHỮNG BÍ MẬT CỦA ĐÀN ÔNG (HẠ).
"Đợi đã, em làm cơm xong rồi..." "Em là của em, anh làm của anh." An Tử Yến phà hơi vào sau gáy Mạch Đinh, đầu gối thì lại chen vào giữa hai chân cậu, Mạch Đinh cắn chặt môi, đem đồ ăn cắt xong để vào mâm, nghĩ chỉ cần bản thân lạnh lùng, An Tử Yến chắc sẽ cảm thấy không thú vị mà buông tha mình, ai ngờ cái tay trong quần vẫn không ngừng lại, một tay khác thì luồn vào áo Mạch Đinh. Mạch Đnh vặn người muốn trốn: "Không muốn." "Anh chính là thích làm người không muốn." "Khẩu vị ác độc của anh bao giờ mới có thể thay đổi!" An Tử Yến từng chút một đem quần Mạch Đinh kéo xuống, sau đó mở tủ phòng bếp, từ bên trong lấy ra một cái chai như dầu olive, tay Mạch Đinh run rẫy muốn túm lấy dao thức ăn nhào qua đại sát: "Anh, anh không chỉ ở văn phòng, ngay cả phòng bếp cũng để thứ đồ này?!" thân dưới An Tử Yến dán chặt vào Mạch Đinh: "Gì mà thứ đồ này, thứ đồ kia, tôn trọng chút, em thoải mái đều là nhờ vào công trạng của nó." Mạch Đinh giả vờ không nghe thấy: "Hơn nữa, làm gì mà đặt cái chai dễ gây hiểu nhầm ở đây, lỡ như lúc em làm cơm lấy nhầm, anh có nghĩ tới hậu quả chưa, shh~~ anh đừng có đột ngột..." "Đột ngột cái gì?" "Anh biết rõ còn cố hỏi." An Tử Yến hơi nâng Mạch Đinh lên một chút, Mạch Đinh trọng tâm không vững, chỉ có thể chống hai tay vào trông bồn nước, chân giẫm lên bàn chân An Tử Yến, Mạch Đinh dường như không phát tính khí: "Tư thế như vậy chính là anh muốn? Em thật konog hiểu phòng bếp có cái gì thú vị ở đây, nếu anh thích mùi khói dầu như vậy, thì sau này anh làm cơm đi. Nước sắp sôi rồi, đợi chút, mấy giây thôi, em đem thịt bỏ vào, nếu không thì để em tắt lửa!" tâm tư Mạch Đinh đặt ở trong nồi, tâm tư của An Tử Yến lại đặt ở thân dưới, hai chân cảm nhận được nhiệt lượng, Mạch Đinh càng vội, An Tử Yến càng không vội, chỉ là đùa giỡn giữa hai chân, rõ ràng chỉ là chút trình độ này mà thôi, trong sự ma sát như có như không, Mạch Đinh lại có cảm giác, giống như đang sôi cùng với nước trong nồi, vừa muốn há miệng thúc giục An Tử Yến, em lại đụng trúng cạnh bồn. Sự không thoải mái của môi trường và tư thế lại đan xen cùng sự thoải mái của thân thể, có loại cảm giác nói không rõ, đầu Mạch Đinh sắp vùi vào trong bồn nước, mỗi một lần động của An Tử Yến là cậu sẽ phát ra một tiếng 'ưm'. An Tử Yến dường như không quá hài lòng với phản ứng có chút lặng lẽ của cậu, đột nhiên đem cậu quay người lại, trực tiếp ôm lấy cậu treo lên người mình lần nữa tiến vào, tư thế quá sâu khiến chân Mạch Đinh bất giác bám chặt lấy eo An Tử Yến. "Sẽ, ah ưm, sẽ, sẽ, ưm ahh, sẽ làm dơ áo anh." "Cũng không phải anh giặt." "Vậy thì em sẽ nhịn!"An Tử Yến tăng nhanh tốc độ, cuối cùng, Mạch Đinh không có tuân thủ lời của mình. Sau khi kết thúc lại tiếp tục làm đồ ăn ở nơi mình vừa làm tình, cảm thấy kì quái không cách nào hình dung, Mạch Đinh nghĩ nghĩ, đột nhiên trong phòng bếp điên cuồng giậm chân, ông trời có lẽ cảm thấy là chê mình quá thủ thân, cho nên mới phái An Tử Yến đến giáo huấn mình sao? Ah, không đúng, nguyên nhân bán thân này suýt chút nữa quên. Cậu từ phòng bếp chạy đến ngoài phòng tắm: "An Tử Yến, chuyện anh đã đồng ý nói cho em biết đâu?" "Trong phòng này có một cái USB." "Chỉ có chút tin tức này? Phòng bếp thần thánh của em đã không còn thần thánh chỉ để đổi lại câu này?" "Anh đã nói là chỉ cho em gợi ý mà." Quả thật là An Tử Yến nói như vậy, thân thể mình đã đổi từ anh một chiếc xe nhưng lại đổi không được nội dung của USB, xem ra AN Tử Yến thật sự không muốn để mình biết, cuối cùng vẫn là chỉ có thể dựa vào bản thân. Bình thường lúc quét dọn nhà cửa đều là chuyện của Mạch Đinh, nếu như chỗ nào có USB cậu nên sớm phát hiện ra, Mạch Đinh sau khi phân tích cẩn thận, thì chỉ đợi An Tử Yến ngủ. Thời gian từng phút tùng giây trôi qua, cậu trong lòng chịu giày vò, sau khi xác định An Tử Yến đã ngủ, cậu đem những nói có khả năng đều tìm một lần, kết quả chỉ tìm ra càng nhiều gel bôi trơn. Bây giờ đã gần một giờ rưỡi sáng, Mạch Đinh vẫn như cũ không từ bỏ, cậu thậm chí ngay cả thùng nước của bồn cầu cũng tìm qua, sau khi lại tìm thêm một vòng, cậu nghĩ đến một khả năng, An Tử Yến là lừa mình, đây rất có khả năng, anh làm loại chuyện này đã xem như là nhiều lần rồi. Mạch Đinh tâm tàn ý lạnh trở về phòng ngủ, sau khi liếc nhìn đàn dương cầm một cái thì ngừng lại, cậu đem đồ quý báu của An Tử Yến cũng xem như là đồ quý báu của mình, rất ít đụng đến đàn dương cầm, chắc không phải giấu ở đó chứ. Cậu không ôm bao nhiêu hy vọng bắt đầu kiểm tra đàn dương cầm, lúc phát hiện USB cậu còn có chút không dám tin, nghi ngờ đây là tung hỏa mù, Mạch Đinh mở laptop ở phòng khách, bởi vì rất có khả năng là giả, cậu mặt ủ mày chau, ngồi trên đất chống má cứ thở dài, mở USB ra, bên trong chỉ có một văn kiện, tên là vá quần series. "Thứ gì vậy, bên trong vậy mà chứa nhiều clip như vậy." Mạch Đinh lẩm bẩm, mở một cái trong đó ra, mắt lờ đờ buồn ngủ hoàn toàn mất hết buồn ngủ, nhân vật chính trong film sao lại giống mình như vậy! lúc nào quay lại chứ, còn lưu nhiều như vậy! Mạch Đinh vội vàng đem âm lượng chỉnh thấp nhất, tắt clip, lại nghe một từ, nhìn thêm một giây đối với cậu mà nói cũng là giày vò xấu hổ. Mạch Đinh tức giận không màn hậu quả, một hơi đem clip trong USB xóa sạch, sau đó vỗ vỗ tay nhẫn nhịn kích động muốn gọi An Tử Yến dậy mắng một trận, nhanh chóng đi ngủ. Mạch Đinh ngủ muộn nên sáng sớm quá trình bò dậy có chút đau khổ, cậu dùng sức vỗ mặt để vỗ cơm buồn ngủ đi, vén chăn ra, Mạch Đinh ngáp nói: "An Tử Yến, em đêm qua tìm thấy USB của anh rồi, em sẽ không giận anh, cho nên chuyện em đem thứ trong đó xóa sạch rồi anh cũng đừng giận em, xem như huề." Ngữ khí của cậu nghe ra như là chuyện nhỏ, vừa dậy thì đột nhiên bị túm trở lại lên giường, An Tử Yến cúi đầu nhìn Mạch Đinh trên chân mình: "Em nói em đã làm cái gì?" tiêu đời rồi, rắc rối rồi, không, không được phép đã tự quay thứ đồ này, muốn tức giận phải là mình mới đúng." Âm thanh tức giận trong lòng lại không thể truyền đến cổ họng: "Em, em không cẩn thận xóa đồ bên trong rồi." "Không được phép mà xem bí mật của anh thì thôi đi, lại còn không cho phép đã xóa?" "Bí mật của anh xâm phạm quyền lợi của em!" "Nói xem, em có quyền lợi gì." An Tử Yến sờ loạn mặt Mạch Đinh, hai chân Mạch Đinh vung loạn: "Sắp trễ làm rồi, có gì đợi lát nữa nói." "Em không có cửa thương lượng với anh." "Chút chuyện nhỏ này ảnh hưởng đến đi làm thì không tốt lắm." "Chút chuyện nhỏ này? Em nói lại lần nữa, chút chuyện nhỏ này?" Mạch Đinh ý thức được An Tử Yến không phải nói đùa, cậu biết mình đã phạm sai lầm lớn rồi, đem đồ An Tử Yến giấu đã lâu xóa hết, hậu quả so với mình nghĩ nghiêm trọng hơn nhiều. "Cũng đã xóa rồi, vậy, vậy còn có thể làm gì?" An Tử Yến ném Mạch Đinh ra khỏi phòng ngủ, Mạch Đinh rất lo lắng An Tử Yến, không ngờ đến anh ấy sẽ tức giận đến như vậy, lúc cậu nghĩ phải xin lỗi thế nào, An Tử Yến lại trở lại, trong tay còn có máy quay. "Hôm nay em không cần đi làm, xóa bao nhiêu nội dung thì quay bù lại bấy nhiêu." Mạch Đinh vội vàng lùi về sau: "Đừng, đừng nói đùa, đây là đang chơi với mạng đó!" An Tử Yến đem máy quay đặt vị trí xong, thì đè Mạch Đinh lại: "Giọng điệu anh có giống như đang trưng cầu ý kiến em không?" "Em sai rồi còn không được sao, em xin lỗi, anh muốn em quỳ xuống cũng được, xin anh, tha em một mạng, An Tử Yến đại lão gia, chỉ cần không phải cái này. Em thật sự xin anh, đêm qua là em tay tiện, em đáng đánh, sẽ không có lần sau nữa anh sau này quay em thế nào, em cũng không để ý, muốn một ngày quay hết thật sự là..." tiếng van xin tràn ngập cả phòng cũng không đổi lại được sự mềm lòng của An Tử Yến, bọn họ thật sự không có đi làm, ở trên giường hết một nửa thời gian, Mạch Đinh đã như xác chết, không hề nhúc nhích, An Tử Yến mắc xong quần áo. "Anh đi đâu?" "Đi hồi phục lại thứ đã xóa trong USB." "Hồi phục, hồi phục gì, xóa rồi còn có thể hồi phục sao?" "Phí lời." "Oh." Sau hai giây yên tĩnh, Mạch Đinh thành bệnh thần kinh, ném loạn gối đầu: "An Tử Yến, Tên vương bát đản nhà anh! Khốn nạn! Trời đánh! Đánh ngàn dao!!" W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.z.c.o.m