Ngoảnh đi ngoảnh lại Trà và mẹ đã ở Hà Nội được một tháng rồi, cô đã thành thạo công việc dọn nhà và kiếm được 4 triệu tiền lương một tháng đó là số tiền mà Trà mơ ước , tiền trọ và tiền ăn của hai mẹ con Trà tiết kiệm nên chỉ hết hơn 2 triệu Trà vẫn dư hơn một triệu để thuốc men và để dành , bà Lành ở nhà nấu cơm giặt giũ còn Trà đi làm thuê cuộc sống của hai mẹ con cứ thế bình yên trôi qua , Trà chưa bao giờ nghĩ cô và mẹ lại có thể sống một cuộc sống bình yên như vậy , cuộc sống hiện tại đối với Trà như một giấc mơ vậy.
Trà và mẹ lại sống tử tế biết trước biết sau nên cả xóm trọ quý mến thấy mẹ Trà ốm đau bệnh tật cả xóm thương có gì ăn ngon cũng mang sang cho,cô Hoa thấy Trà vẫn để mái tóc cháy lởm chởm cô liền mang kéo sang phòng Trà và bảo
-Trà mày ngồi xuống cô cắt tóc cho con gái lớn rồi mà cứ để bộ tóc cháy lởm chởm thế à
-Cháu buộc một mớ rồi có ai nhìn thấy đâu ạ.
-Cái răng cái tóc là góc con người con gái lớn 18 19 tuổi đầu rồi phải chăm chút bản thân một tí chứ?
Cô Hoa vừa sửa lại mái tóc cho Trà cô mắng Trà một thôi một hồi , bà Lành thấy các cô hàng xóm thương con gái mình thì bà vui mừng lắm nghĩ tới khoảng thời gian bà và con gái sống khổ sở ở quê bà thấy rất ân hận nhưng lúc đó bà ốm yếu bệnh tật bà cũng không thể đưa con gái đi được giờ con gái bà lớn rồi con gái bà đưa bà đi rồi con gái bà đi làm kiếm tiền nuôi bà ,trong mắt bà con gái bà toả sáng như một thiên thần vậy con gái bà chính là niềm tự hào niềm hạnh phúc to lớn của cuộc đời bà.
Sau khi được cô Hoa sửa lại mái tóc thì nhìn Trà đã khác hẳn cô Hoa gật gù
-Con bé này xinh thật đấy , thế này mà ăn mặc hẳn hoi vào là thành gái phố luôn đấy.
-Dạ thôi cháu là gái quê cháu không làm gái phố đâu cô ạ
-Thế có lấy chồng thành phố không cô giới thiệu cho nhà cô làm ý bà ấy có một người con trai lớn năm nay 30 tuổi rồi nhưng chưa lấy vợ bà ấy cứ bảo cô có con hay cháu gái không mai mối với con trai bà ấy đấy.
-Dạ thôi ạ cháu không giám mơ cao đâu.
-Có gì đâu mà cao hả cháu con trai bà ấy làm ở ngân hàng thôi chứ không phải ông này bà nọ đâu cháu, mà cháu xinh gái lại ngoan ngoãn thế này quá xứng ý .
-Dạ thôi cô ơi cháu không học thức cháu và anh ấy không có điểm chung thì không thể lấy nhau được đâu , cô không cần phải mai mối cho cháu đâu ạ cháu còn nhiều dự định lắm cháu chưa lấy chồng đâu ạ.
-Con gái có thì cháu cũng đừng lấy chồng muộn quá .
-Cháu và mẹ cháu mới lên đây được hơn một tháng thôi , cháu còn phải phấn đấu đi làm kiếm tiền vài năm nữa để dành ít tiền đến nữa cháu đưa mẹ cháu về quê mua đất làm nhà nữa ạ, cháu còn nhiều việc phải làm lắm cô ạ, nếu không làm được thì cả đời này cháu sẽ không lấy chồng đâu cháu sẽ ở vậy để chăm sóc mẹ cháu cô ạ.
Nghe Trà nói vậy cô Hoa cũng hiểu ra vấn đề bà Lành chỉ có Trà là con gái hai mẹ con sống nương tựa vào nhau nên Trà vất vả cô phải làm việc cật lực kiếm tiền nuôi mẹ bệnh tật còn phải lo cho tương lai của hai mẹ con sau này nữa, Trà là con gái nhưng mang trên vai trọng trách nặng nề, cảnh mẹ goá con côi vất vả vậy đấy.
…,
Trà cứ nghĩ cuộc sống của cô và mẹ yên bình mãi như thế ban ngày cô đi làm tối về cô quây quần bên mẹ tiền lương vẫn đều đều mỗi ngày nhưng mọi chuyện lại không đơn giản như thế, giữa một xóm trọ nghèo dành cho dân lao động tứ sứ một bên đều những bà cô lớn tuổi đi chợ hoặc đi quét dọn rửa bát thuê còn một bên là các ông chú bốc vác thuê đều những ông chú 40 tới 50 tuổi đi xe ôm phụ hồ hay dân bốc vác thuê tự dưng bây giờ lại xuất hiện cô bé 18 tuổi trắng nõn nà trẻ mơn mởn tràn đầy nhựa sống như Trà thì không khí trong xóm trọ thay đổi hẳn nhất là càng ngày Trà càng xinh đẹp cô lên Hà Nội uống nước Hà Nội cô lớn phổng phao hẳn Trà đi tới đâu các ông chú già xa vợ phải liếc nhìn theo tới đó , nhưng tính Trà trẻ con vô tư nên cô không hề để ý tới những ánh mắt xung quanh đang nhìn mình .
Ở khu trọ dùng nhà tắm và nhà vệ sinh tập thể một phòng cho nam một phòng cho nữ, Trà hay tắm muốn vì cô muốn ăn cơm xong rồi tắm để đi ngủ cho mát nhưng cũng vì lí do đó mà cô đã gặp nguy hiểm, các cô nhiều tuổi hay tắm sớm rồi hay ngủ sớm để sáng hôm sau còn đi làm những lúc đó khu nhà tắm rất vắng vẻ và Trà mới bắt đầu bê chậu quần áo đi tắm giặt…
Trà không hề hay biết hôm nay cô đi tắm có một người đàn ông dõi theo cô .. người đàn ông đó trèo tường và nhòm vào trong nhà tắm qua lỗ hổng của ô cửa sổ… thân hình nõn nà của Trà khiến ông ta không thể chịu được ông ta đẩy cánh cửa nhưng cánh cửa Trà đã chốt ở bên trong nên ông ta không làm gì được..
Ông già dê xồm ấy tên Trung ông 42 tuổi và làm nghề xe ôm ở đây được hơn một năm rồi, cảnh sống xa vợ nên ông ta mới thèm khát cơ thể phụ nữ , cả tháng nay ông Trung chưa về quê nên máu dê trong người ông cứ nổi lên ầm ầm..khiến ông ta mất hết lý trí , cả đêm đó ông Trung không ngủ được tấm thân trắng nõn của Trà cứ hiện lên ông đã ý tới những ý đồ xấu xa, ngày hôm sau mọi người đi làm hết ông Trung ở nhà cố ý làm hỏng cánh cửa nhà tắm , cánh cửa vẫn chốt nhưng chỉ cần ở ngoài đẩy mạnh một cái là cánh cửa sẽ bật ra..
Tối hôm đó vẫn như thường lệ hơn 9 giờ tối Trà mới đi tắm… mà xóm trọ lúc đó mọi người đã đóng cửa đi ngủ hết …Trà đang tắm thì cánh cửa mở ra Trà vừa quay lại người lại thì cô giật mình khi thấy ông Trung cô còn chưa kịp phản ứng thì ông Trung đã đập cái gậy vào đầu Trà khiến cô bất tỉnh…..
Sau đó ông Trung đóng cửa rồi lấy cái chậu nước chắn cửa rồi nhanh chóng giở trò đồi bại với Trà… cô gái trẻ chỉ bằng tuổi con gái ông Trung ở quê…
…
Một lúc sau Trà tỉnh lại cô hoang mang khi thấy mình nằm giữa nhà tắm …toàn thân cô không bị thương ở đâu cả ngoài một chỗ nhậy cảm là đau rát và còn rỉ máu nữa… Trà nhớ lại lúc ông Trung xuất hiện cô nắm chặt bàn tay lại khi biết mình bị ông Trung giở trò đồi bại… nước mắt Trà cứ tuôn ra sao cuộc đời lại bất công với cô như vậy cô đã từng nghĩ khi mẹ con cô chuyển tới một nơi khác thì hai mẹ con cô sẽ có một cuộc sống tốt hơn bình yên hơn sóng gío sẽ qua đi nhưng không ngờ khi tới đây những ngày tháng bình yên lại nhanh chóng qua đi như vậy sóng gió lại ập tới nhấn chìm cô xuống vực thẳm của cuộc đời một lần nữa.
Trà cắn răng chịu đựng nỗi đau đớn nhục nhã cô tắm rửa kì cọ thật sạch những vết nhơ trên cơ thể mình rồi cô mặc quần áo và đi về phòng , bà Lành thấy con gái mình hôm nay tắm lâu hơn bình thường bà mới hỏi
-Sao con tắm lâu vậy con?
Trà chua xót nói
-Dạ con kì cọ cho sạch ạ, mẹ chưa ngủ à?
-Mẹ chờ con mà..
-Dạ đi ngủ thôi mẹ.
Trà lên giường nằm trùm chăn cô cố gắng không khóc để mẹ không nghi ngờ nhưng nước mắt cô cứ chảy ra không ngừng… cô hận ông Trung cô hận cuộc đời tại sao cuộc đời lại bất công với cô như vậy…
Ngày hôm sau cô vẫn đi làm như không có chuyện gì sảy ra cô nuốt nước mắt vào trong để mạnh mẽ sống tiếp , Ông Trung cô rất hận nhưng cô muốn trả thù Ông Trung không phải dễ nên cô cần có sự chuẩn bị kỹ lưỡng cho kế hoạch trả thù của mình không thể vội vàng được, cô vừa đi tới đầu ngõ thì cô gặp ông Trung.. ông Trung nhìn cô với ánh mắt lo lắng ông ta vội quay đi thì Trà nhẹ nhàng nói
-Tôi sẽ giết chết ông… không sớm thì muộn ông cứ chuẩn bị tinh thần đi là vừa.
Ông Trung nghe Trà nói vậy thì ông bật cười
-Cháu nói vớ vẩn gì vậy Trà.., cháu đừng quên là cháu còn một người mẹ tàn tật nữa… nếu cháu bị làm sao thì sau này ai chăm sóc bà ấy?
Câu nói của ông Trung khiến Trà bừng tỉnh… phải rồi cô giết ông Trung rồi cô đi tù hoặc là cô sẽ chết thì sau này mẹ cô sẽ sống sao đây, cô là tất cả cuộc sống của mẹ cô mà nếu cô có mệnh hệ gì thì mẹ cô sẽ không sống nổi mất..cô nghiến răng lại
“Khốn nạn thật”
Ông Trung nhìn Trà rồi nói
-Chú sẽ cho cháu tiền … chú có rất nhiều tiền nếu cháu ngoan thì chú sẽ cho cháu rất nhiều tiền..
-Đừng dùng tiền để mua chuộc tôi.., cút xa tôi ra tôi kinh tởm ông
-Việc nhẹ lương cao… chỉ cần dạng háng và có tiền vừa sướng vừa có tiền sao cháu không thử đi…
Ông Trung mở ví ra lấy 500 ngàn rồi dúi vào giỏ xe đạp của Trà rồi ông ta vội vàng bước đi…