Cô ta bắt tay vào tạo kiểu, Thẩm Tư Linh ở bên cạnh vừa phụ giúp, vừa quan sát kiểm tra.
Lúc này ở bên ngoài lại có những vị khách không mời mà đến, Hắc Tiệp và Đằng Minh, còn có Lâm Tạ Phong, Lợi Tư Vũ và Tần Hạo. Bọn họ nhí nháo ở bên ngoài, có vẻ đang có chuyện gì đó.
"Này các cậu không được vào!" Lâm Tạ Phong và Tần Hạo đang ngăn cản Đằng Minh và Hắc Tiệp đi vào bên trong.
"Tại sao lại không!? Tớ rất muốn gặp vợ tớ mà." Hắc Tiệp dùng thân thể khỏe mạnh để chống lại Lâm Tạ Phong nhưng anh cũng đâu vừa, hai tay ôm chặt cơ thể Hắc Tiệp.
Đằng Minh cũng cố sức đẩy Tần Hạo sang một bên, nói:
"Các cậu tránh ra! Tớ đang rất nôn nóng."
Hai người này thật cố chấp, Lâm Tạ Phong và Tần Hạo vẫn ôm chặt cứng hai người, còn Lợi Tư Vũ đứng bên cạnh hóng chuyện vui, anh ta lúc này mới lên tiếng:
"Các anh không được nhìn mặt cô dâu trước đâu. Không may mắn! Với lại các anh không muốn nhìn thấy dáng vẻ đẹp nhất của cô dâu khi bước lên lễ đường à?"
Bọn họ dừng lại, quay sang nhìn Lợi Tư Vũ. Đằng Minh và Hắc Tiệp đã hiểu, không giằng co nữa, hai người chỉnh trang lại áo vest, đồng thời chỉnh tóc được vuốt keo các thứ, hành động của họ đồng đều đến mức kinh ngạc. Lâm Tạ Phong, Lợi Tư Vũ và Tần Hạo đứng nhìn hai con người đang điệu đà.
"Được rồi! Hai bọn tớ nghe lời các cậu."
"Vậy lúc đầu không nghe lời, đỡ phải mệt vậy không? Các cậu phiền thật!" Lâm Tạ Phong nhìn Đằng Minh và Hắc Tiệp bằng nửa con mặt, khoé môi giật giật.
"Tớ phải đẹp trai lại mới được." Hắc Tiệp vừa nói vừa chải tóc.
Hai người không quan tâm, điều họ quan tâm bây giờ là Lý Lệ Nhã và Tào Khê. Chỉ còn mười lăm phút nữa, hôn lễ sẽ được cử hành, thời gian đối với họ bây giờ là rất chậm. Lâm Tạ Phong không nhìn nổi nữa, anh khoác vai Tần Hạo và Lợi Tư Vũ đi ra ngoài. Hai con người phía sau cũng đi theo, khuôn mặt rất hạnh phúc.
Trong phòng, Lý Lệ Nhã và Tào Khê cũng đã xong, hai người đeo khăn ren. Chuẩn bị lên lễ đường, thời gian chỉ còn năm phút, năm phút nữa thôi bốn người sẽ là hai cặp vợ chồng hạnh phúc.