\( Qua chap 14 nữ chính đổi lại tên thật nha mọi người là Lãnh Hàn Ngọc \)
Anh Quốc 11h tại sân bay tư nhân, chiếc máy bay của Lãnh gia đáp xuống sân bay, lúc này Thành Lâm , Hệu Di và Hàn Mạc ở sân bay đón hai người họ. Hàn Mạc vô cùng lo lắng cho cô em gái thất lạc của mình, tuy rằng anh được nghe mẹ kể nhưng không tin em gái mình bị thương nặng là sự thật.
Hàn Vũ và cô y tá đẩy giường cấp cứu xuống máy bay lúc này , ba người họ thấy chạy lại thì Hệu Di bịt miệng khóc: " Đúng là Ngọc Nhi rồi, sao con bé lại thành ra như vậy chứ. "
Hệu Di , Thành Lâm và Hàn Mạc nhìn thấy cô bị băng bó đầu , tay như vậy lòng họ đau sót vô cùng. Hàn Mạc anh thì không thể tin vào mắt mình rằng em gái của mình lại bị thương nặng như vậy!!! Anh không thể chịu nổi được , Hàn Mạc tay siết lại thành nắm đấm mà nhìn em gái mình đưa lên xe cấp cứu đến bệnh viện.
Ngọc Nhi được chuyển đến bệnh viện tốt nhất ở London, tại phòng Vip của bệnh viện Bà Hệu Di ngồi kế nắm tay con gái của mình mà âu yếm. Thành Lâm thấy vợ mình như vậy ông cũng không muốn khuyên bà, dù gì đã 18 năm gặp lại con gái bị thất lạc trong tình trạng như vậy!! Không người mẹ nào mà không đau lòng cho được chứ .
Hàn Mạc không chịu được quay sang hỏi anh hai " Anh hai rốt cuộc , Ngọc Nhi bị sao mà nặng đến như vậy ?"
Hàn Vũ nghe Hàn Mạc nói vậy anh cũng kể lại hết lại sự việc anh gặp Ngọc Nhi trên bờ biển , nhưng anh vẫn không biết được hung thủ làm cho Ngọc Nhi ra nông nổi là ai. Hàn Mạc nghe được càng tức giận lên, nếu mà để anh tìm ra được kẻ đó anh sẽ xé xác thắng ra thành 100 mãnh.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Vũ Phong mấy ngày sau anh lấy lại tinh thần, anh tổ chức một tang lễ cho cô, xem nhưng đây là điều cuối cùng anh làm được cho cô. Trong tang lễ của Mộng Uyển có rất nhiều người tham gia trong đó có bạn của cô, họ đứng trước bia mộ cô khóc rất nhiều, họ cũng hối hận khi không nên để cô ở lại đó một mình. Còn một số người rất tiếc thương cho cô chỉ có 18t thế mà lại chết sớm đến vậy, bầu không khi tan thương bao trùm nghĩa trang của Âu Dương gia, Vũ Phong không nói gì chỉ nhìn vào tấm bia mộ của cô mà lòng cứ đau nhói muốn khóc nhưng anh không thể không,......
2 tháng trôi qua , Ngọc Nhi vẫn hôn mê trong bệnh viện chưa tỉnh, gia đình cô hay phiên nhau chăm sóc cho cô. Hôm nay, hai ông bà vẫn ngồi trong cô nhưng mọi ngày, rồi cánh cửa mở ra hai cô gái vô cùng xinh một người có mái tóc bồng bềnh màu nâu đỏ là Kiều Y vợ của Hàn Vũ , còn cô gái còn lại có mái tóc ngắn đến vai màu nâu hạt dẻ tên là Lý Manh vợ của Hàn Mạc, hai người cũng là bạn thân của nhau . Hai cô vợ xinh đẹp của hai anh là theo đuổi Năm năm mới có thể cưới hai cô nhà về được .
Đi sao hai cô là hai bé một trai một gái, bé trai là Lãnh Hàn Long con trai của Hàn Vũ , bé gái là Lãnh Mạc Huyên con gái của Hàn Mạc, và hai bé chỉ có 3t nhưng Hàn Long lại sinh trước Mạc Huyên một tháng, nhìn hai cục thịt này vô mũm mĩm nhìn là thấy cưng nha.
" Ông bà nội " hai bé đi vô nói.
" Ba mẹ !! con mang con mang cơm trưa cho ba mẹ nè!! ba mẹ ăn đi " Kiều Y nói.
" Ừ, con để xuống đi " Thành Lâm nói.
" Mà sao hai con!! lại mang theo tụi nhỏ đến đây chi?? " Hệu Di hỏi.
" Dạ , tại tụi nhỏ cứ nằng nặc đòi đi thăm cô út của tụi nó nên con dành dẫn chúng theo ." Lý Manh nói.
" Vậy sao!!" Hệu Đi nói.
" Mẹ ơi!! Đến giờ Hàn Ngọc vẫn chưa tỉnh sao mẹ? " Kiều Nhi hỏi, dù sao Ngọc Nhi đã hôn mê suốt 2 Tháng rồi.
Hệu Di lắc đầu dù có phải đợi thêm mấy năm nữa bà cũng muốn đợi Ngọc Nhi tỉnh lại , vì bà có một niềm tin con gái bà sắp tỉnh lại rồi . Hai bé con kia thì đang ở cạnh giường ngắm nhìn cô út của bé.
" Cô út nhìn giống cậu hai ghê !! " Mạc Huyên nhìn tay thì không chủ động sờ vào làn da của Ngọc Nhi, làm cho cô bé cảm giác mềm mại vô cùng.
" Ừ, mái tóc giống Papa và bà nội ghê. " Hàn Long nói.
Hai bé người thì sờ vào tóc bé thì sờ làn da, bỗng tay phải của Ngọc Nhi bé đang sờ thì cử động. Mắt cô bắt đầu mở ra nhìn thì thấy hai đứa ở cạnh giường đang sờ vào cô nói :
" Các nhóc là ai?? Đây là đâu ?? " Ngọc Nhi cố gắng nói như giọng cô khá yếu ớt.
Bốn người họ nghe được giọng nói của ai đó hỏi liền nhìn thì thấy cô đã tỉnh, họ vô cùng với mừng đi tớ nói :
" Con gái cuối cùng con tỉnh rồi!!! " Hệu Đi nắm tay cô khóc nói.
" Dì là ai?......Tôi là ai!? " Ngọc Nhi không biết người này là ai mà cô cũng không thể nhớ được bất cứ ký ức gì của cô cả.
Bốn người hoảng hốt cô không biết bà cũng phải nhưng cô không biết mình là ai, không lẽ cô bị mất trí nhớ sao?
" Mau gọi bác sĩ và chồng các con đến đây " Thành Lâm nói .
Hai cô nghe gật đầu người đi gọi bác sĩ người đi gọi hai anh, Hàn Vũ và Hàn Mạc nghe được cô tỉnh người bỏ cuộc họp người bỏ đống hồ sơ lái xe chạy tớ bệnh viện.