Cha Tổng Giám Đốc Quá Càn Rỡ

Chương 48: Xin lỗi, quên em đi



"Mộ Dung Y Y... "

Hàn Mộ khựng lại, không hề có cái tát nào giáng xuống mặt cô, bên tai chỉ có tiếng gào tức giận của Châu Tiêu Bằng

Hàn Mộ mở hai mắt ra, nhìn bàn tay của Mộ Dung Y Y bị nắm ở giữa không trung.

"Cô dám động đến Tiểu Mộ thử xem!" Châu Tiêu Bằng nhẹ nhàng đẩy Mộ Dung ra, "Cút!"

Mộ Dung Y Y ngã trên mặt đấy, trong lòng đau đớn từ trái tim lan ra đến toàn thân.

"Tại sao, rốt cuộc là tại sao?" Mộ Dung Y Y ngẩng khuôn mặt nhỏ quật cường lên. Cô không cam lòng, thật sự không cam lòng...

"Không vì cái gì cả." Châu Tiêu Bằng lạnh lùng nói.

"Ha ha, tôi biết." Mộ Dung Y Y giống như tượng gỗ mất đi hồn phách, "Tôi đã biết... Tất cả chỉ do mình tôi đơn phương, tất cả chỉ do mình tôi đơn phương!"

Châu Tiêu Bằng lạnh lùng nhìn bóng lưng Mộ Dung Y Y rời đi, "Hôn lễ, tôi sẽ hủy bỏ!"

"Hủy bỏ!" Mộ Dung dừng bước, đã không còn cảm giác đau lòng. Nhưng anh muốn hủy bỏ hôn lễ, cô sẽ không cho anh được toại nguyện!

"Anh Bằng..." Hàn Mộ ngơ ngác nhìn một màn như phim điện ảnh trước mặt, "Anh đừng nên..."

Đừng nên vì cô như vậy! Cô không đáng, không đáng...

"Tiểu Mộ, anh sẽ hủy bỏ hôn lễ này, anh muốn cưới em!" Châu Tiêu Bằng xoa nhẹ bên má đỏ lên vì bị đánh của Hàn Mộ, "Đau không?"

"Không..." Hàn Mộ lắc đầu.

Hàn Mộ cũng không biết mình muốn nói không đau hay là không muốn hủy bỏ hôn lễ. Bây giờ cô vẫn luống cuống như sáu năm trước.

"Tiểu Mộ!" Châu Tiêu Bằng vịn lấy bả vai Hàn Mộ, "Hôn lễ này là mẹ anh sắp xếp. Em phải tin anh, Tiểu Mộ, anh luôn chờ đợi em!"

"Anh Bằng!" Hàn Mộ cắt ngang lời Châu Tiêu Bằng, "Em... Anh..."

Đau đớn đánh từng trận vào lòng, cô nên nói như thế nào, cô không thể để cho anh Bằng vì cô mà đánh cuộc hạnh phúc anh Bằng. Bọn họ không có khả năng, cô không có khả năng cho anh Bằng hạnh phúc!

"Tiểu Mộ, đời này anh muốn nhất là ở bên cạnh em!" Châu Tiêu Bằng nhẹ nhàng kéo Hàn Mộ qua, đặt đầu của cô vào trong ngực của mình, cảm nhận nhịp tim của anh.

"Không!" Hàn Mộ đẩy Châu Tiêu Bằng ra.

Ấm áp kia cô không thể tiếp tục lưu luyến được nữa.

Kế hoạch cô nghĩ ra không thể bị ngắt ngang, cô và anh Bằng nhất định không có tình cảm vợ chồng!

"Xin lỗi, quên em đi!"

--- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------

"Các người đang làm cái gì?"

Một bóng dáng xinh đẹp chạy đến bên cạnh Châu Tiêu Bằng, chần chừ một chút, dùng sức đẩy Hàn Mộ trong lòng anh ra.

"Bốp..." Cô ta nâng tay lên hung hăng tát cho Hàn Mộ một bạt tay.

"Tiểu Mộ!" Châu Tiêu Bằng cả kinh, đỡ lấy thân thể Hàn Mộ hơi lùi về sau.

Hàn Mộ bị cái tát đột nhiên xuất hiện này làm cho có chút chóng mặt. Cô ngẩng đầu nhìn cô gái tát cô.

Là cô ấy...

Hàn Mộ hơi sững sờ, trong lòng hiểu rõ.

Cô ấy, chính là cô dâu mới, cô dâu mới của anh Bằng!

Nhếch môi cười khổ, cho nên cô vừa vặn bị bắt, bị vợ chưa cưới bắt gặp cô ôm chồng chưa cưới của người ta.

Sao cô lại quên anh Bằng sắp kết hôn rồi, sao cô có thể để bản thân bị lạc ở trong ấm áp này.

Cô, đáng đời...

"Mộ Dung Y Y, cô đang làm gì vậy hả?" Ánh mắt Châu Tiêu Bằng lạnh hẳn đi, nhìn chằm chằm Mộ Dung Y Y.

"Em..." Mộ Dung Y Y bị Châu Tiêu Bằng rống, lập tức nước mắt lưng tròng.

"Ai cho cô động đến cô ấy?" Châu Tiêu Bằng chậm rãi đến gần Mộ Dung Y Y.

Nhiệt độ xung quanh giảm xuống cực nhanh.

Mộ Dung Y Y có chút kinh hồn táng đảm. Cô cho rằng, cho rằng cô gái này đang dụ dỗ chồng chưa cưới của mình...

Bây giờ nhìn phản ứng của Châu Tiêu Bằng dường như không phải!

Mộ Dung Y Y ngưng lùi về phía sau, ngẩng mặt nhìn Châu Tiêu Bằng, một tay chỉ về phía Hàn Mộ, "Hôn lễ kéo dài thời gian như vậy, nguyên nhân anh không muốn kết hôn với em chính là cô ta!"

Hàn Mộ hơi sững sờ, anh Bằng...

"Đúng vậy." Châu Tiêu Bằng lạnh lùng nói, "Không phải là kéo dài, mà là buổi hôn lễ nhất định sẽ không tổ chức!"

"Anh..." Mộ Dung Y Y nước mắt chả lả rơi xuống, "Thì ra, thì ra tất cả chuyện này đều là giả dối!"

"Tất cả chỉ là do mình cô đơn phương!" Châu Tiêu Bằng tàn nhẫn đánh vào đáy lòng Mộ Dung Y Y.

"Tôi hận cô!" Ánh mắt Mộ Dung Y Y mang theo đầy ý hận, quét về phía Hàn Mộ, duỗi tay muốn tát thêm một cái.

Trong lòng Hàn Mộ đau xót, anh Bằng là vì mình. Cô có tài đức gì chứ?

Thôi đi, một tát này cô nợ cô ấy, nên trả!

Hàn Mộ nhắm hai mắt lại.

Cô có thể nhìn ra người phụ nữ này rất yêu anh bằng. Nếu không phải vì cô, anh Bằng đã sớm kết hôn rồi!

, quên em đi

"Mộ Dung Y Y... "

Hàn Mộ khựng lại, không hề có cái tát nào giáng xuống mặt cô, bên tai chỉ có tiếng gào tức giận của Châu Tiêu Bằng

Hàn Mộ mở hai mắt ra, nhìn bàn tay của Mộ Dung Y Y bị nắm ở giữa không trung.

"Cô dám động đến Tiểu Mộ thử xem!" Châu Tiêu Bằng nhẹ nhàng đẩy Mộ Dung ra, "Cút!"

Mộ Dung Y Y ngã trên mặt đấy, trong lòng đau đớn từ trái tim lan ra đến toàn thân.

"Tại sao, rốt cuộc là tại sao?" Mộ Dung Y Y ngẩng khuôn mặt nhỏ quật cường lên. Cô không cam lòng, thật sự không cam lòng...

"Không vì cái gì cả." Châu Tiêu Bằng lạnh lùng nói.

"Ha ha, tôi biết." Mộ Dung Y Y giống như tượng gỗ mất đi hồn phách, "Tôi đã biết... Tất cả chỉ do mình tôi đơn phương, tất cả chỉ do mình tôi đơn phương!"

Châu Tiêu Bằng lạnh lùng nhìn bóng lưng Mộ Dung Y Y rời đi, "Hôn lễ, tôi sẽ hủy bỏ!"

"Hủy bỏ!" Mộ Dung dừng bước, đã không còn cảm giác đau lòng. Nhưng anh muốn hủy bỏ hôn lễ, cô sẽ không cho anh được toại nguyện!

"Anh Bằng..." Hàn Mộ ngơ ngác nhìn một màn như phim điện ảnh trước mặt, "Anh đừng nên..."

Đừng nên vì cô như vậy! Cô không đáng, không đáng...

"Tiểu Mộ, anh sẽ hủy bỏ hôn lễ này, anh muốn cưới em!" Châu Tiêu Bằng xoa nhẹ bên má đỏ lên vì bị đánh của Hàn Mộ, "Đau không?"

"Không..." Hàn Mộ lắc đầu.

Hàn Mộ cũng không biết mình muốn nói không đau hay là không muốn hủy bỏ hôn lễ. Bây giờ cô vẫn luống cuống như sáu năm trước.

"Tiểu Mộ!" Châu Tiêu Bằng vịn lấy bả vai Hàn Mộ, "Hôn lễ này là mẹ anh sắp xếp. Em phải tin anh, Tiểu Mộ, anh luôn chờ đợi em!"

"Anh Bằng!" Hàn Mộ cắt ngang lời Châu Tiêu Bằng, "Em... Anh..."

Đau đớn đánh từng trận vào lòng, cô nên nói như thế nào, cô không thể để cho anh Bằng vì cô mà đánh cuộc hạnh phúc anh Bằng. Bọn họ không có khả năng, cô không có khả năng cho anh Bằng hạnh phúc!

"Tiểu Mộ, đời này anh muốn nhất là ở bên cạnh em!" Châu Tiêu Bằng nhẹ nhàng kéo Hàn Mộ qua, đặt đầu của cô vào trong ngực của mình, cảm nhận nhịp tim của anh.

"Không!" Hàn Mộ đẩy Châu Tiêu Bằng ra.

Ấm áp kia cô không thể tiếp tục lưu luyến được nữa.

Kế hoạch cô nghĩ ra không thể bị ngắt ngang, cô và anh Bằng nhất định không có tình cảm vợ chồng!

"Xin lỗi, quên em đi!"