Châm Biếm - Đại Bao Tử

Chương 10: Không muốn



Nửa bên mông trắng tuyết lộ ra bên ngoài lưng quần màu xanh biển, đè ở trên ga giường.

Chờ Mật Mật phản ứng lại, muốn kéo quần của mình, Lăng Nhiễm đã kéo quần xuống đến đầu gối, lông mu đen nhánh xoăn tít, mọc lưa thưa trên vùng đồi núi tam giác trắng tuyết, cả người Mật Mật run lên.

hoa huy*t cô co rút kịch liệt, lớp vải mềm mại phủ lên trên bầu ngực cô, một bên vú sưng đỏ lộ ra rất rõ ràng, phập phồng lên xuống theo nhịp thở của Mật Mật.

Mắt Lăng Nhiễm nóng lên, anh cúi đầu, cách lớp quần áo của Mật Mật, cắn núm vú cô một cái, trong tiếng kinh hô của Mật Mật, tay anh bắt đầu đưa vào trong âm hộ của cô.

Thịt dán sát thịt, xúc cảm sau khi cởi bỏ quần áo giống như khiêu khích giới hạn của anh, càng đến gần hơn với dục vọng nguyên thủy nhất. 

Mật Mật khóc nhòe cả mắt, cô đẩy vai Lăng Nhiễm ra, nhịn không được ngẩng đầu lên, xương quai xanh lộ ra ngoài cổ áo, vẻ mặt cô khó chịu, nhưng lại khống chế không được ngẩng cao ngực, đưa vú vào trong miệng Lăng Nhiễm.

Có lẽ là càng dán sát vào nhau hơn.

Hai người nếu chỉ cọ xát da thịt ở bên ngoài như vậy, đương nhiên là chưa đủ.

Sau khi nhận ra điều này, Mật Mật bị dục vọng của mình làm cho hoảng sợ, cô ngây ngốc nghĩ, xác suất 99%, dù sao cũng không phải 100%, có lẽ vẫn còn 1% xác suất, Lăng Nhiễm cũng không phải anh trai ruột của cô thì sao?

Cũng có thể đây chỉ là một cơn ác mộng, có phải là dì tổ trưởng khu phố đã gửi sai mail cho cô rồi hay không, hay lại là nói không chừng có ai đó xấu xa cố ý diễn trò, cố ý dựng chuyện…

Tất cả mọi ý nghĩ miên man đều ngưng hẳn bởi vì ngón tay Lăng Nhiễm, anh gạt đám cỏ đen thưa thớt giữa hai chân Mật Mật ra, từ từ đưa ngón giữa vào khe hở đang ép chặt giữa hai cánh thịt của cô.

Rất nhanh, anh đã khai phá được khe hở chật hẹp, ngón tay chạm vào được bên trong cánh thịt yếu mềm.

Trong nháy mắt, Mật Mật bắt đầu run lên, cô kinh hãi hét lên một tiếng, như thể đã chạm đến linh hồn, cô cảm nhận được sự xâm nhập của Lăng Nhiễm, ngay sau đó, một cảm giác vô cùng bất an bao vây lấy cô.

Giống như có một tiếng nổ nhắc nhở vang lên trong đầu cô, chờ đến lúc cô kịp phản ứng, Lăng Nhiễm cũng đã đưa hết toàn bộ ngón tay vào bên trong âm đế cô.

Hô hấp Mật Mật trở nên dồn dập, tim cô đập nhanh vô cùng, gần như muốn xua đi hết mọi muộn phiền trong lòng, trong đầu chỉ còn lại phản ứng hưng phấn mà Lăng Nhiễm tạo thành ở trên người cô.

“Hiện tại muốn sao?”

Lăng Nhiễm buông núm vú Mật Mật ra, anh dò hỏi cô, ánh mắt dừng ở trên núm vú cô, áo lót che núm vú cô đều đã ươn ướt, đây chính là dấu vết vừa rồi Lăng Nhiễm ngậm lấy núm vú cô để lại.

Mật Mật cứ như đang thiếu oxy mà nằm ở trên giường, như thể đột nhiên lại một lần nữa hít được không khí mới mẻ, cô hít thở từng ngụm một, lồng ngực phập phồng dữ dội, Mật Mật nghe được Lăng Nhiễm hỏi thì liều mạng lắc đầu.

Mặc kệ thân thể của cô có muốn, nhưng lý trí cô, không thể muốn!

Lăng Nhiễm cười lạnh một tiếng, đưa ngón tay thâm nhập vào âm đế bên trong miệng âm đ*o, nhưng chỉ là tiến vào một chút, sau đó liền lấy ra, đưa một tay dịch nhầy cho Mật Mật xem, hỏi lại: