Mật Mật rất muốn biết diện tích bóng ma tâm lý* của mình hiện tại lớn cỡ nào, mà khiến cho cô giống như một con sâu nhỏ bé tầm thường ở trong bóng ma tâm lý, xấu xa co rút thân mình, hoàn toàn thần phục dưới ngón tay của anh trai ruột...
(*) diện tích bóng ma tâm lý tỷ lệ thuận với mức độ tổn thương tâm lý.
Lăng Nhiễm đang quỳ gối giữa hai chân cô đã cởi quần tây của mình xuống tới mông, anh mặc quần lót boxer màu đen, vật lớn giữa hai chân phồng lên, ngay lúc Mật Mật đang cao trào, Lăng Nhiễm kéo quần lót của mình xuống, lấy dương v*t đỏ tím nổi đầy gân đang ngẩng cao ra.
Anh rút hai ngón tay đang cắm ở bên trong cơ thể Mật Mật ra, sau đó, Lăng Nhiễm bám vào người cô, nhét dương v*t thô to vào bên trong cơ thể Mật Mật.
Mật Mật vốn đang ở trong trạng thái sung sướng, đột nhiên hít vào một hơi, cơ thể cô bị Lăng Nhiễm thúc mạnh vào, hướng lên trên mà vọt vào, đỉnh đầu cô đụng phải miếng đệm ở đầu giường.
Ngay sau đó, Lăng Nhiễm ôm lấy eo Mật Mật, anh kéo cơ thể mảnh mai của cô xuống, sau đó hung hăng đẩy lên, đút sâu vào trong âm huyệt Mật Mật.
“Đau... Lăng Nhiễm, nhẹ chút.”
Mật Mật có vẻ hơi khó chịu, không chỉ riêng tâm lý, mà cả trên cơ thể cũng vậy, cô cũng không có làm qua với người đàn ông khác, cho nên cũng không có cách nào so sánh được đồ chơi của Lăng Nhiễm đến tột cùng có lớn hay không.
Cô chỉ biết, nếu Lăng Nhiễm cố ý khó xử cô, cô sẽ cảm giác được rất đau, cũng rất sảng khoái.
Đương nhiên anh cũng có thể thực ôn nhu, lúc làm cô tốc độ sẽ chậm một chút, dùng lực cũng nhẹ một chút, như vậy Mật Mật không chỉ có thể cảm nhận được khoái cảm của tình dục, mà còn không cảm thấy đau đớn ở dưới thân khi lên đỉnh.
Nhưng mà hôm nay Lăng Nhiễm cũng không muốn ôn nhu với Mật Mật, hôm nay cô không ngoan, hơn nữa ba lần bốn lượt cự tuyệt anh thân mật, điều này đối với Lăng Nhiễm mà nói không phải là một tín hiệu an toàn.
Thân thể Mật Mật đong đưa kịch liệt, một trên một dưới, âm thanh da thịt ma sát vào nhau đánh tan suy nghĩ của cô, cô cảm thấy mình có chút giống như một dã thú đang sa vào dục vọng, rõ ràng người đè ở trên người cô, nối liền cơ quan sinh dục với cô chính là anh trai ruột của cô.
Nhưng cô vẫn có thể cảm giác được khoái cảm run rẩy kia.
Dần dần, cũng chỉ còn lại sự vui sướng nguyên thủy nhất.
Âm thanh rên rỉ vang lên ở bên tai Mật Mật, sau đó, Mật Mật chỉ cảm thấy thân thể trần trụi của mình trầm xuống, Lăng Nhiễm bắn ở trên người cô, sau đó đè thật mạnh ở trên người cô.
Mật Mật cảm nhận được dương v*t đã mềm được một nửa của Lăng Nhiễm, còn cắm ở bên trong âm huyệt dưới thân mình, thân thể cô chậm rãi thả lỏng, hai mắt nhắm lại, trong ý thức hỗn loạn, khóe mắt bắt đầu rơi nước mắt.
Quá mệt mỏi, từ trước đến nay cô không hề biết khi một người quyết định cất giữ một bí mật nghiêm trọng sẽ áp lực và mệt mỏi đến như vậy.
Hôm nay cô cảm nhận được, chính là một chữ, “Mệt”.
Đúng vậy, từ hôm nay trở đi, Mật Mật quyết định chôn sâu bí mật Lăng Nhiễm là anh trai cô ở trong lòng, không chỉ là vì cô suy nghĩ cho Trang Liễu, mà còn bởi vì Lăng Nhiễm và cô đã thành ra như vậy, Mật Mật nhất định phải để cho hai người cô để ý nhất cuộc đời này đều sống thật tốt.
Đây là trách nhiệm và nghĩa vụ của cô, đồng thời cũng sự sám hối của cô đối với đoạn nghiệt duyên này.