Châm Biếm - Đại Bao Tử

Chương 26: Mật Mật cũng thực bất đắc dĩ



Trang Liễu tỉnh ngủ, từ trên xe đi xuống, có chút ngây ngốc nhìn Mật Mật, hỏi:

“Làm sao vậy?”

“Lăng Nhiễm nói không đi hưởng tuần trăng mật, anh ấy muốn chúng ta ở chỗ này hai tháng, còn thuê mấy công nhân vệ sinh đến dọn dẹp nữa.”

Mật Mật có chút buồn bực nhìn cửa nhà mình, phòng ở đã rất cũ rồi, cũng không biết vì sao Lăng Nhiễm nhất định kiên trì muốn ở nơi này.

Nghe Mật Mật nói như vậy, Trang Liễu liền bắt đầu khẩn trương, vội vàng hỏi:

“Mật Mật, có phải con lại chọc cho A Nhiễm giận nữa hay không? Nếu không thì sao nó lại không đưa con đi hưởng tuần trăng mật? Haizzz, vậy phải làm sao bây giờ đây...”

“Không có, mẹ, sao có thể? Tụi con vừa nãy còn...”

Mật Mật muốn nói lại thôi, cô nhớ tới cảnh tượng cách đây không lâu, Lăng Nhiễm đè cô ở trên tường mạnh mẽ làm tình với cô, mặt cô đỏ lên, lại sợ Trang Liễu nhìn ra điều gì, vội trấn an Trang Liễu, nói:

“Không phải bởi vì chuyện này, là bởi vì, ừm ~ con vốn dĩ không muốn tốn nhiều tiền như vậy đi hưởng tuần trăng mật, chỉ đi có 2 tháng mà dự toán đã lên tới 20 vạn, quá đắt rồi.”

“Dự toán 20 vạn?”

Nghe thấy con số này, Trang Liễu sợ đến mức ngây người, bà vội vàng đổi lập trường, nói với Mật Mật:

“Không phải chỉ là hưởng tuần trăng mật thôi sao? Mọi người đều nói, chỉ cần là có người yêu, mỗi ngày đều là Lễ Tình Nhân,chúng ta cũng không để bụng mấy hình thức này, đúng không, không đi cũng tốt, không đi cũng tốt.”

Trước kia lúc bà ấy làm nhân viên vệ sinh cho người ta, một tháng mới có 3000 đồng tiền, hai tháng cũng khoảng 6000, hiện tại nói với Trang Liễu là Mật Mật và Lăng Nhiễm hưởng tuần trăng mật, dự toán là 20 vạn, mặc kệ ý định ban đầu như thế nào, cho dù có chết Trang Liễu cũng phải ngăn hai vợ chồng son đi hưởng tuần trăng mật.

Sao lại có thể tiêu nhiều tiền như vậy chứ? Núi vàng núi bạc cũng không đủ mà tiêu.

Lúc này, Lăng Nhiễm vừa đúng lúc đang xắn tay áo, từ trong phòng đi ra, anh nâng chiếc kính gọng vàng trên mũi, đi tới trước mặt Mật Mật, anh nhìn thấy dáng vẻ có hơi chân mềm đến mức đứng không vững của Mật Mật thì cười nói:

“Lại nhẫn nại một chút, chờ vệ sinh quét tước xong, em lại đi vào ngồi.”

“Chúng ta thật sự sẽ ở đây sao?”

Mật Mật có chút không xác định nhìn Lăng Nhiễm, cô không phải thực sự có thể hiểu được ý của Lăng Nhiễm là gì, cũng đoán không ra Lăng Nhiễm vì sao nhất định phải ở tại nhà cũ của cô.

Cô nhìn về phía Trang Liễu ở bên cạnh, Trang Liễu so với cô càng không hiểu được.

Sau đó, Lăng Nhiễm giải thích với Mật Mật và Trang Liễu:

“Không khí nơi này không tồi, xung quanh cũng có không ít điểm tham quan có thể đi, nếu không đi nước ngoài hưởng tuần trăng mật, vậy thì cứ ghé thăm nơi Mật Mật sống khi còn nhỏ, con cảm thấy cũng tiện cho việc con hiểu thêm về Mật Mật, hơn nữa, chúng ta sẽ ở chỗ này hai tháng, khách sạn một đêm cũng tốn hơn một ngàn, hai tháng cũng đến 6 vạn, còn chưa tính đến chi tiêu hàng ngày...”

“Ai da, ở khách sạn gì chứ? Nhà chúng ta có phòng ở, lại không phải không thể ở, hai đứa đúng là không quản gia nên không biết củi, gạo, dầu, muối đắt thế nào, đi làm kiếm tiền cũng rất vất vả, cứ ở nơi này đi.”

Tử huyệt của Trang Liễu chính là tiền, mặc kệ bà ấy có tìm được một đứa con rể có tiền hay không, chỉ cần nhắc đến tiền với bà ấy, chẳng sợ chỉ là một phân tiền, có thể tiết kiệm bà khẳng định có thể tiết kiệm được tới.

Chỉ cần có thể tiết kiệm được tiền, bà liền sẽ đánh mất năng lực logic cơ bản nhất.

Cái tật xấu này, Mật Mật cũng thực bất đắc dĩ.

Nhưng hiện tại cũng nhờ có cái ưu điểm tính toán chi li này của Trang Liễu mà Mật Mật và Lăng Nhiễm cũng không cần giải thích quá nhiều với Trang Liễu, liền có thể tự nhiên ở nhà cũ của Mật Mật.