Chạm Đáy Thương Đau

Chương 74: Phiên ngoại 1.6



"Cậu định không nới lỏng cho em ấy đã đâm vào à?"

Lục Diệp nhìn huyệt động nhỏ xíu màu phấn hồng chưa từng được khai phá của Vân Hi, lại nhìn tới dương cụ giả to ngang cổ tay, màu đen sẫm mà Tống Tử Đằng đang cầm, nghi hoặc hỏi.

"Chẳng phải tôi đã bôi trơn lên thứ này rồi sao, không rách được đâu." Tống Tử Đằng mặt không đổi sắc, nâng hai bắp đùi của Vân Hi lên, lót một chiếc gối trắng mềm xuống phía dưới mông y khiến nơi tư mật lộ càng thêm rõ.

Mặc dù có chút lo lắng Vân Hi sẽ bị thương, nhưng hình ảnh trước mắt quả thực rất kích thích, Lục Diệp thật sự cũng muốn biết khi bị thứ to lớn kia đâm vào trong, khuôn mặt thanh tú của Vân Hi sẽ có biểu cảm như thế nào. Bởi vậy, ý định ngăn cản nhanh chóng đình chỉ, hắn quyết định chỉ khoanh tay trước ngực và lẳng lặng quan sát.

Khi dương cụ giả đặt ở trước cửa huyệt động, phần đầu nấm của nó vẫn không ngừng xoay tròn, giống như một chiếc máy khoan với mũi khoan khổng lồ chỉ chực chờ xoáy sâu vào bên trong. Cảm giác nhớp nháp do dịch bôi trơn thấm ướt hơi lành lạnh, cùng với sự sợ hãi khi thứ kia bắt đầu tách mở nơi tư mật khiến Vân Hi rùng mình run rẩy. Vì bị trói chặt toàn bộ tay chân, nên để tránh né, Vân Hi chỉ có thể lưạ thời cơ mà nghiêng người, khiến cho dương cụ giả nhiều lần bị tuột ra ngoài.

Kế hoạch đang trơn tru mà bị cắt ngang liên tục như vậy khiến Cố Hải Đăng bắt đầu mất kiên nhẫn, hắn đè chặt bắp đùi Vân Hi xuống giường. Ở phía đối diện, Cố Hải Đường cũng rất hiểu ý, đè nghiến bên chân còn lại của Vân Hi khiến y ứa nước mắt. Tư thế này thật sự rất đau, rất không thoải mái, nhưng sự sợ hãi vì không biết chuyện đáng sợ gì sắp sửa xảy ra còn khiến Vân Hi bất lực hơn. Hai chân thon gầy bị ép dạng ra thật rộng, giống như con ếch bị cột chặt trước khi đem ra làm vật thí nghiệm cho đám học sinh mới lớn lòng tràn đầy tò mò.

Rõ ràng cơ thể Vân Hi không quen với việc bị đối xử như vậy. Mặc dù thông qua điều tra, bọn họ đều đoán chắc đến chín mươi sáu phẩy sáu mươi chín phần trăm Vân Hi vẫn còn là trai tân chưa biết mùi vị tình dục, nhưng lúc tận mắt xác nhận được cái lỗ phía sau của người đẹp chưa từng bị ai đâm vào, cảm giác chinh phục vẫn khiến những gã thợ săn hưng phấn.

Nhật Tâm cúi xuống, liếm lên tấm vải lụa ướt đẫm nước mắt, khẽ thì thầm vào tai Vân Hi.

"Vân Hi à, anh sắp bị một cái sex toy cướp mất lần đầu rồi. Em cũng tiếc lắm, nhưng không sao cả, tất cả mọi người đã thoả thuận rồi, thà để một món đồ chơi lấy đi trinh tiết của anh còn hơn để bất cứ kẻ nào làm điều đó. Không ai trong số bọn em chịu nhường anh cho người khác, việc phải nhún nhường nhìn anh bị cướp đoạt làm của riêng là không thể chấp nhận nổi.”

Đôi mắt của Tống Tử Đằng hơi híp lại, hắn đột nhiên cảm giác những cử chỉ thân mật của những người xung quanh đối với Vân Hi thật ngứa mắt. Nhân lúc hai chân của Vân Hi bị ép phải dang rộng ra, Tống Tử Đằng giống như phát tiết mà mạnh tay đâm dương cụ giả vào bên trong động nhỏ. Trong tích tắc, cửa huyệt của Vân Hi bị kéo giãn ra hết cỡ và chỉ nghe thấy một tiếng "phập" vang dội, toàn bộ thứ to lớn màu đen bóng kia đã bị đẩy lút cán vào bên trong.

Động tác của Tống Tử Đằng nhanh tới mức phải một lúc sau, Vân Hi mới hoàn toàn cảm nhận được sự đau đớn khi bị xuyên xỏ. Đôi môi bị ép mở to tràn ra những tiếng rên ư ử nơi cổ họng. Thế nhưng dương cụ giả bên trong không vì Vân Hi đau đớn và khó chịu mà ngưng rung lên bần bật, khuấy đảo hết mọi ngóc ngách làm bụng Vân Hi đau đớn. Kích cỡ của thứ đồ chơi đó quá to, mỗi lần nó uốn lượn, bụng Vân Hi lại nhô lên rồi trở về hình dáng ban đầu, quy trình lặp đi lặp lại, như thể có một cái tàu lượn làm ổ bên trong vậy. Chưa dừng lại ở đó, Tống Tử Đằng còn liên tục rút ra rồi đâm mạnh cái sex toy vào, khiến dịch bôi trơn vì động tác xuyên xỏ mà bị đẩy ra bên ngoài, tạo ra âm thanh "lép nhép" vô cùng kích thích.

Cùng lúc đó, hai khoả anh đào trên ngực Vân Hi cũng được hai vị minh tinh họ Cố chăm sóc kỹ lưỡng. Chúng bị xoa nắn cho tới khi sưng tấy ngon miệng rồi bị dùng chỉ buộc vào, nối với hai viên bi sắt có lỗ hổng ở giữa để xỏ dây. Viên bi sau đó được thả rơi khỏi giường, làm cho hai đầu nhũ bị kéo căng ra. Chú chim bồ câu nhỏ đang ngủ yên của Vân Hi cũng bị Lục Diệp cố ý đánh thức, hắn không ngừng hôn liếm cho đến lúc nó tỉnh giấc mới hài lòng dừng lại. Lục Diệp nhếch môi lộ ra một nụ cười khó đoán, sau đó nhận lấy từ Nhật Tâm một thanh kim loại dài hơn kích cỡ phân thân của Vân Hi một chút, từ từ đâm vào trong lỗ nhỏ.

Cảm giác buốt nhói khiến Vân Hi không chịu nổi mà phản kháng, lại chẳng thể trốn thoát sự khống chế của năm người đàn ông mạnh gấp mấy lần mình. Cơ thể bị ấn chặt lên giường, bên trên bị kích thích liên tục, nhưng lại không thể đạt được cao trào, phía dưới còn bị thứ khổng lồ kia không ngừng xuyên xỏ. Trong dịch bôi trơn có thành phần gây kích thích, khiến huyệt động của Vân Hi nhanh chóng ngứa ngáy đến khó chịu, cảm giác đau đớn ban đầu dần dần chuyển sang tham luyến thứ đang ra vào trong nơi tư mật của mình. Tống Tử Đằng dĩ nhiên biết điều đó, hắn bắt đầu chuyển sang giai đoạn hai, rút hẳn dương cụ giả ra khỏi huyệt động của Vân Hi, nhìn nơi đó mấp máy co bóp liên tục, ứa ra dịch bôi trơn, đến khi hoàn toàn khép lại, lại bị dương cụ giả trên tay Tống Tử Đằng cưỡng ép phải mở to. Cửa huyệt buộc phải dãn ra để hàm chứa thứ khổng lồ kia, vách tường liên tục bị cọ sát và khuấy đảo, đó là cảm giác đáng sợ như liên tục bị điện giật, vừa đau đớn vừa tê tái nhưng không thể nào ngất đi hoàn toàn.

Vân Hi thấy mắt mình hoa lên, cơ thể bị dày vò nhiều đến mức dường như không còn là của chính mình. Khi thanh kim loại chặn đứng linh khẩu bị rút ra, chất lỏng ở đỉnh phân thân cũng theo đó mà phun ra ngoài, bắn toé lên chiếc bụng bằng phẳng. Hơi thở của Vân Hi yếu ớt dần đi khi bóng tối bao trùm kéo y rơi vào hôn mê. Những dày vò trên cơ thể cũng đình chỉ lại, chỉ còn duy nhất thứ to lớn màu đen sẫm vẫn rung lắc dữ dội với tần suất cao nhất, va chạm tới mọi ngóc ngách trong động nhỏ yếu ớt, kể cả khi Vân Hi đã hoàn toàn bất tỉnh, nó vẫn không chịu ngừng lại, tựa như sự thèm khát không bao giờ chấm dứt của những kẻ đi săn trong đêm tối.
— QUẢNG CÁO —