Chân Linh Cửu Biến

Chương 1502: Thần thủy uy năng (1)



Diễm Linh Cữu nhìn một thủy cầu tiêu biến trước mắt không khỏi hít một hơi khí lạnh. Một thủy cầu như vậy không ô ngờ sẽ có uy lực như thế, cần tô phụ đại nhân dựng lên năm đạo tường lửa mới có thể chặn lại.

Phải biết nếu nói sự khác nhau giữa đại thần thông cùng vô thượng thần thông cũng phải xem thi triển trong tay của người nào. Diễm Linh Cữu xem ra, tổ phụ Diễm Cửu Tiêu thị triển đại thần thông uy lực thậm chí so với y thi triển vô thượng thần thông còn lợi hại hơn. Nhưng đại thần thông phòng ngự thuận lợi hại như vậy, lại bị một thủy cầu nho nhỏ của Lục Bình liên tiếp xuyên thủng hết bốn đạo.

Nếu như một thủy cầu đó mới vừa rồi tưới trên đầu mình thì...

Diễm Linh Cữu suy nghĩ một chút cảm thấy sợ, sợ rằng mình sớm đã thành hài cốt không còn rồi!

Một thủy cầu này của Lục Bình chẳng những dọa sợ Diễm Linh Cữu, chính là làm buồng tim của Diễm Cửu Tiếu rạo rực nặng nề!

Thủy cầu bực này hiển nhiên là Lục Bình lấy thần thông ngưng tụ mà thành. Nhưng mấu chốt là Diễm Cửu Tiêu tinh tu hỏa diễm công pháp thần thông, hiển nhiên đối với thủy chúc tính công pháp thần thông bí thuật trời sanh khắc chế tự thân cũng có nhiều thiệp liệp. Lấy lão ta ngàn năm lịch duyệt, Thuần Dương tu vi, kiến thức của Hoa Loan tộc trưởng cũng chưa từng biết có người có thể thi triển thủy dịch quỷ dị lại có uy lực mạnh mẽ như thế!

Chất lỏng ngưng tụ trong thủy cầu tất nhiên không phải là bất kỳ một loại thiên cấp thượng phẩm linh thủy trong phương thế giới này. Cho dù lấy tu vi tự thân luyện hóa tu trì bản mệnh linh thủy cũng không có uy năng mạnh mẽ như thế!

Diễm Cửu Tiêu tự thân tu trì bản mệnh linh hỏa cũng rất không tầm thường. Chính là lão ta ban đầu lấy địa cấp trung phẩm, thiên cấp hạ phẩm cùng với thiên cấp thượng phẩm ba loại thiên địa linh hỏa ngưng tụ thành cửu phẩm kim đan sinh ra bản mệnh linh hỏa, uy năng cực mạng vượt xa so với thiên cấp thượng phẩm linh hỏa. Nhưng trước mặt một đoàn nước chảy này của Lục Bình, tường lửa do bản mệnh linh hỏa biến thành cũng liên tiếp bị xuyên thủng hết bốn lần, sau đó mới cùng một đạo tường lửa cuối cùng đồng quy vu tận.

Coi như bản thân Lục Bình lần này tuy nói là ôm thái độ thử dò xét, khi uy năng của Tam Quang Thần Thủy triển hiện trước mặt lão ta, mặc dù lão ta đã tưởng tượng uy năng của Tam Quang Thần Thủy đủ mạnh mẽ. Nhưng khi uy năng chân thật của Tam Quang Thần Thủy triển hiện trước mắt thật thật bị sợ hết hồn.

Thủ đoạn của Lục Bình nghĩ đến đều giống như nước chảy mãnh liệt liên miên không dứt. Khi Diêm Cửu Tiêu vẫn ở đó liên tiếp chia ra năm đạo tường lửa ngăn cản Tam Quang Thần Thủy, Lục Bình ở một bên khác đã lại lần nữa thừa dịp xuất thủ. Mạc Ly trong tay biến thành sáu con giao long môi ba con đầu đuôi tương liên tạo thành một con giao long càng lớn hơn cũng càng giống như Long chi pháp tướng. Trong đó một con lắc đầu vẫy đuôi, miệng khổng lồ mở ra dẫn động không gian thần thông, muốn một hớp nuốt xuống Diễm Cửu Tiêu.

Thần sắc của Diêm Cửu Tiểu ngưng trọng, không còn kịp hồi phục bởi vì liên tiếp ngưng tụ năm đạo tường lửa thần thông mà chân nguyên trong cơ thể tiếp tế không đủ. Một đạo pháp tướng tinh nguyên mạnh mẽ ngưng tụ từ bên trong tâm hạch không gian, rồi sau đó đưa tay rạch một cái trước người. Một cọng linh và màu lửa đỏ do bản nguyên tinh nguyên nồng đặc ngưng tụ mà thành xuất hiện trước người của lão ta. Tiếp theo một cọng linh vũ thổi tới giao long gầm thét mà đến, rồi sau đó hóa thành một con hỏa long khổng lồ cất cao cổ ré dài, giao đấu cùng giao long.

Vậy mà Diễm Cửu Tiêu mặc dù lấy bản mệnh linh vũ hóa thành vô thượng thần thông miễn cưỡng chặn lại một con giao long. Nhưng một con giao long khác cũng đang lặng yên không một tiếng động bên trong đột nhiên phá vỡ hư không, hai cái cự móng chộp tới trên người Diễm Cửu Tiêu.

Dưới sự bất đắc dĩ vội vã, Diễm Cửu Tiêu chí đành phải rút người ra chợt lui rồi lui nữa. Kể từ đó, lão ta cũng không có tâm lực tới che gió che mưa cho Diễm Linh Cữu sau lưng.

- Cữu nhi mau lui lại!

Diễm Cửu Tiêu chí có thể đi há mồm nhắc nhở. Trong thời gian ngắn thế công của Lục Bình liên tiếp vọt không làm gì được Diễm Cửu Tiêu. Nhưng Lục Bình căn bản không muốn trong thời gian ngắn có thể chiến thắng Hỏa Loan tộc trưởng trước mắt. Mục tiêu chân chính của hắn là Diêm Linh Cữu sau lưng Hỏa Loan tộc trưởng!

Diễm Linh Cữu vào chớp mắt Diễm Cửu Tiêu bị Lục Bình bức lui đã phản ứng lại. Lục Bình từ vừa mới bắt đầu lợi dụng y làm mục tiêu bày xong thể công nặng nề, khiến cho Diễm Cửu Tiêu khắp nơi xế trứu, cuối cùng vẫn không thể phòng được. Khi đó Diễm Linh Cừu đã không có tâm tư cậy mạnh, chỉ muốn lui tránh nhanh đòn sát thủ mà Lục Bình đã dày công chuẩn bị đối với ý.

Thế nhưng thể công của Lục Bình phải nhanh xa so với y tưởng tượng. Vào phút chốc Diễm Cửu Tiêu vạn bất đắc dĩ tạm lánh phong mang, trong không gian rung chuyển, thân ngoại hóa thân Lục Tiểu Bình đã lại lần nữa xuất hiện trước người của Diễm Linh Cữu. Thương Liễu tiểu kiếm nhắm thẳng vào mắt trái của Diễm Linh Cữu.

Diễm Linh Cữu trong lòng hoảng hốt. Vốn bả vai đã bị xuyên thủng ảnh hưởng đến y nhanh chóng trốn đi. Bởi vì tu vi của Lục Bình tăng lên mà lần nữa thực lực của thân ngoại hóa thân đại tăng uy hiếp cho Diễm Linh Cữu không thua gì đối mặt một vị giống vậy ở vào pháp tướng trung kỳ điên phong tu sĩ.

Trước người của Diễm Linh Cữu nổ tung một đạo hỏa quang. Thương Liễu tiểu kiếm đúng là vẫn bị ảnh hưởng, cũng không trúng mắt trái của Diễm Linh Cữu. Vậy mà kiếm mang lăng liệt vẫn để lại một vòi máu ở gò má bên trái của y.

Thế nhưng tránh khỏi một đạo sát chiều do Lục Bình phục hạ, Diễm Linh Cữu lại như cũ không dám có chút buông lỏng.

Thế công của Lục Bình từ trước đến giờ liên miên không dứt. Hắn theo đuổi cho tới bây giờ đều không phải là một kích tễ giết, chỉ là bởi vì thực lực của hắn quá mức mạnh mẽ, có lúc đối thủ thường thường chỉ có thể đi đón lấy một hai hiệp liền bại. Trên thực tế thủ đoạn của Lục Bình cho tới bây giờ đều giống như nước chảy vô khổng bất nhập vậy, lại không gián đoạn giống như nước chảy vậy.

Quả nhiên, sau khi Lục Tiểu Bình bỏ lỡ một kích đó, phương hướng không gian mà Diễm Linh Cữu mới vừa né tránh chính là một trận rung chuyển. Diễm Linh Cữu rùng mình cả kinh, nhưng chỗ không gian rung chuyển lại không có gì cả. Đầu tiên là Diễm Linh Cừu sửng sốt, theo đó chính là sắc mặt đại biến. Y nhớ lại trong tay của người trước mắt này còn có một bộ vô hình kiến thần thông cực kỳ quỷ dị, vội vàng sắp lần nữa trước khi không chuyển thận tránh né.

Vậy mà động tác của Diễm Linh Cữu đã muộn. Kiểm quang màu u lam của Thủy U kiểm lúc này đã bởi vì đâm rách Diễm Linh Cữu hộ thân cương khí đồng thời hiển lộ ra hành tích. Mũi kiếm nhắm thẳng vào buồng tim của Diễm Linh Cữu.

Một kích này vô luận như thế nào cũng không trốn mất. Diễm Linh Cữu mặt lộ vẻ tuyệt vọng. Nhưng ngay vào lúc này, một đạo thất thải quang hoa xẹt qua, một thanh âm “đinh” vang lên. Diễm Linh Cữu như gặp phải đòn nghiêm trọng, cả người không tự chủ được bay đi lăn lộn về phía sau. Trong quá trình bay ngược, sắc mặt của y thoáng qua một đạo đỏ ứng, một ngụm máu tươi kiềm nén không được nữa từ trong miệng phun ra ngoài.