- Không sai, nhìn dáng dấp trước đó lối quang hồ vùi lấp, cũng diệt sát phần lớn ma la bên trong. Nếu không bọn ta phải đối mặt lúc nãy chỉ sợ sẽ là ma la đại quân phô thiên cái địa.
Hạng lão tổ cũng nói:
- Như thế ma la còn dư lại có thể sống sót từ trong lôi quang hồ vùi lấp tất nhiên đều là sự tồn tại cực kỳ lợi hại, giống như mấy con Thiên Ma cùng A Tu La trước đó vậy!
Ba vị Chân Linh lão tổ nhìn như ẩn chứng lẫn nhau, thực ra cũng đang nhắc nhở hơn mười vị Thuần Dương tu sĩ theo cùng bọn họ xuống cẩn thận một chút, chớ có âm thầm bị lật thuyền đó.
Tuy nhiên lúc này lực chú ý của Lục Bình đặt trên người vị Chân Linh tu sĩ họ Hạng. Họ đó trong yêu tộc tu sĩ mặc dù cũng thường tồn tại, nhưng họ Hạng là một trong phần nhiều được sử dụng trong Phách Thiên Thần Quy nhất tộc.
Lục Bình tự tin lấy uy lực của Tam Thanh Chân Đồng tất nhiên có thể thấy rõ ràng cùng chân của vị Hạng lão tổ kia, nhưng như thế cũng tất nhiên sẽ bị ông ta phát hiện.
Kể từ sau khi Lục Bình được “Long Đằng Tinh Hà quyết”, cũng biết được công hiệu chân chính của Tam Linh Ngũ Hành Diệp, bởi vì Ngũ Hành Quy Tàng mà tự dưng nổi lên sự phòng bị đối với Quy đạo nhân. Nếu Bằng đạo nhân có thể lưu lại Vũ Văn thế gia từ khai thiên bố cục đến nay, vị Quy đạo nhân đó vô cùng có thể ẩn giấu thực lực tự thân, cũng chưa chắc sẽ không giữ lại hậu thủ gì đó.
Mà một khi lời của Lục Bình đoán không sai, làm đích truyền huyết duệ lưu lại duy nhất của Quy đạo nhân, Phách Thiên Thần Quy nhất tộc chính là người có khả năng thi hành nhất bố cục của Quy đạo nhân.
Ba vị Chân Linh tu sĩ cộng thêm mười bảy vị Thuần Dương, người đại thần thông của nhân yêu hai tộc cơ hồ tiếp cận gần một nửa thực lực toàn bộ tập trung vào nơi đây. Mặc dù ba vị Chân Linh báo cho mọi người cẩn thận một chút, nhưng một đường đi xuống vẫn như cũ đầy sự hỗn độn, tuy nhiên vẫn có không ít ma la cao cấp xuất hiện, nhưng trong phút chốc liền bị mọi người đánh giết thành hư vô, trong đó không thiếu sự tồn tại như Thiên Ma cùng với A Tu La.
Trong động sâu mặc dù đen nhánh, nhưng sau khi phá trừ Phệ Hồn Hắc Vụ cũng che giấu không được tầm mắt của mọi người. Thế nhưng thời điểm này Lục Bình cũng suy đoán mọi người đã xuống ba trăm trượng có thừa trong động sâu.
Chém giết vẫn tiếp tục ở chỗ cũ, nhưng cũng không phải hỗn chiến, mà là sự tru diệt nghiêng về một bên. Trước đó lối quang hồ vùi lấp đã giết chết tuyệt đại đa số cấp thấp ma la trong động sâu hầu như không còn gì, còn dư lại ma la cao cấp đa số cũng bị thương không nhẹ, tuy nhiên vẫn trước nối theo sau, áp dụng chiến thuật biển người không sợ chết của Ma La Đại Quân.
Rốt cục chỗ động sâu năm trăm trượng, mọi người thấy lôi quang vẫn ở chỗ cũ lóe lên yếu ớt. Nơi đây đã là cuối cùng của động sâu, lôi quang hồ trước đó đã xông vào trong thổ nhưỡng của lòng đất, Thất Bảo Lôi Hồ bị Long Hòe lão tổ một đuôi vỗ xuống thủy chung chưa từng thấy tung tích, phảng phất im tiếng biệt tích vậy.
Chỉ có Lục Bình biết, Thất Bảo Lôi Hồ sau khi luyện chế thành công, bản thể của nó đã hoàn toàn hóa thành lôi quang. Trước đó đã thấy hồ lô da tím thay vì nói là chân chính bản thể của Thất Bảo Lôi Hồ, thật ra thì còn không bằng nói là lôi quang bổn nguyên của Thất Bảo Lôi Hồ ngưng tụ.
Long Hòe lão tổ một đuôi đó thật ra thì đã hoàn toàn đánh nát khai thiên đệ nhất thần khí đại danh đỉnh đỉnh. Lôi Chi Bản Nguyên cũng hóa thành hơn mười đạo, trong đó chừng phân nửa đầu rơi vào trong Vũ Văn thế gia trú địa hóa thành một mảnh lôi quang hồ. Bây tám đạo còn dư lại thì bay tán giữa phương thiên địa này, trong đó một đạo bị Lục Bình lấy tiểu lôi hồ trong tâm hạch không gian thu lấy.
Thất Bảo Lôi Hồ yếu ớt như vậy tựa hồ hoàn toàn không có phong thái của khai thiên đệ nhất thần khí, không ngờ lại bị một vị Chân Linh đệ nhất cảnh tu sĩ đại viên mãn cứng rắn đánh nát, nhưng sự thật chính là như vậy. Thất Bảo Lôi Hồ mặc dù uy năng mạnh mẽ được xưng khai thiên thần khí đệ nhất, nhưng bản thể lại cực kỳ yếu ớt.
Trên thực tế, bản thân Thất Bảo Lôi Hồ cũng không phải là một món linh bảo đặc biệt dùng cho đấu pháp. Nó được Bằng đạo nhân tê luyện bên trong vốn chỉ là một món công cụ quá độ vì ngưng tụ Lôi Chi Bản Nguyên, giúp ông ta lên cấp Chân Linh cảnh giới thứ tám.
Năm đó khi Thất Bảo Lôi Hồ trong tay Bằng đạo nhân, mấy vị khai thiên lão tổ khác bao gồm Giao đạo nhân trong đó đều biết được một nhược điểm này của Thất Bảo Lôi Hồ, nhưng bao gồm Giao đạo nhân trong đó không người có thể đánh nát Thất Bảo Lôi Hồ trong tay Bảng đạo nhân. Nếu không cách nào đánh nát, như vậy trước mặt Thất Bảo Lôi Hồ trong tay Băng đạo nhân phát huy ra uy năng mạnh mẽ, các vị khai thiên lão tổ không thừa nhận cũng không được vị trí đứng đầu của Bằng đạo nhân.
Mà Long Hòe lão tổ rõ ràng biết được một nhược điểm này của Thất Bảo Lôi Hồ, cho nên ông ta mới dám sau khi Vũ Văn Phá Thiên hiến tế, Thất Bảo Lôi Hồ cho gọi thiên phạt vẫn dám xuất thủ, nhất cử đánh nát khai thiên đệ nhất thần khí, vì chính là bắt lại cơ hội không người có thể thao túng Thất Bảo Lôi Hồ.
Ba vị Chân Linh tu sĩ cùng tiến vào động sâu. Mặc dù là vì giảo sát ma la dựng dục trong động sâu, nhưng tất cả Thuần Dương bao gồm Lục Bình trong đó đều có thể nhìn ra, ba vị Chân Linh lão tổ trên thực tế cũng vì tìm kiếm khai thiên để nhất thần khí Thất Bảo Lôi Hồ.
Nhưng trong tất cả mọi người cũng chỉ có Lục Bình biết, khai thiên đệ nhất thần khí sát trá phong vân từ khai thiên đến bây giờ thành lập uy danh hiển hách trên thực tế đã không tồn tại!
- Mau nhìn, đó là cái gì?
Mọi người đã mơ hồ thấy đáy động sâu đột nhiên phát hiện chính giữa đáy động có ba quang đoàn màu sắc khác nhau lập lòe ở đó. Nhưng sau ba quang đoàn lại có ba sự tồn tại ngồi nhìn qua phảng phất khắc đây trận pháp tế đàn vậy.
- Không, đây không thể nào!
Lục Bình mơ hồ từ trong ba người quang đoàn nhìn thấu ba bóng người. Nguyên Tửu lão tổ một bên đột nhiên hét lớn một tiếng tràn đầy sợ hãi, sanh sanh dọa tất cả mọi người giật mình.
Khi Lục Bình nhìn sang, lại thấy Nguyên Tửu lão tổ thần sắc công phần, ánh sáng sợ hãi lóe ra trong hai mắt. Đôi môi đều ở đây run run, tựa hồ nhìn thấy chuyện gì cực kỳ bất khả tư nghị vậy, làm vị tồn tại cơ hồ đại diện chiến lực cao nhất của phương thế giới sợ thành như vậy!
Sợ, đích xác là đang sợ! Đường đường Chân Linh lão tổ đang sợ!
Không chỉ Nguyên Tửu lão tổ, ánh mắt của Lục Bình quét qua hai vị Chân Linh tu sĩ khác. Lúc này thần sắc trên mặt của Tiểu Bạch Vũ cùng vị Hạng lão tổ so với Nguyên Tửu lão tổ cũng không khá hơn bao nhiêu!
Lúc này không chỉ có Lục Bình, chính là trên mặt mười mấy vị Thuần Dương còn lại cũng lóe ra ánh sáng mờ mịt cùng sợ hãi. Dù rằng bọn họ không biết được ba vị Chân Linh tu sĩ vì sao sợ hãi, những thứ có thể khiến ba người bọn họ đều cảm thấy sợ, đã đủ làm tất cả mọi người còn lại cảm thấy sợ hãi rồi.
Rốt cuộc là cái gì?
Trong hai mắt của Lục Bình đột nhiên bắn ra thanh quang ba thước, nhìn về phía quang đoàn trên ba tòa tế đàn của ba người trôi ở lòng đất.