Lục Bình giao dịch như thể coi như là đại thủ bút rồi. Dù sao năm mươi tờ thượng phẩm phù lục chính là một trăm năm mươi khối linh thạch, là do Lục Bình thời gian dài tiết kiệm được, cho dù có mua một món trung cấp pháp khí bình thường cũng chỉ tốn từ một trăm đến một trăm năm mươi linh thạch mà thôi.
Lục Bình vừa dứt lời, mọi người dưới đài cũng có điều không hiểu:
- Tinh thiết nhiều nhất cũng là luyện chế trung cấp pháp khí thôi, có nhiều phụ lục như vậy, một món trung cấp pháp khí bình thường cũng đủ rồi, tại sao phải đổi nhiều như vậy để lấy tinh thiết, chẳng lẽ người này muốn học luyện khí thuật sao?
Lục Bình chẳng qua là lẳng lặng chờ mọi người dưới đài ra giá. Hắn tự nhiên có suy nghĩ của riêng mình. Món pháp khí hắn yêu thích nhất “Sơn Băng” chính là dùng bộ phận tinh thiết luyện chế mà thành. Lục Bình muốn đem nó thăng cấp lên trung cấp pháp khí, hơn nữa bản thân nó có công kích đặc tính, không thể nghi ngờ gì phải dùng đại lượng tinh thiết mới có thể tăng lên tới trung cấp.
Vốn là Lục Bình trên tay có không ít tinh quáng đồng, dùng để thăng cấp cho “Sơn Băng” miễn cưỡng đủ rồi. Nhưng Lục Bình cân nhắc đến “Sơn Băng” nguyên liệu toàn bộ đều là thiết loại linh quáng, vì vậy cũng cảm thấy nếu tiếp tục dùng thiết loại linh quáng để đề thăng thì tốt hơn.
Lục Bình ở trên đài chờ một hồi, nhưng không ai tiến lên ra giá, dưới đài mặc dù có không ít người đối với năm mươi tờ phù lục này cảm thấy hứng thú, nhưng Lục Bình chỉ rõ muốn tinh thiết quáng, cũng khiến cho những người này rất bất đắc dĩ bó tay.
Lúc này, chỉ nghe một người cất giọng thô oang oang ngượng ngùng nói:
- Hắc hắc, không biết vị sư huynh này dùng huyền thiết quáng đối có được không?
Mọi người dưới đài vừa nghe huyền thiết quáng lần nữa liền ồn ào, đây chính là Linh quáng có thể luyện chế thượng cấp pháp khí.
Lục Bình ánh mắt sáng lên, không để ý người chung quanh người này khuyên can, liền vội vàng nói:
- Ngươi có bao nhiêu, ta đều lấy hết.
Một người dáng dấp thành thật, mặt râu ria rậm rạp tuổi trẻ đứng lên, đem trữ vật đại ném cho Lục Bình, "Hắc hắc" cười nói:
- Mặc dù không nhiều lắm, nhưng phù lục của ngươi không đủ a?
Ánh mắt trong suốt phối hợp cái khuôn mặt đàng hoàng vẫn ra vẻ lừa gạt.
Tu sĩ chung quanh người này thấy đồng bạn không chịu nghe lời, cũng không khuyên trở nữa, chẳng qua là nhìn xem Lục Bình hành động thế nào.
Lục Bình nhìn huyền thiết trong túi, thấy số lượng này đem “Sơn Băng” đề thăng lên tới thượng phẩm cũng gần đủ, vì vậy trầm ngâm một chút, nói:
- Ngươi còn cần cái gì nữa?
Đại hán ánh mắt sáng lên, nói:
- Pháp khí, cấp thấp là được, nhưng nhất định phải vừa tay, ngoài ra lại thêm một ít linh thạch là được, phù lục cũng có thể.
Lục Bình nhìn vị tu sĩ cao hơn nửa đầu so với người bên cạnh, khẽ mỉm cười, nói:
- Ngươi xem cái pháp khí này như thế nào?
Một món lang nha bổng pháp khí từ trong trữ vật đại của Lục Bình bay ra, tu sĩ râu ria rậm rạp đưa tay nhận lấy.
Tu sĩ Râu ria rậm rạp vừa thấy cái pháp khí uy mãnh này liền mừng rỡ, cầm ở trong tay không kịp chờ đợi đã múa may hai cái, đem tu sĩ chung quanh bị dọa sợ đến rối rít tránh né, lớn tiếng mắng.
Tu sĩ râu ria rậm rạp cũng không lý đến những người này, chỉ nói:
- Tốt lắm tốt lắm, chất lượng ở cấp thấp pháp khí trung cũng coi là thượng tầng, chính là nó rồi.
Lục Bình vì vậy nói:
- Ta gia thêm năm mươi linh thạch nữa, người xem đã đủ rồi chưa?
Tu sĩ kia đang làm quen với pháp khí trong tay, nghe vậy chỉ nói:
- Đủ rồi đủ rồi.
Quả nhiên y lại chọc cho các tu sĩ cùng tới không còn lời gì để nói.
Lục Bình bất ngờ thu được được vật phẩm không còn gì hợp ý hơn nữa, đi xuống dưới hiến bảo đài, giao dịch hội tiếp tục.
. Lúc này giao dịch hội đã tiến vào sau nửa, tu sĩ có thứ tốt không ngừng ở hiện bảo đài đổi lấy vật cần thiết. Dưới đài tu sĩ cũng rối rít mua, thậm chí xuất hiện hiện tượng cạnh tranh tăng giá, điều này cũng làm cho Lục Bình cảm thấy thú vị.
Một giao dịch hội nho nhỏ của ngoại môn đệ tử đã kịch liệt như thế, Lục Bình nghe nói trong phường thị thỉnh thoảng có buổi đấu giá nhằm vào Luyện khí kỳ tu sĩ, nơi đó đồ đạc càng thêm trân quý, lúc đó trình độ kịch liệt tới mức nào?
Phần nửa sau của phách mại hội, Lục Bình lại tốn năm mươi linh thạch đổi lấy một xấp trăm tờ phù chi, là cao cấp phù chỉ do một gã đệ tử chuyên về luyện chế phù chế luyện, có thể đề cao tỷ lệ thành công cùng phẩm cấp phù lục chế tác ra. Lục Bình còn cùng người này thương lượng hợp tác quan hệ lâu dài.
Khi giao dịch hội sắp lúc kết thúc, một nữ tu lấy ra hai bình hậu huyết đan, nói rõ muốn đổi cực phẩm phù lục, điều này làm cho giao dịch hội đạt tới cao trào nhất.
Hậu Huyết đan là một loại đan dược nằm giữa Tinh Huyết Đan và Hồn Huyết Đan, là thứ tốt cho Luyện khí tám tầng chín tu sĩ dùng để tu luyện, được săn đón rất nhiều.
Nhưng nữ tu sĩ chỉ rõ là chỉ đổi lấy cực phẩm phù lục, những thứ khác một mực không đổi, điều này làm cho tu sĩ oán thanh tái đạo. Hai bình Hậu Huyết đan đủ đổi bốn mươi tờ cực phẩm phù lục rồi. Bình thường Luyện khí kỳ tu sĩ làm gì có nhiều cực phẩm phù lục như vậy, chính là Luyện khí kỳ tu sĩ đặc biệt luyện chế phù lục cũng không biết phải làm bao lâu mới có thể tích lũy số lượng nhiều cực phẩm phù lục như vậy.
Giao dịch cuối cùng không thành công, nữ tu sĩ rất thất vọng, trước khi xuống đài còn nhìn Lục Bình một cái, bởi vì chỉ có Lục Bình ở giao dịch hội giao dịch đại lượng phù lục, mặc dù chẳng qua là thượng phẩm.
Lục Bình không phải là không động tâm, chẳng qua là lẽ hắn lần này ở giao dịch hội danh tiếng đã không ít, nếu là lại đi đổi lấy hai bình Hậu Huyết đan này, khó tránh khỏi a, để cho hữu tâm nhân nhớ mặt, mời chào kẻ tham lam mơ tưởng cướp bóc gây hại.
Lục Bình trầm ngâm một chút, sau khi kết thúc giao dịch hội, không vội vã rời đi, mà là chờ người khác đi gần hết rồi, mới hướng nữ tu sĩ đi tới.
Lục Bình tốc độ hơi mau, chỉ chốc lát liền vượt qua nữ tử kia, thấy được xung quanh không có người nào, liền đi lên phía trước nói:
- Vị sư tỷ này xin dừng bước.
Nữ tử xoay người lại nhìn thấy là Lục Bình, cũng đoán được mục đích của Lục Bình, nhưng vẫn hỏi:
- Người có chuyện gì?
Lục Bình "A a" cười một tiếng nói:
- Xem ra sự tỷ cũng đã đoán được, tại hạ muốn đổi lấy Hậu Huyết đan của sư tỷ.
Nữ tử nhận được sự khẳng định, thần sắc rung lên, vội vàng nói:
- Ngươi có bao nhiêu cực phẩm linh phù? Lục Bình không trực tiếp trả lời, mà là nói:
- Sư tỷ hai bình Hậu Huyết đơn giá trị chừng một trăm bảy tám chục linh thạch, bất đồng cực phẩm phù lục có thể đổi ba mươi bốn mươi tờ. Chẳng qua là cực phẩm phù lục của tại hạ một mực tích toàn tự dùng, cho nên đều chế thành huyết phù, như vậy cũng chỉ có thể trao đổi cho sư tỷ hai mươi lăm tờ huyết phù thôi.
Nữ tử nghe vậy, im lặng suy nghĩ một chút, nói:
- Hai mươi lăm tờ sao, miễn cưỡng cũng đủ rồi, coi như vậy đi!
Hai người trao đổi phù lục cùng đan dược, nữ tử nhìn Lục Bình một chút, nói:
- Sư đệ nhìn trẻ tuổi, không nghĩ là bản lĩnh chế phù cũng cao siêu, ta tên là Hồ Lệ Lệ, không biết sư đệ tên gọi là gì, sau này nếu có cần, còn cần sự để giúp một tay.
Lục Bình cười nói:
- Ta tên là Lục Bình, sau này sư tỷ nếu có cần, có thể đến biệt viện phân đội thứ bảy tìm ta.
Hồ lệ lệ chợt cười một tiếng nói:
- Thì ra là người đứng đầu "Thất mãnh" trong hàng đệ tử cấp ba đại danh đỉnh đỉnh a, ngưỡng mộ đại danh đã lâu.
Lục Bình không biết danh tiếng của mình thì đã truyền đến bên trong ngoại môn đệ tử, nghe vậy cười khổ nói:
- Sư tỷ chớ có giễu cợt tại hạ, chẳng qua là may mắn ở trong tỷ thí thắng mấy cuộc tranh tài, liền để cho chư vị sư huynh đệ đặt cho một cái tước hiệu như vậy, thật sự là xấu hổ!
Hồ Lệ Lệ nhìn Lục Bình bộ dáng quẫn bách, không khỏi lại một trận buồn cười.