Lục Bình nhẩm tính một chút đồ đạc trong trữ vật đại của hắn, linh thạch còn ước chừng bốn ngàn khối. Linh dược không thể động, bản thân hắn muốn học tập luyện đan, những thứ đồ này sau này đều sẽ dùng đến. Luyện khí linh tài căn bản đều đã bị xử lý, hầu như không còn gì, và chủ yếu là từ lấy trên người Kiều Hi Bằng huynh đệ. Phù lục trên căn bản xử lý xong, bây giờ luyện huyết kỳ phù lục trên căn bản đối với Lục Bình vô dụng. Sau khi có thần thức, Lục Bình luyện chế luyện huyết kỳ phù lục đều là cực phẩm cùng thượng phẩm, hơn nữa cực phẩm phù lục cơ hồ chiếm sáu tầng. Mấy bộ dự cảnh phù cùng địa lôi phù đã ủy thác đấu giá, hơn nữa bản thân hắn luyện huyết kỳ còn dư lại sáu bình Hậu Huyết đan cùng mấy món trung cấp pháp khí không dùng đến đều gửi đến buổi đấu giá dành cho luyện huyết kỳ.
Lục Bình vốn còn có ba bình Hồn Huyết đan, nhưng không đành lòng bán đấu giá. Hồn Huyết đan tuy nói đối với bản thân hắn tu luyện hiệu quả nhỏ hầu như không tác dụng, nhưng bao nhiêu đó gộp lại cũng còn hơn không. Trong tình huống dung huyết kỳ đan dược kỳ thiếu thốn, thịt chân con muỗi cũng là thịt.
Bây giờ Lục Bình ngược lại có chút minh bạch vì sao Hồn Huyết Đan ở luyện huyết kỳ lại thiếu như vậy. Khả năng lớn nhất có thể là do không mua được dung huyết kỳ đan dược, dung huyết kỳ tu sĩ quay sang mua chặn loại đan dược này. Luyện huyết kỳ tu sĩ là vô luận như thế nào cũng không tranh hơn được với dung huyết kỳ tu sĩ.
Ngoài ra còn có ba viên dung huyết châu của Kiều Hi Bằng. Đây mới là nguyên nhân trọng yếu Lục Bình nhận được thiệp mời. Nếu không, Lục Bình muốn tham gia buổi đấu giá dành cho dung huyết kỳ tu sĩ còn phải tốn một khoản linh thạch để mua nhập tràng khoán vào cửa.
Sau đó, hắn sẽ phải thử luyện chế dung huyết kỳ phù lục. Dung huyết kỳ phù lục không hề phân biệt dựa vào uy lực lớn nhỏ. Tất cả dung huyết kỳ phù lục uy lực căn bản giống nhau, nhưng khác ở chỗ số lần thi triển bất đồng. Thượng hạng dung huyết kỳ phù lục trước khi tiêu hủy thường phát ra ba đạo pháp thuật, còn loại kém sợ rằng chỉ có thể phát ra một đạo liền không còn pháp lực nữa.
Lục Bình sau đó đi tới Thụ đan các trong phường thị. Thụ đan các chủ sự Lý tiên trưởng cùng Lục Bình quen biết đã lâu, thấy Lục Bình dung huyết thành công, trong thần sắc vô cùng kinh ngạc, nói:
- Lão đệ mấy tháng không thấy đã có thành quả như vậy. Từ nay trở thành bổn phái nội môn đệ tử, còn nhỏ tuổi mà tiền đồ vô lượng a!
Lục Bình cười nói:
- Tiên trưởng quá khen rồi, vãn bối chẳng qua là may mắn mà thôi.
Lý tiên trưởng khoát tay chặn lại, nói:
- Nếu đã dung huyết thành công, ta và người nên lấy huynh đệ gọi nhau, nếu còn tiếp tục lấy vãn bối làm lễ ra mắt, chẳng khác nào đánh vào mặt vị huynh rồi.
Lục Bình biết chuyện này không thể qua loa được, cũng không kiên trì nữa, liền nói:
- Lần này tiểu đệ đến đây vẫn là vì đan dược.
Lý tiên trưởng xem ra đã sớm ngờ tới điều này, dẫn Lục Bình vào hậu đường, nói:
- Bổn phái Thụ đan các tuy mở cửa hàng bán đan dược, nhưng trên cửa hàng đều là chút đan dược tầm thường mà thôi, tu luyện dùng đan dược từ Hậu Huyết đan trở đi không bán ở cửa hàng nữa.
Lục Bình biết Lý tiên trưởng muốn nói cho hắn nghe một ít quy tắc ngầm của Chân Linh phái. Đây cũng là liễm tài thủ đoạn mà mỗi đại phái thường không công bố ra. Dù sao thì muốn chống đỡ môn phái lớn như thế, hơn nữa còn phải đem chén nước cân đong cho bằng, đây không phải là chuyện dễ, vì vậy hắn nói:
- Sư huynh có gì cứ việc nói thẳng, lời ra miệng huynh, chỉ vào tới tai ta thôi.
Lý tiên trưởng gật đầu một cái, nói:
- Sư đệ là khách quen của huynh, tự nhiên là tin được. Dung huyết kỳ đan dược so với luyện huyết kỳ cao cấp linh đan dĩ nhiên là càng thêm hiếm ít. Vì vậy, thời gian cung cấp đan dược lấy quý làm tiêu chuẩn, một quý cung cấp một bình.
Lục Bình biết dung huyết kỳ đan dược cung ứng khó khăn, nhưng là kẹt đến cái trình độ này, vẫn có chút cả kinh. Lý tiên trưởng cũng không quản biểu lộ trên mặt của Lục Bình, xem ra là thấy cũng nhiều, nói tiếp:
- Hơn nữa bởi vì linh dược hiếm ít, không thể cung ứng lượng lớn, thường thường là góp đủ loại linh dược cân cho đan dược nào, thì liên luyện chế loại đan dược vậy. Do đó, mỗi quý cung ứng đan dược thường không giống nhau, thậm chí mỗi bình mười viên đan dược cũng có mấy loại đan dược mới đủ số lượng.
Lúc này Lục Bình đã sớm nghe trợn mắt hốc mồm, đợi đến Lý tiên trưởng nói xong, mới nói:
- Thì ra là gian nan như vậy, vậy tiểu đệ càng không thể chờ đợi, sư huynh chỉ quản nói giá cả đi.
Lý tiên trưởng khẽ mỉm cười nói:
- Ngươi cũng biết, dung huyết kỳ bình thường đan dược giá gấp mười lần giá trị của Hậu Huyết đan, nhưng tình huống thực tế có giá mà không có thị. Vì vậy, mỗi bình đan dược giá cả định ở một ngàn hai trăm linh thạch, nếu là tán tu hoặc là tu sĩ bên ngoài phái, cái giá tiền này biến thành một ngàn năm trăm linh thạch.
Lục Bình ngoan ngoãn đưa lên mười khối trung phẩm linh thạch cùng hai trăm linh thạch, Lý tiên trưởng cũng cười nói:
- Bởi vì phải xác định danh sách trước, thống trù an bài, lần này lại phải trả nửa năm tiền đặt cọc trước!
Lục Bình bất đắc dĩ, chỉ đành phải đưa thêm một ngàn hai trăm linh thạch.
Lục Bình từ trong tay của Lý tiên trưởng nhận lấy một bình Phục linh đan tương đồng với phúc lợi của môn phái, đồng thời còn có một khối động bài, mặt chính in hai chữ to "Địa Khôn", phía sau là một lò luyện đan.
Lý tiên trưởng giải thích:
- Đây là bằng chứng người hướng Thụ đan các mua đan dược. Có khối bài này, ngươi có thể ở bất kỳ một nhà Thụ đan các nào của bốn phái án theo thời gian mà mua được đan dược. Ta biết người cùng biệt viện phường thị Từ Tử Hiền quen biết, nhưng người cũng không cần mua hai phân đan dược giống như luyện huyết kỳ vậy nữa. Dung huyết kỳ trở lên đan dược cung ứng đều là thống nhất an bài, ngươi ở nơi này ghi danh, nơi đó tự nhiên sẽ biết.
Lục Bình ngượng ngùng cười một tiếng, hắn thật đúng là có cái ý nghĩ này.
Lục Bình chần chờ một chút, nói:
- Sư huynh, tiểu đệ muốn cùng môn phái đan sư học tập luyện đan, huynh xem có thể không?
Lý tiên trưởng phảng phất sớm biết hắn có câu hỏi này, thở dài, nói:
- Chính là vị huynh năm đó biết đan dược cung ứng gian nan như vậy, ý nghĩ đầu tiên cũng muốn học luyện đan, cuối cùng cũng bỏ đi cái ý niệm này, phí tâm tư ở Thụ đan các tìm một công việc như vậy. Ta xin hỏi người, người sau khi dung huyết, căn cơ huyết mạch có chúc tính ra sao?
Lục Bình thật ra thì sớm đối với luyện đan có hiểu biết đôi chút, nghe vậy cũng chỉ có thể lúng túng cười cười, nói:
- Tiểu đệ là thủy chúc tính.
Lý tiên trưởng lắc lắc đầu nói:
- Đan sự một đường, thân phận cao quý, quy định của nghề sâm nghiêm, truyền thừa nghiêm cẩn. Nếu muốn trở thành đan sư, đầu tiên chính là tu sĩ huyết mạch chúc tính, lấy mộc hỏa song chúc tính là tốt nhất, tiếp theo chính là đơn thuần mộc chúc tính hoặc là hỏa chúc tính. Hỏa chúc tính tự nhiên không cần nói. Luyện đan trước hết phải biết khống chế hỏa. Hỏa chúc tính tu sĩ tự nhiên có ưu thế. Mộc chúc tính là đối với linh dược dược tính nắm rõ hơn so với những chức tính khác. Ngoài ra, còn phải xem tu sĩ ngộ tính, thiên phú, có hay không có danh sự chỉ điểm. Trước khi trở thành đan sư, còn phải có đại lượng linh được cung ứng luyện thử. Chỉ cần một hạng này cũng chính là khoản tiêu hao cực lớn. Vì vậy, mỗi vị đan sư đều là sư thừa quá mức nghiêm khắc, hơn nữa phần nhiều là đan truyện. Một khi lựa chọn truyền nhân, tất đem hết toàn lực bồi dưỡng.
Lục Bình còn chưa tử tâm nói:
- Tiểu đệ còn là muốn thử một chút, không biết tiểu đệ có thể từ chỗ của bốn phái đan sư cầu một ít luyện đan tâm đắc thể hội, cho dù là mấy đan phương cũng được!
Lý tiên trưởng nhìn Lục Bình một chút, nói:
- Được rồi, dù sao cũng cho ngươi dẹp luôn ý niệm này. Tâm đắc thể hội cho dù có, cũng sẽ không quá cao cấp. Đan phương ngược lại có, chẳng qua là đơn phương không chỉ là luyện chế đan dược nào đó cần linh dược gì, mà là tường tận tự thuật lại trong quá trình luyện đan cái gì hỏa hầu rồi cái gì bắt đầu thì bỏ vào linh được gì, linh dược thứ tự như thế nào, mỗi dạng linh dược lại bỏ vào lò từ lúc nào, vân vân, dị thường phồn tỏa. Vì vậy, mỗi dạng đan phương đều bị chế thành một loại phụ lục một lần, sau khi xem xong liên tự động tiêu hủy đi. Cho nên, mỗi loại đan phương đều cần dùng linh thạch để mua.
Lục Bình gật đầu một cái, nói:
- Những thứ này tiểu đệ chịu được, sư huynh đã phí tâm rồi.