Đập vào mắt đều là thương tùng cổ kính, giống như một khu rừng rập hoang dã, liên miên mấy nghìn dặm!
Đạo Vô Cực nói: - Nơi đây là Mạc Dạ Chi Sâm phía tây nam Đại Doanh, giao giới giao giới giữa lãnh địa trực thuộc Đế Đình và lãnh địa Hướng gia phía tây nam, buổi tối thường có quỷ hồn qua lại, là một hung địa!
Mạc Dạ Chi Sâm? Cổ Thần thầm nghĩ, sào huyệt của Thi Hồn Tông kia cũng ở trong Mạc Dạ Chi Sâm này!
Nam Thiên đạo nhân lập tức tung hồ lô ra nói: - Nơi này cách Linh Hư Sơn còn khoảng trên dưới ba mươi vạn dặm, các ngươi mau lên đây, rất nhanh Tàng Thiên Cơ sẽ trở về trung thổ, ta dẫn các ngươi trở về Hư Thiên Tông.
Mọi người đều nhảy lên hồ lô, duy nhất chỉ có Cổ Thần chưa động, Cổ Thần nói: - Sư phụ, đệ tử còn có một chuyện quan trọng cần đi làm, sư tỷ, xong xuôi chuyện này, ta sẽ trở về Bach Thảo Phong, tụ họp với mọi người.
Hư Tử Uyên thực không ngờ, vừa mới gặp lại Cổ Thần lại phải xa nhau, nhất thời từ trên hồ lô nhảy xuống, nói: - Ta và ngươi cùng đi!
Cổ Thần về nhà cần phải thay đổi hình dạng, bí mật gặp lại phụ thân là được rồi, cừu địch của hắn ở khắp thiên hạ, không dám để cho người khác biết được nhà của hắn ở đâu.
Cổ Thần có chân nhan đan tùy ý biến ảo tướng mạo, nhưng Hư Tử Uyên lại không có! - Sư tỷ, chuyện này không thể mang sư tỷ cùng đi, lần này quan hệ tới tính mệnh của thân nhân ta, ta không thể có chút qua loa…
Cổ Thần cầm tay Hư Tử Uyên, nói: - Sư tỷ về Bách Thảo Phong trước, ta giải quyết xong mọi chuyện, lập tức trở về Bách Thảo Phong, sau đó có thể rất lâu không ra ngoài!
Cổ Thần đã có sắp xếp sẵn, trở về Bách Thảo Phong liền lập tức bế quan khổ tu, đề cao tu vi sớm ngày bước vào Đoạt Xá kỳ Mệnh Tuyền cảnh, có thể mở ra tầng thứ hai Như Ý Linh Lung Bảo Tháp. Để Hư Tử Uyên tiến vào trong khu vực giảm tốc độ thời gian trôi qua gấp hai lần, như vậy Hư Tử Uyên còn lại mười năm thọ mệnh, Cổ Thần liền có thời gian hai mươi năm để đi tìm phương pháp giải trừ huyền âm tuyệt mạch cho nàng! - Người thân của ngươi?
Hư Tử Uyên gật đầu, hỏi. - Cừu địch của ta khắp thiên hạ, không dám để cho bất kỳ ai biết được thân nhân của ta, vì vậy khi ta gia nhập Hưu Thiên Tông chỉ dám nói là một tán tu, là một cô nhi, hôm nay người thân của ta gặp nạn, ta phải trở lại! Sư phụ, sư tỷ, thỉnh tha thứ cho ta đã nói dối mọi người!
Cổ Thần tạ lỗi đối với Hoàng Dược Tiên và Hư Tử Uyên. -Ừm, nhìn song tấn của ngươi đã trở nên trắng, trên mặt hình như có bạch khí quấn quanh, đích thực là dấu hiệu người nhà của ngươi gặp điềm hung, dọc theo đường đi vừa rồi ta không chú ý, nếu Cổ sư điệt thực sự có người thân trên đời, vậy thì phải nhanh chóng trở về nhà nhìn một chút!
Đạo Vô Cực nhìn kỹ sắc mặt của Cổ Thần nói.
Cổ Thần chắp tay: - Đa tạ sư bá nhắc nhở, mấy ngày hôm trước Đạo huynh đã nói cho ta biết rồi, bằng không ta cũng không biết, nếu như người nhà gặp nạn, Cổ Thần sẽ lưu lại tiếc nuối cả đời. Nam Thiên tiền bối, tiền bối dẫn theo mọi người đi trước đi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. - Ngươi phải cẩn thận!
Nam Thiên đạo nhân quan tâm nói: - Xong xuôi mọi việc, sớm trở lại Bách Thảo Phong một chút, ngươi phải biết rằng, còn có người hầu như là thân nhân của ngươi quan tâm tới ngươi, cũng coi ngươi như thân nhân của mình!
Cổ Thần tự nhiên hiểu rõ phân lượng của hắn trong lòng Hư Tử Uyên. Hắn biết Nam Thiên đạo nhân là phụ thân của Hư Tử Uyên, nói như vậy đã quá rõ ràng ý tứ bên trong rồi. - Tiền bối nói phải! Cổ Thần ghi nhớ trong lòng!
Cổ Thần gật đầu, tiễn Hư Tử Uyên lên trên hồ lô, nói: - Mọi người không cần phải lo lắng cho ta, trừ phi có cường giả Độ Hư cảnh xuất thủ, bằng không không ai có thể bắt được ta! Sư tỷ, không bao lâu, ta sẽ trở về Bách Thảo Phong tụ họp với mọi người!
Hồ lô hóa thành một đạo lưu tinh màu xanh, phi độn theo hướng bắc.
Nơi này là Mạc Dạ Chi Sâm phí tây nam Đế Đình, thành Nhạc Thủy thì ở phía chính đông, lãnh địa Cung gia nằm ở chỗ cực đông, nối tiếp với Đông Hoang, cách chừng tám chín vạn dặm, ở phía đông bắc nơi này!
Lôi quang chợt lóe, Thiểm Thiên Phong Dực xuất hiện sau lưng Cổ Thần, hai cánh của hắn rung lên, Cổ Thần lập tức phóng lên trời cao, hóa thành một đạo điện quang, phi độn về chính nam.
Độn tốc của Cổ Thần cực nhanh, không lâu sau đã bay vùn vụt qua Mạc Dạ Chi Sâm, lúc này bay qua hơn hai nghìn dặm, một tòa thành lớn xuất hiện trước mắt Cổ Thần.
Cổ Thần tiếp tục phi hành, trực tiếp bay tới bầu trời tòa thành lớn.
Đây là một tòa thành lớn phương viên hơn mười dặm, tu sĩ tuần tra trên không trung đều có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín. Thậm chí còn có tu sĩ Trúc Thai kỳ, thấy Cổ Thần trực tiếp bay tới bầu trời tòa thành, hai gã tuần tra nhất thời bay tới chắn trước mặt hắn. - Người nào? Phía trước là thành Nam Dương, nhanh chóng vòng qua mà đi!
Một gã tuần tra tu vi Trúc Thai kỳ quát lớn.
Tuy rằng phía sau Cổ Thần có một đôi cánh, thoạt nhìn thanh thế kinh người, thế nhưng thành Nam Dương không phải là tòa thành nhỏ hẻo lánh, trong thành có tới mấy cao thủ Kim Đan kỳ, là một tòa thành trọng điểm của thế gia tu tiên Hướng gia.
Có đôi khi thỉnh thoảng xuất hiện tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh tới chơi, những tu sĩ tuần tra này đều đã nhìn thấy qua, tu vi Kim Đan kỳ như Cổ Thần tự nhiên không thể gây sợ hãi đối với đám tuần tra này.
Cổ Thần không nói một lời, trực tiếp đánh mạnh một chưởng về phía trước, cự chưởng lớn trăm trượng xuất hiện trong không trung, nhất thời đánh văng hai gã tuần tra xuống dưới mặt đất.
Cổ Thần cố ý nháo sự mà đến, tự nhiên là phải gây chiến. Hai cánh rung lên, tiếp tục bay thẳng về phía trước, vừa mới tới bầu trời thành Nam Dương, một vòng quang tráo đột nhiên xuất hiện, quả nhiên trên bầu trời thành Nam Dương có hạ cấm chế phi hành.
Thiên Cương Thối Thể đại pháp đệ cửu trọng vận chuyển. Thân thể hắn đã trải qua thoát thai hoán cốt một lần, lực lượng tiếp tục bạo tăng chín lần, so với tu sĩ vừa mới bước vào Linh Anh kỳ còn mạnh hơn. Tốc độ của Cổ Thần không giảm, trực tiếp nhằm về phía trước oanh kích một quyền…
Ầm… Cấm chế cấm phi hành nhất thời bị kích hổng một lỗ hơn mười trượng, Cổ Thần trực tiếp bay vào trong!
Cấm chế phi hành không thể cấm chế được tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, mà Cổ Thần tuy có tu vi Kim Đan kỳ, nhưng thực lực hoàn toàn ngang băng với Mệnh Tuyền cảnh, tự nhiên có thể đơn giản phá hủy cấm chế.
Toàn bộ cấm chế trên bầu trời thành Nam Dương lay động mãnh liệt, tiếng nổ vang truyền khắp mỗi một ngõ ngách thành Nam Dương. Mọi người giương mắt nhìn lên, chỉ thấy một thiếu niên có hai cánh lập lòe lôi điện sau lưng phiêu phù giữa không trung. - Yêu quái…
Phàm nhân trong thành kinh khủng kêu to. Thấy Cổ Thần có hai cánh, trực tiếp hô yêu quái! Hơn mười đạo độn quang từ các nơi trong thành bay lên không trung, đều là tu sĩ Thần Hải cảnh, tu vi từ Trúc Thai kỳ tới Kim Đan kỳ. - Người nào, dám can đảm xông vào thành Nam Dương? Có để Đế Đình vào trong mắt? Có phải không để Hướng gia vào trong mắt? Có phải chán sống?
Một người quát lớn chính là tu sĩ có tu vi cực mạnh trong đám người, đạt tới tu vi Kim Đan trung kỳ.
Người này tên là Hướng Nguyên Thiệu, là thành chủ thành Nam Dương, thành viên trực hệ của Hướng gia!
Cổ Thần mở hai cánh, đứng giữa không trung, lẳng lặng quan sát mọi người xuất hiện trước mặt. Trong những người này, ngay cả Kim Đan hậu kỳ cũng không có, đến bao nhiêu đi nữa cũng không tạo thành uy hiếp đối với Cổ Thần. Cổ Thần căn bản không hề để vào trong mắt! Mỗi một tu sĩ bay lên trời cao, ánh mắt đầu tiên rơi vào Thiểm Thiên Phong Dực sau lưng Cổ Thần, lộ ra vẻ tham lam, trong lòng thầm nghĩ:
"Người này có can đảm xông vào thành, quấn chân hắn lại chờ đại nhân vật trong gia tộc chạy tới, nhất định khiến hắn chết không có chỗ chôn, quang sí trên lưng nhất định là một kiện pháp bảo phi hành khó lường, ta lập công lớn, nếu như có thể phân cho ta thì thực tốt quá…"