Từ năm năm trở lại đây, Cổ gia xảy ra biến hóa cực kỳ to lớn!
Lúc Cổ Thần rời đi để lại cho Cổ Thương Khung một khoản linh thạch tương đối lớn, cùng với những bí điển tu chân lấy được trong Hạo Thiên Động Phủ.
Nguyên bản Cổ Thương Khung có thiên tư tuyệt luân, sau lại được tẩy trần đan thoát thai hoán cốt, thân thể trở lại thời thiếu niên, hơn nữa tu luyện pháp quyết thượng thừa Linh Kình Thuấn Tức quyết, tu vi đột nhiên tăng mạnh.
Năm thứ hai Cổ Thần rời đi, Cổ Thương Khung thành công kết thành đạo thai, tu ra Thần Hải, bước chân và Trúc Thai kỳ Thần Hải cảnh!
Đầu năm thứ tư, Cổ Thương Khung lại ý niệm hóa hồn, tu vi bước vào Dẫn Hồn kỳ Thần Hải cảnh.
Cuối năm thứ năm, ngay trong tháng cuối cùng, Cổ Thương Khung thành công linh hồn hóa thực, lần đầu tiên linh hồn xuất khiếu, tu vi bước vào Bồi Nguyên kỳ Thần Hải cảnh.
Chỉ trong thời gian năm năm, thành Nhạc Thủy chỉ có một tu sĩ Thần Hải cảnh, càng là một cao thủ Bồi Nguyên kỳ!
Cổ Thương Khung tại phương viên mấy nghìn dặm xung quanh đều là cao thủ đệ nhất danh đúng với thực.
Nếu như để Cổ Thương Khung dùng tiên thạch trắc nghiệm tiên căn, sợ là sẽ trở thành nhân vật tiêu điểm của toàn bộ Đông Hoang, giống như Tàng Thiên Cơ, bản thân hắn là tuyệt đại thiên tài sở hữu tiên căn siêu phẩm!
Cổ gia không chỉ có một mình Cổ Thương Khung bùng phát, bởi vì Cổ Thần để lại rất nhiều linh thạch, có linh thạch sung túc hấp thu, tu vi đề cao cực nhanh. Đây là còn tu luyện pháp quyết trung thượng thừa, vì Cổ Thần không dám để lại pháp quyết thượng thừa, có thể gây ra tai họa cho gia tộc.
Mặc kệ nơi nào, tư chất của tu sĩ luôn luôn có cao có thấp, tu sĩ thành Nhạc Thủy có thực lực thấp không phải là tư chất thấp, mà là tài nguyên tu chân cực độ thiếu thốt.
Hoàn toàn không có linh đan diệu dược, hai không có linh thạch sung túc bổ xung, ba không có pháp quyết tu chân thượng thừa!
Cổ Thương Khung tại thời điểm tu vi Tiên Thiên cảnh là nghĩa tử của tộc trưởng, linh thạch được phân trong một tháng cũng chỉ là mười khối! Mà Cổ Thần lưu lại khá nhiều linh thạch, tu sĩ Tiên Thiên cảnh của Cổ gia, sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ phân biệt mỗi tháng được 50, 100, 200 linh thạch bổ xung!
Có linh thạch sung túc, pháp quyết tu chân trung thượng thừa! Để Cổ gia tạo nên một nhóm tu sĩ lợi hại.
Tuy rằng không có một người đột phá Thần Hải cảnh, nhưng đã có khá nhiều người bước vào Tiên Thiên cảnh tầng chín! So sánh với năm năm trước hoàn toàn là khác biệt giữa trời và đất!
Trong phương viên mấy nghìn dặm, không có bất cứ một gia tộc tu chân nào có thể chống lại Cổ gia.
Bất quá số lượng linh thạch Cổ Thần lưu lại cho Cổ Thương Khung tuy khá nhiều nhưng cũng có hạn định, rất nhanh Cổ Thương Khung đã tiêu hao toàn bộ, Cổ Thương Khung thành phải tới mạch khoáng khai thạch linh thạch.
Lần đầu tiên tới khai thác Cổ Thương Khung mới chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín, đối với bên ngoài thì nói là bế quan, trên thực tế là lén tiến vào quáng động Bắc Thai Sơn, căn cứ vào lộ tuyến Cổ Thần kể lại, tiến vào trong mạch khoáng linh thạch.
Bế quan trong mạch khoáng linh thạch ba tháng, đột phá tới Trúc Thai kỳ, đồng thời mang theo khá nhiều linh thạch xuất quan.
Sau đó, mỗi khi Cổ gia thiếu linh thạch, Cổ Thương Khung lại lén tiến vào mạch khoáng linh thạch khai thác một phần linh thạch mang ra.
Một người khai thách linh thạch cho cả một gia tộc, nói dễ vậy sao? Tiêu hao rất nhiều thời gian tu luyện của Cổ Thương Khung.
Sau đó, tu vi của Cổ Thương Khung bước vào Bồi Nguyên kỳ liền bắt đầu tổ chức một nhóm hạ nhân trung thành tiến vào trong mạch khoáng khai thác linh thạch cung ứng cho nhu cầu tu luyện của Cổ gia, như vậy Cổ Thương Khung có thể toàn thân toàn ý tập trung đột phá cảnh giới.
Tu vi đạt tới Bồi Nguyên kỳ, không có linh đan sử dụng, không có linh thạch trung phẩm hấp thu, Cổ Thương Khung đã cảm giác được hắn sắp tu luyện tới bình cảnh rồi, nếu như cộng thêm thời gian đi khai thác linh thạch, vậy thì Bồi Nguyên kỳ nhất định kéo chân hắn rất nhiều thời gian.
Có thể là năm ba năm, cũng cso thể là mười hai mươi năm!
Cổ Thần không có khả năng làm công tác thợ mỏ như vậy, giao việc khai thác linh thạch cho hạ nhân, đây là chuyện sớm hay muộn, tu vi của hắn đã bước vào Bồi Nguyên kỳ, trong phương viên mấy nghìn dặm không ai sánh được, lúc này lén tổ chức một nhóm người trung thành khai thách linh mạch, Cổ Thương Khung tự tin có thể tự bảo vệ chính mình.
Thế nhưng, chỉ trong thời gian một tháng liền xảy ra vấn đề.
Số hạ nhân bí mật tiến vào mạch khoáng linh thạch để khai thác linh thạch đột nhiên thiếu đi một người, tuy rằng cuối cùng cũng tìm được thi thể trong một chỗ núi hoang, thế nhưng không ai biết được gã hạ nhân này có tiết lộ tin tức về mạch khoáng linh thạch ra ngoài hay không!
Mấy năm gần đây Cổ gia đột nhiên quật khởi, tuy rằng không ai dám chống đối trước mặt, thế nhưng sau lưng hiển nhiên có nhiều người bất mãn, con mắt đều chăm chú nhìn vào người Cổ gia.
Không ai dám xuất thủ đối với Cổ Thương Khung, thế nhưng đám hạ nhân này, cho dù có bảo hộ nhưng cũng khó tránh được độc thủ của một số kẻ dòm ngó.
Sau khi Cổ Thần tiến vào thành Nhạc Thủy, không hề trực tiếp tới Cổ gia phía Đông thành, chỉ là thần thức đảo qua toàn bộ thành một lượt, lại phát hiện không hề có khí tức của phụ thân Cổ Thương Khung.
Đạo Cửu Thiên đã nói qua, nhanh thì mười ngày, trễ thì nửa tháng, người thân của hắn tất có biến cố, hôm nay chưa qua mười ngày, Cổ Thần tin tưởng phán đoán của Đạo Cửu Thiên, đồng thời Cổ gia có vẻ rất bình thường, không hề có hiện tưởng tộc trưởng xuất hiện vấn đề.
Cổ Thần trực tiếp tiến vào trong một nhà nghỉ bình dân trong thành Nhạc Thủy, tiểu nhị lập tức chạy ra tiếp đón: - Lão nhân gia, ở trọ sao?
Cổ Thần gật đầu, trả lời: - Đúng, chuẩn bị cho ta một phòng tốt nhất, ta muốn nghỉ ngơi! - Tốt, mời ngài theo ta!
Tiểu nhị hài lòng cười nói, đi trước dẫn đường.
Cổ Thần thu liễm pháp lực, so với con người bình thường không có gì khác nhau, theo tiểu nhị đi tới một gian phòng, thanh toán tiền thuê, đợi khi tiểu nhị rời khỏi liền đóng kín cửa phòng lại, ngồi trên giường, linh hồn xuất khiếu!
Linh hồn của tu sĩ Kim Đan hậu kỳ đã vô cùng cường đại, Bồi Nguyên hậu kỳ đã có thể linh hồn xuất khiếu đứng trước ánh mặt trời, Kim Đan hậu kỳ, trừ phi gặp phải lôi kiếp hoặc tranh đấu với tu sĩ khác, bằng không rất khó gặp tổn thương!
Mấy ngày hôm nay, Cổ Thần đều phân ra một phần nhỏ trong lôi cầu tại mi tâm tiến hành kích thích đối với linh hồn, hiện tại linh hồn của hắn đã có sức chống cự nhất định đối với lôi kiếp, thực lực vượt xa tu sĩ Kim Đan hậu kỳ bình thường.
Cổ Thần để linh hồn xuất khiếu, chính là vật hư vô, con người bình thường không thể nhận ra, tu sĩ thực lực kém xa Cổ Thần cũng không thể nhận biết, tương đương với ẩn thân!
Lưu lại một phần thần thức bảo vệ thân thể, linh hồn của Cổ Thần rất nhanh rời khỏi nhà nghỉ, tiến về phía Cổ gia.
Người khác xem ra chỉ là một lão đầu đang ngủ, ai cũng không biết Cổ Thần đã giống như thần du vật ngoại!
Tới cổ gia, nghe người đi đường nói chuyện, Cổ Thần rất nhanh biết được, Cổ Thương Khung đã đi quáng động Bắc Thai Sơn.
Một gã hạ nhân khai thác linh thạch bị người khác giết chết, Cổ Thương Khung biết đây nhất định là chuyện lớn, liền di chuyển tới phụ thân thôn trang nhỏ gần Bắc Thai Sơn tạm thời ở lại, luôn luôn trông coi Bắc Thai Sơn, phòng ngừa biến hóa!
Quáng động Bắc Thai Sơn chỉ cách thành Nhạc Thủy trăm dặm, Cổ Thần lập tức chuyển sang phía Bắc Thai Sơn.
Tuy là cuối năm, nhưng hiện tại giữa tháng, trên trời đầy sao, một vầng trăn sáng treo trên trời cao, chiếu sáng khắp đại địa.
Trong một sơn lâm ngay bên cạnh quáng động Bắc Thai Sơn, có ba đạo bóng đen phi hành, thâm nhập quan sát cửa vào quáng động Bắc Thai Sơn, len lén tiến vào.
Vừa mới ra khỏi rừng cây định tiến vào trong quáng động thì cách đó hơn một trăm trượng đột nhiên xuất hiện một người đứng chắn phía trước cửa vào quáng động, ngăn ba người lại.
Cổ Thương Khung chắp tay nói: - Ba vị đạo hữu, trăng đêm nay mặc dù sáng, cũng không biết vì sao ba vị đến đây trong đêm tối?
Cổ Thương Khung đứng dưới trăng sáng, tướng mạo so với năm năm trước tựa hồ không có chút biến hóa nào, tẩy tràn đân thoát thai hoán cốt khiến bề ngoài của hắn trẻ hơn tuổi thực.
Hôm nay Cổ Thương Khung đã là tu sĩ lợi hại Bồi Nguyên sơ kỳ, trong lúc giơ tay nhấc chân so với năm năm trước đều hơn một phần ý vị, có một cỗ đại khí vận!
Ba bóng đen dừng lại, dưới ánh trăng lộ ra ba đạo thân ảnh, một người tuổi chừng bốn mươi, hai người chừng ba mươi tuổi.
Ba người này không hề kiên kỵ triển lộ tu vi ra ngoài, gã tu sĩ ước chừng bốn mươi tuổi có tu vi Bồi Nguyên hậu kỳ, hai người khác cũng là Bồi Nguyên trung kỳ.
Gã tu sĩ Bồi Nguyên hậu kỳ nở nụ cười hắc hắc, nói:
- Cự Linh Môn chúng ta nghe nói nơi này có tin tức mạch khoáng linh thạch, hắc hắc… Đặc biệt đến điều tra, ngươi chính là Cổ Thương Khung? Nghe nói là đệ nhất tu sĩ trong phương viên mấy nghìn dặm xung quanh? Đừng nói ta xem ngươi mới chỉ có tu vi Bồi Nguyên sơ kỳ, Cự Linh Môn chúng ta tùy tiện một trảo là quét sạch, ở trước mặt chúng ta ngay cả cái rắm cũng không phải, ngươi dám ngăn cản trước mặt ta? - Ba vị đang đêm xông vào quáng động Cổ gia ta, chẳng lẽ coi Cổ gia không có người? Các ngươi nhanh chóng rời đi, Cổ mỗ coi như không nhìn thấy, việc này dừng lại ở đây, nếu như các ngươi cường ngạnh ép người, Cổ mỗ cũng không ngại dưới tay nhiều hơn ba oan hồn!
Cổ Thương Khung rất nghiêm túc, không hề có nửa phần lùi bước, tuy rằng từ mặt tu vi ngoại phóng, ba người đều mạnh hơn hắn, thế nhưng khí thế ba người phát ra lại không bằng một mình Cổ Thương Khung.
Ba người nghe lời này, nhất thời giận dữ, bọn họ cảm nhận được từ trên người Cổ Thương Khung có một tia khinh thường, một gã tu sĩ Bồi Nguyên hậu kỳ dĩ nhiên dám khinh thường đối với tu sĩ Bồi Nguyên hậu kỳ, trung kỳ như bọn hắn, quả thực chính là vũ nhục.
Một gã tu sĩ Bồi Nguyên trung kỳ bên phải nói: - Hai vị sư huynh, các huynh ở bên cạnh nhìn, kẻ này cuồng ngôn, sư đệ bắt giữa để hai vị sư huynh sử lý!
Tên tu sĩ Bồi Nguyên hậu kỳ nói: - Bắt giữ làm cái gì, trực tiếp giết đi là xong, đừng làm chậm trễ thời gian của chúng ta!
Gã tu sĩ bên phải nói: - Tốt, sư đệ đi lấy tính mệnh của hắn!
Nói xong, pháp bảo cũng không sử dụng, trực tiếp vọt về phía Cổ Thương Khung, quyền cương xuất hiện oanh kích Cổ Thương Khung.
Tinh quang trong mắt Cổ Thương Khung chợt lóe, hai chân bước mạnh, mặt đất nứt nẻ tầng tầng, thân thể giống như mũi tên rời dây cung, lao về phía trước, cũng là một quyền dánh ra, ngạnh kháng chính diện.
Ầm….
Một tiếng nổ tung, quyền cương bị Cổ Thương Khung đánh nát bấy, tốc độ của Cổ Thương Khung không giảm, nắm tay tiếp tục đánh về phía trước, va chạm với gã tu sĩ Bồi Nguyên trung kỳ.
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, toàn bộ cánh tay của gã tu sĩ Bồi Nguyên trung kỳ nhất thời bạo liệt, nổ tan thành vô số mảnh, thân thể càng giống như diều dứt dây, văng ngược về phía sau.
Lập tức, yết hầu ngòn ngọt, một ngụm máu tươi phun ra, một tay bị hủy, bản thân trọng thương!
Thân thể Cổ Thương Khung trải qua thoát thai hoán cốt, Thương Cương Thối Thể đại pháp đã luyện tới đệ thất trọng, thực lực đề cao gấp bảy lần, thân thể cực mạnh, so sánh với Cổ Thần lúc còn thời điểm Bồi Nguyên sơ kỳ còn mạnh hơn một tầng, có thể tranh hùng với tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, tu sĩ Bồi Nguyên trung kỳ làm sao có thể là địch thủ?
Hai gã tu sĩ còn lại thất kinh, thực không ngờ Cổ Thần lại có thực lực lợi hại tới như vậy, nhất tề xuất thủ, đồng thời công kích về phía Cổ Thương Khung.
Thế nhưng hai người còn chưa hoàn toàn bộc phát công kích, đột nhiên hai đạo quyền cương từ trên bầu trời giáng xuống, oanh kích vào hai người, hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, nhất thời bị oanh thành thịt nát.
Lập tức có một đạo thân ảnh bước ra, đá nhẹ một cước, tu sĩ cụt tay liền mất mạng! - Người nào?
Cổ Thương Khung kinh hô một người, thực lực người mới xuất hiện mạnh tới kinh khủng! - Phụ thân là hài nhi!
Cổ Thần xoay thân thể, toàn thân Cổ Thương Khung chấn động, như bị sét đánh! - Thần nhi…
Thanh âm của Cổ Thương Khung có chút run nhè nhẹ, lại có phần kinh hỉ và chấn động!
Dưới ánh trăng, thân ảnh của Cổ Thần rơi vào trong mắt Cổ Thương Khung rất rõ ràng.
Thời gian năm năm đã trôi qua, Cổ Thần sớm từ một thiếu niên mười hai tuổi trở thành một thanh niên mười bảy tuổi coa lớn, vóc người, tướng mạo đều có biến hóa rất lớn.
Nếu như người ngoài gặp qua Cổ Thần năm năm trước, hiện tại rất khó có thể nhận ra!
Nhưng Cổ Thương Khung không phải người ngoài, phụ tử liền tâm, trên người bọn họ có chảy huyết mạch tương đồng, Cổ Thần biến hóa thế nào đi nữa thì loại khí tức quen thuộc bản nguyên cũng không thể thay đổi được. - Thực sự là con, Thần nhi…
Cổ Thương Khung bước lên hai ba bước, cấp tốc tới bên cạnh Cổ Thần. - Phụ thân, hài nhi về thăm người!
Thời gian cách năm năm, lần thứ hai phụ tử gặp lại, Cổ Thần hưng phấn không gì sánh được.
Cổ Thần luôn luôn bảo trì cảnh giác, thần thúc tỏa đi mấy nghìn trượng xung quanh, trong phạm vi hơn ba mươi dặm, có bất luận gió thổi cỏ lay gì đi nữa cũng không thể thoát được thần thức của Cổ Thần. - Thần nhi, con trưởng thành! Cũng rất anh tuấn!
Cổ Thương Khung giơ tay phải, sờ sờ vào mặt Cổ Thần.
Thoạt nhìn Cổ Thần ngay trước mặt, như thực sự độc nhất vô nhị, nhưng bàn tay của Cổ Thần vừa mới chạm vào mặt Cổ Thần liền xuyên qua, cái gì cũng không thấy, tựa hồ Cổ Thần căn bản không hề tồn tại! - Phụ thân, hiện tại hài nhi đang linh hồn xuất khiếu, nơi này không phải chỗ nói chuyện, chúng ta vào trong quáng động!
Tuy rằng xung quanh không có ai, nhưng trăng sáng buổi tối chiếu rọi, nếu như có tu sĩ lợi hại ở ngoài trăm dặm có thể nhìn thấy rõ ràng, nếu như ở trong quáng động, người khác tự nhiên không thể quan sát từ xa, một khi tới gần sẽ bị thần thức của Cổ Thần phát hiện, đảm bảo vạn nhất!
Đánh ra một chút phần thiên viêm hỏa, thiêu đốt ba cỗ thi thể thành tro tàn, không hề lưu lại một chút vết tích, thu vật phẩm bên trong túi trữ vật của ba người, hai phụ tử tiến vào trong quáng động.
Buổi tối trong quáng động không có người, một mảnh đen kịt, bất quá đối với hai phụ tử Cổ Thần lại không có bao nhiêu ảnh hưởng, người cách quáng động gần nhất còn đang ở trong thôn nhỏ ngoài ba dặm, có bất cứ kẻ nào tới gần quáng động thần thức cường đại của Cổ Thần sẽ phát hiện ra từ sớm. - Thần nhi, mới năm năm mà tu vi của con đã đạt tới Kim Đan hậu kỳ, xem ra năm năm nay con ở trong Hư Thiên Tông rất được sư môn coi trọng, không cần phụ thân sau này phải lo lắng nữa rồi!
Hai người ngồi xuống, Cổ Thương Khung hài long nói: - Nhi tử của ta đi tới đâu cũng là khối vàng phát sáng, ha ha… - Năm năm qua, hài nhi đã trải qua rất nhiều chuyện, ba năm trước hài nhi một mực ở trong Bách Thảo Phong Hư Thiên Tông, tu vi không có tiến triển gì quá lớn, ba năm sau hài nhi ra ngoài lịch lãm, tiến vào di chỉ ma cung, xâm nhập bí địa Lý gia, lại xông vào yêu vực Đông Hoang, Côn Ngô Bí Cảnh…
Cổ Thần chậm rãi kể lại những kinh lịch trong năm năm qua cho Cổ Thương Khung nghe.
- Hai năm cuối cùng, hai nhi xông pha thiên hạ, lại ở trong Côn Ngô Bí Cảnh tu luyện thời gian hai năm mới có tu vi ngày hôm nay, nhưng phụ thân người dưới tình huống không có Trúc Thai đan, chỉ dựa vào linh thạch hạ phẩm, trong thời gian mấy năm cũng có thể bước vào Trúc Thai kỳ, hài nhi thực sự kinh ngạc! Hư Thiên Tông chính là một đại phái tu tiên cũng không có một người nào tuyệt đại thiên tư như phụ thân!
Cổ Thương Khung ngượng ngùng cười, trước mặt con trai hắn, rất hiếm thấy lộ ra vài phần ngượng ngùng, nói: - Nếu không có Thần nhi, vi phụ nào có hôm nay? Thần nhi, con trở về vừa lúc, Cổ gia bị một môn phái tên là Cự Linh Môn theo dõi, từ ba người vừa rồi đến đây có thể thấy được, thực lực của Cự Linh Môn tựa hồ không đơn giản!