Chân Tiên

Chương 361: Cổ Thần, chờ ngươi thật lâu rồi



- Ha ha… Hiện tại đệ nhất thiên tài Cổ Hoàng đã sớm không còn là Tàng Thiên Cơ nữa rồi, mà là Cổ Sát Thần, bất quá thực lực của Đế Đình Đại Doanh xác thực vô cùng kinh khủng, Cổ Sát Thần còn đắc tội với Thi Hồn Tông, Huyền Âm Tông, còn có không ít môn phái cỡ lớn, không biết những thế lực siêu cấp này chuẩn bị đối phó với Cổ Sát Thần như thế nào?

- Cổ Sát Thần không phải là đệ tử của Hư Thiên Tông hay sao? Hậu trường của hắn cũng là tiên tông đại phái, sợ cái gì?

- Tiên tông đại phái sao có thể so sánh với Đế Đình? Nếu không phải Hư Thiên Tông có một tòa đại trận hộ tông lợi hại, chỉ sợ hiện tại đã sớm bị Đế Đình Đại Doanh tiêu diệt, hiện tại Đế Đình Đại Doanh tổn thất thảm trọng, gần hai mươi vị cao thủ Mệnh Tuyền cảnh vẫn lạc, ba vị đế tử cũng thân tử đạo tiêu. Đế quân Đại Doanh vô cùng giận dữ, phái ra rất nhiều tu sĩ đánh tới Hư Thiên Tông, tu sĩ Hư Thiên Tông hai tháng trước tiến vào Đại Mông đã trở về Linh Phù Sơn toàn bộ, bảo vệ tông môn!

- Hư Thiên Tông không phải có đại trận hộ tông hay sao? Sao có thể đánh hạ được? Giết chết mấy đế tử là Cổ Sát Thần, Đế Đình Đại Doanh thế nào không trực tiếp tìm đến Cổ Sát Thần, ngược lại đi đánh Hư Thiên Tông?

- Ngươi không biết rồi, nghe nói Cổ Sát Thần tinh thông thuật biến hóa, thần long thấy đầu không thấy đuổi, hôm nay xuất hiện một chút, ngay mai không biết hắn đi nơi nào, từ khi giết chết hơn ba mươi vị cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, Cổ Sát Thần liền biến mất, không biết tung tích nơi đâu!

- Đế Đình Đại Doanh chọc vào một địch nhân như vậy, sau này ngủ cũng không ngon rồi!

- Hài… Các ngươi đang nói đều là chuyện của vài ngày trước rồi, hôm qua, Cổ Sát Thần lại xuất hiện!
Một thanh âm đột nhiên vang lên.

- Cái gì? Cổ Sát Thần lại xuất hiện rồi?

Không ít người đều cùng kêu lên hỏi. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

- Lôi Kiếm Tông hôm nay mới truyền ra tin tức, hôm qua Cổ Sát Thần giết tới Lôi Kiếm Tông, toàn bộ bảy cao thủ Mệnh Tuyền cảnh Lôi Kiếm Tông, chưởng môn, thái thượng trưởng lão, thái thượng hộ pháp, toàn bộ đều bị giết sạch!
Thanh âm người nọ lại vang lên, nếu Cổ Thần ở đây lập tức nhận ra, người này chính là gã khất cái gặp mặt tại thành Bột Nguyên.

- Cái gì?
Tiếng kinh hô liên tục vang lên:
- Lôi Kiếm Tông chính là tông môn cỡ lớn gần với tiên tông đại phái a, bọn họ cũng tham gia hành động truy sát đối với Cổ Sát Thần, cái này quả nhiên là báo ứng!

- Chưởng môn, thái thượng trưởng lão, thái trượng hộ pháp bị giết, từ nay về sau Lôi Kiếm Tông còn là môn phái cỡ lớn gì gì nữa rồi, tối đa chỉ có thể làm môn phái cỡ nhỏ mà thôi!

- Còn có hai môn phái cỡ lớn khác cũng giam dự truy sát Cổ Sát Thần, không biết sẽ là kết quả ra sao?

- Ngày hôm qua xuất hiện, thế nào không nghe thấy người ta nói, tên ăn mày nhà ngươi, có phải ăn nói lung tung!

Tên khất cái khinh bỉ liếc mắt nhìn người nọ, nói:
- Cổ Sát Thần bố trí Bát Môn Tỏa Thiên Trận phong tỏa toàn bộ Lôi Kiếm Tông, mọi người đi vào được nhưng không thể đi ra được, hắc hắc, chờ Bát Môn Tỏa Thiên trận tự động biết mất chí ít cần có thời gian ba ngày, ngày mai tin tức này mới có thể truyền rộng rãi!

- Nếu là ba ngày mới có thể truyền bá được tin tức, tên ăn mày nhà ngươi sao lại biết?

Hai mắt tên khất cái vừa lộn, nói:
- Ngươi có hai hai chữ là ngoại lệ hay không? Tất cả mọi chuyện về Cổ Sát Thần ta đều biết hết, hiện tại Cổ Sát Thần đang đi về phía Lạc Thủy Hà!

Cổ Thần, quả thực như lời tên khất cái đã nói, đang đi về phía Lạc Thủy Hà.

Tuy nói hôm nay cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đối với Cổ Thần đã mất đi uy hiếp, thế nhưng Cổ Thần vẫn không hề sử dụng dung mạo nguyên bản đi lại, hắn muốn tiến vào Băng Thần Tông cứu Hư Tử Uyên, tự nhiên là quỷ không biết thần không hay đi Băng Thần Tông là tốt nhất, nếu như lấy thân phận thực vào Băng Thần Tông, Băng Thần Tông sẽ tăng mạnh đề phòng không nói, sợ rằng Đế Đình Đại Doanh sẽ phái ra cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần kỳ tới đây chặn giết đối với Cổ Thần.

- Cổ Thần, phía trước chính là Lạc Thủy Hà rồi!
Mông Tiên Âm chỉ vào một con sông lớn phía trước nói. Sauk hi dùng nghịch mệnh hoàn, thương thế của nàng hồi phục rất nhanh, lúc này lại phục dụng một viên vô tướng đan, không phải cao thủ Mệnh Tuyền cảnh không thể nhận ra tướng mạo của nàng.

Chỉ bất quá cho dù thay đổi tướng mạo, Mông Tiên Âm vẫn là một mỹ nhân băng sơn như trước.

Ánh mắt Cổ Thần nhìn Lạc Thủy Hà, nói:
- Tới Lạc Thủy Hà, cách Băng Thần Tông chỉ còn hơn bảy vạn dặm, trong ngày hôm nay là có thể tới!

Mông Tiên Âm gật đầu, nói:
- Lạc Thủy Hà này dài vạn dặm, cuối cùng chảy vào Hắc Thủy Hà, nguyên bản con sông này gọi là Hoán Giang, nghìn năm trước mới đổi tên thành Lạc Thủy! Theo Mông gia chúng ta có quan hệ rất lớn!

Cổ Thần hỏi:
- Vì sao?

Mông Tiên Âm nói:
- Nghìn năm trước, Mông gia chúng ta có một vị tổ tiên tên là Mông Lạc Thủy, nàng và một vị thái tử long tộc mến nhau, sau đó đại chiến tam tộc bạo phát, hai tộc nhân, yêu thành thế như nước với lửa, hai người bị ép buộc phải chia lìa, ước hẹn gặp nhau tại Hoán Giang, thế nhưng đại chiến tam tộc giằng co trên trăm năm, Mông Lạc Thủy một mực chờ đợi tại bờ Hoán Giang… Cuối cùng không chờ được vị thái tử long tộc kia trở về, cuối cùng nàng vì si tình, thân thể hóa thành pho tượng, vĩnh viễn đứng bên bờ Hoán Giang, từ đó về sau Hoán Giang đổi tên thành Lạc Thủy!

Cổ Thần mỉm cười nói:
- Người si tình, người khác kính nể, nếu như đã đi ngang qua nơi này, chúng ta đi nhìn nàng một chút?

- Ta đang có ý này!
Mông Tiên Âm gật đầu.

Hai người dọc theo Lạc Thủy phi độn về phía trước, qua một lát, Mông Tiên Âm nói:
- Cách pho tượng tổ tiên Lạc Thủy chỉ còn hơn nghìn dặm, Cổ Thần, ánh mắt của ngươi đã có thể thấy được!

Cổ Thần ngưng tụ pháp lực vào hai mắt, dọc theo dòng chảy Lạc Thủy nhìn lên, không quá lâu sau đã tìm được vị trí của pho tượng Lạc Thủy.

- Hử? Ngay bên cạnh pho tượng có một người, mái tóc dài, trong tay cầm hô lô, ngồi dưới đất, không phải là tên khất cái gặp phải trong thành Bột Nguyên còn là người phương nào?

Đột nhiên Cổ Thần dừng phi độn, nắm lấy cánh tay Mông Tiên Âm, để nàng dừng lại, nói:
- Bên cạnh pho tượng có một quái nhân, chúng ta đừng đi nữa! Nhanh rời khỏi nơi này một chút!

Không biết vì sao, thấy tên khất cái kia trong lòng Cổ Thần lại có một cảm giác kỳ quái, tựa hồ như không có y phục, trần truồng đứng trước mặt hắn, hắn cảm giác chính mình không hề có bí mật nào đáng nói đối với tên khất cái này.

Từ khi tiến vào Đại Mông, mặc kệ Cổ Thần đi nơi nào, tên khất cái này luôn luôn xuất hiện rất gần, một lần là trùng hợp, nhưng hai ba lần thì quá không bình thương rồi.

Tên khất cái đột nhiên quay đầu, khóe miệng cười cười, tuy rằng cách xa nghìn dặm, thế nhưng Cổ Thần cảm giác được tên khất cái này đang cười đối với hắn.

Cổ Thần nắm cánh tay Mông Tiên Âm, cấp tốc bỏ chạy về phía tay, tên khất cái đột nhiên đứng dậy, dưới chân xuất hiện một đoàn mây trắng, chỉ thấy bước chân hắn khẽ động, chớp mắt đã xuất hiện cách mấy nghìn trượng, chí ít có khoảng cách hai mươi dặm.

Một bước hai mươi dặm, mười bước hai trăm dặm, chỉ cần trăm bước là có thể vượt qua khoảng cách hơn nghìn dặm.

Tuy rằng Cổ Thần bước vào Mệnh Tuyền cảnh, thế nhưng so với tên khất cái một bước hai mươi dặm vẫn còn chậm hơn rất nhiều, không quá lâu sau, tên khất cái xuất hiện trước mặt Cổ Thần, chặn lối đi!

- Cổ Thần! Chúng ta đã gặp lại lần thứ ba rồi, sao phải thấy ta liền lập tức bỏ chạy? Ta ở chỗ này chờ đợi ngươi thật lâu rồi, ta biết hai người đồng hành, khẳng định sẽ tới pho tượng Lạc Thủy xem một chút!