Thân ảnh Tàng Thiên Cơ chợt lóe liền xuất hiện cách hơn mười trượng, trong ánh mắt thiêu đốt lửa giận, quát lớn: - Cổ Thần, không có Thái Hư Thiên Đỉnh ta vẫn có thể Như Ý Linh Lung bảo tháp nhìn xem ngươi đấu lại ta như thế nào, hôm nay ta sẽ bầm thây ngươi vạn đoạn.
Nói xong, thân ảnh Tàng Thiên Cơ chợt lóe, biến mất không còn.
Cổ Thần đứng giữa hư không, không chút động đậy, chỉ là thần thức khẽ động, Xích Dương Thần Hỏa kính vòng vo chuyển hướng, treo cao trên đỉnh đầu, quang mang màu đỏ chiếu xuống dưới, bao phủ toàn bộ phạm vi hơn mười trượng xung quanh Cổ Thần.
Tàng Thiên Cơ vừa mới tiến vào trong quang mang màu đỏ Cổ Thần đã phát hiện ra, Kim Cương Thần Quyền bỗng nhiên oanh kích.
Ầm…
Quyền cương thật lớn mà Mộc Lôi Ấn va chạm một chỗ phát sinh tiếng nổ vang vọng, thân thể hai người đều chấn động mạnh mẽ, Tàng Thiên Cơ nhất thời bị đẩy lui lại mấy người. Cổ Thần thi triển Thiên Cương Bắc Đẩu đại pháp đệ thập trọng, cường độ thân thể đề cao gấp mười lần, mạnh mẽ không gì sánh được, không lùi mà tiến tới, theo thân thể lui về phía sau của Tàng Thiên Cơ như dính sát vào nhau, lại hai quyền đánh ra.
Tàng Thiên Cơ thất kinh, thực lực bạo phát của Cổ Thần hiện tại còn mạnh hơn ba phần so với lúc trước, hắn căn bản không thể ngạnh khánh được.
Chiến quả lực lượng ngang nhau vừa rồi bất quá là do Cổ Thần có biểu hiện giả dối, mục đích để Tàng Thiên Cơ liên tiếp công kích không ngừng nghỉ, sau đó lợi dụng sơ hở mạnh mẽ rút Thái Hư Tiên Đỉnh từ cơ thể của hắn ra ngoài, cuối cùng dùng Như Ý Linh Lung bảo tháp trấn áp, như vậy Tàng Thiên Cơ không có Thái Hư Tiên Đỉnh hộ thể, Cổ Thần có thể yên tâm tấn công rồi.
Nếu như lúc trước lộ ra thực lực cao nhất, lấy tính cẩn thận của Tàng Thiên Cơ, tuyệt đối sẽ không bị quang mang của Xích Dương Thần Hỏa kính chiếu đến, cũng sẽ không bị Thiên Vương Vấn Thiên thuật đè xuống dưới mặt đất, lại càng không bị Như Ý Linh Lung bảo tháp chấn tới mức ngất ngư. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL - Tàng Thiên Cơ, ngươi thực sự nghĩ ngươi vô địch dưới Nguyên Thần cảnh rồi? Hôm nay ta sẽ để cho ngươi biết ngươi bất quá chỉ là con ếch ngồi dưới đáy giếng mà thôi!
Song song với hai quyền của Cổ Thần là tiếng quát lớn vang vọng.
Trong mắt Tàng Thiên Cơ cả kinh, thế tới của Cổ Thần vô cùng mạnh mẽ, quyền cương ngưng tụ trong quyền, cương khí pháp lực ngưng tụ một chỗ, giống như vầng thái dương chói mắt, so với lực công kích của quyền cương rời thể còn cường đại tới mấy lần.
Thân thể Cổ Thần đã trải qua hai lần thoái thai hoán cốt, so với tu sĩ Đoạt Xá kỳ không chút thua kém, hơn nữa vận chuyển Thiên Cương Thối Thể đại pháp đệ thập trọng, thực lực thân thể đề cao mười lần, coi như là đại cao thủ Đoạt Xá hậu kỳ, luận lực lượng thân thể cũng kém xa so với Cổ Thần.
Một quyền kinh khủng tuyệt luân như vậy, Tàng Thiên Cơ nào dám tiếp?
Thân thể chợt lóe, Tàng Theine Cơ lại biến mất không còn.
Xuất hiện bên ngoài trăm trượng, Tàng Thiên Cơ tức giận trừng mắt nhìn Cổ Thần, Xích Dương Thần Hỏa kính huyền phù trên đỉnh đầu, quang mang màu đỏ bao phủ phương viên mười trượng xung quanh Cổ Thần, cho dù Tàng Thiên Cơ sử dụng thuấn di, vừa mới tiến vào phạm vi quang mang, Cổ Thần liền phát hiện ra, chiêu thuấn di của hắn khó tạo thành hiệu quả đánh lén, trừ phi có Thái Hư Tiên Đỉnh hộ thể, Tàng Thiên Cơ không nhìn mối lo ở nhà, như vậy mới có thể liều lĩnh tấn công Cổ Thần.
Hiện tại Thái Hư Tiên Đỉnh bị Như Ý Linh Lung bảo tháp trấn áp bên dưới đáy tháp, Tàng Thiên Cơ không thể có bảo hộ, không có Thái Hư Tiên Đỉnh, muốn chiến đấu bằng thân thể với Cổ Thần hoàn toàn là tự tìm ngược.
Chỉ tiếp một quyền của Cổ Thần Tàng Thiên Cơ đã biết được thực lực thân thể của hắn kém xa so với Cổ Thần, muốn đánh bại đối phương nhất định phải dựa vào tu vi pháp lực.
Muốn gần người tặng lại Cổ Thần một cái bạt tai, Tàng Thiên Cơ căn bản không hề có cơ hội.
Tàng Thiên Cơ đã bước vào Đoạt Xá kỳ, thực lực so với thời điểm tại Côn Ngô Bí Cảnh cao hơn mấy lần, nguyên tưởng rằng Cổ Thần mới vào Mệnh Tuyền cảnh, tu vi so với khi ở trong Côn Ngô Bí Cảnh thấp hơn hẳn một cảnh giới, khẳng định không phải đối thủ của chính mình.
Nhưng hắn ngàn vạn lần không ngờ tới, Cổ Thần mới vào Mệnh Tuyền cảnh liền đột phá trong lúc độ lôi kiếp, trực tiếp tăng cấp lên Linh Anh trung kỳ, linh anh càng dung hợp với hai đại bí pháp vô thượng Đỉnh Thiên Quyết và Hỗn Độn Âm Dương chân quyết, cùng với lực lượng của lôi kiếp, pháp lực hùng hậu so với Đoạt Xá hậu kỳ tại Côn Ngô Bí Cảnh không hề thấp hơn.
Thân thể Cổ Thần lại càng thêm cường đại, tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh thưởng chỉ trải qua một lần thoát thai hoán cốt, mà Cổ Thần lại trải qua hai lần thoái thai hoán cốt, thân thể so với tu sĩ cùng giai cường đại hơn rất nhiều, đủ để so sánh với tu sĩ cao hơn một cảnh giới, cộng thêm Thiên Cương Thối Thể đại pháp, thân thể đại cao thủ Đoạt Xá kỳ cũng không thể so sánh với Cổ Thần.
Nói chung, luận thực lực tổng hợp, Cổ Thần so với lúc ở trong Côn Ngô Bí Cảnh đã tăng lên rất nhiều, ngay cả Tàng Thiên Cơ đã đột phá tiến vào Đoạt Xá kỳ, có thể đánh chết địch nhân cao hơn hai cấp độ, nhưng so với Cổ Thần vẫn còn kém hơn một chút.
Tàng Thiên Cơ như nước, Cổ Thần như thuyền, tuy rằng nước dâng lên, thế nhưng vô luận ra sao cũng không thể cao hơn thuyền!
Tàng Thiên Cơ vừa mới hiện thân, Thiểm Thiên Phong Dực vỗ nhẹ, Cổ Thần lập tức đuổi theo, Kim Cương Thần Quyền đã được Cổ Thần tu luyện tới mức xuất thần nhập hóa, tiện tay một kích có thể phát huy uy lực cực kỳ to lớn.
Tàng Thiên Cơ chợt lóe, lại biến mất không thấy, xuất hiện cách chỗ cũ mấy trăm trượng, tay hắn kết chưởng ấn, quát lớn: - Nghịch tặc, ngươi cũng chỉ là thân thể cường đại mà thôi, bản thái tử đã luyện thành tuyệt học vô thượng của Tàng gia chúng ta, Ngũ Hành Phân Thần Ấn đệ nhị ấn Xích Hỏa Ấn, nghịch tặc, nhận Xích Hỏa Ấn của ta, thiêu thành tro tàn.
Theo hai bàn tay Tàng Thiên Cơ kết pháp ấn, đột nhiên một mảnh biển lửa xuất hiện trên khoảng không đỉnh đầu hắn, lớn chừng vạn trượng một cỗ khí tức cực nóng hủy thiên diệt địa trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Băng Thần Phong, tuyết trong phương viên vạn trượng cấp tốc hòa tan, hóa thành nước chảy, trút xuống dưới chân núi.
Tàng Thiên Cơ khẽ động chưởng ấn, biển lửa vạn trượng càng lúc càng nhỏ, thế nhưng nhiệt độ càng lúc càng cao, khí tức hủy diệt càng lúc càng nặng, cuối cùng chưởng ấn hoàn thành, biển lửa vạn trưởng ngưng tụ thành một hỏa chưởng nghìn trượng bao phủ trong hỏa diễm màu hồng, tiếng không khí bị đốt cháy tách tách vang lên.
Hỏa chưởng nghìn trượng tự hồ như muốn đốt cháy thế gian vạn vật, chưởng ấn của Tàng Thiên Cơ vỗ về phía Cổ Thần, hỏa chưởng nghìn trượng cấp tốc từ trên trời giáng xuống, phách xuống đỉnh đầu Cổ Thần.
Xích Hỏa Ấn, Ngũ Hành Phân Thân ấn đệ nhị ấn, so với đệ nhất ấn Mộc Lôi Ấn có uy lực mạnh hơn mấy lần. Tu sĩ Đoạt Xá kỳ tiếp xúc phải chết, tu sĩ Nguyên Thần kỳ cũng phải dốc toàn lực chống đối.
Trên mặt Cổ Thần không thay đổi, nhưng trong lòng đột nhiên cả kinh, Xích Hỏa Ấn vừa mới hình thành trong nháy mắt, Chiến Thần Lệnh trước ngực đột nhiên lay động, ngay cả nhiệt độ tựa hồ tăng lên.
Không biết vì sao Chiến Thần Lệnh có một loại cảm giác hưng phấn, muốn tự động chạy ra ngoài, may mà Cổ Thần sợ người khác phát hiện, sớm buộc Chiến Thần Lệnh đủ chặt mới không tự động bay ra ngoài.
Uy lực của Xích Hỏa Ấn cường đại quét ngang Đoạt Xá kỳ, coi như đại cao thủ Đoạt Xá hậu kỳ bị Xích Hỏa Ấn đánh trúng cũng chỉ có một đường chết, khí tức hủy diệt kia ngay cả Cổ Thần cũng cảm thấy uy hiếp mãnh liệt.
Thế nhưng Chiến Thần Lệnh xảy ra dị trạng khiến Cổ Thần sản sinh cảm giác có thể ngạnh kháng Xích Hỏa Ấn. Cổ Thần không hề chạy trốn, hai tay kết quyền ấn, chuẩn bị đón đỡ Xích Hỏa Ấn.
Đúng lúc này, Chiến Thần Lệnh đột nhiên phát ra một cỗ lực hút cường đại, Xích Hỏa Ấn lay động mãnh liệt, hoàn toàn không bị Tàng Thiên Cơ không chế, hóa thành một cột lửa phóng về phía ngực Cổ Thần, tốc độ nhanh chóng giống như thuấn di.