Hắc bào tu sĩ hô hấp có chút dồn dập. Đại Ly đế đình hiện nay đang có một cao thủ Nguyên Thần kỳ đỉnh phong, nếu có thêm Kim Diễm thảo thì nói không chừng Đại Ly sẽ có thêm một cao thủ Minh Khiếu kỳ. - Ba ngàn một trăm vạn linh thạch.
Qua một lát suy nghĩ, hắc bào tu sĩ lại tiếp tục hô. - Rất can đảm!
Tàng Tiêu Vân khẽ cười nói rồi tiếp tục ra giá: - Ba ngàn ba trăm vạn linh thạch. - Ta buông tha ...
Mất một lúc lâu, hắc bào tu sĩ mới thở dài một hơi nói. 3300 vạn linh thạch cũng khiến hắn cảm thấy rất áp lực.
Hắc bào tu sĩ vừa dứt lời, trên mặt Tàng Tiêu Vân lập tức lộ nụ cười vui vẻ, trong lòng thầm nghĩ: "Kim Diễm thảo cuối cùng cũng đã tới tay ..."
Thế nhưng đúng lúc này, lại có một thanh âm khác từ trong góc vang lên: - Ba ngàn năm trăm vạn linh thạch!
Tràng diện vốn đang yên lặng, bởi vì thanh âm của Cổ Thần mà bị phá vỡ.
Vẻ mặt của Tàng Tiêu Vân cứng đờ, nét tươi cười trong nháy mắt tiêu biến mất, còn lại chỉ là một cổ âm trầm băng lãnh.
Vài tu sĩ ngồi gần Tàng Tiêu Vân đột nhiên cảm thấy không khí xung quanh lạnh xuống, một cỗ sát khí lặng yên không tiếng động toả ra.
Trong sát na, mấy tu sĩ ngồi gần Tàng Tiêu Vân, sống lưng đều toát mồ hôi lạnh.
Nổi giận! Tàng Tiêu Vân đã nổi giận!
Một tên không biết điều, một tên tiểu bối Nguyên Thần kỳ chưa bao giờ lộ mặt lại dám ở trước mặt cao thủ Minh Khiếu kỳ như hắn đoạt vật hắn muốn? - Ba ngàn sáu trăm vạn lịnh thạch!
Tàng Tiêu Vân không liếc mắt nhìn Cổ Thần nữa mà dùng giọng âm trầm tiếp tục hô giá.
Mặc dù vậy nhưng tất cả tu sĩ ở đây đều cảm thấy từ trên người Tàng Tiêu Vân toát ra một luồng hàn ý mãnh liệt khiến họ kinh hãi, đem ánh mắt nhìn về phía Cổ Thần.
Bọn họ lúc này giống như hoàng đế chưa vội mà thái giám đã la làng vậy. Chính sự là Cổ Thần còn không có chút kinh ngạc nào, không chút sợ hãi, thần tình như thường còn khẽ mỉm cười tựa hồ như Tàng Tiêu Vân đối với hắn không có chút uy hiếp nào vậy!
Mà thực tế cũng đúng là như vậy. Với thực lực hôm nay của Cổ Thần chỉ cần không phải Minh Khiếu hậu kỳ thì hắn đều có thể đánh một trận, coi như là Minh Khiếu hậu kỳ cao thủ thì Cổ Thần hắn muốn đi cũng không thể nào lưu hắn lại được. - Ba ngàn bảy trăm vạn!
Cổ Thần không nhanh không chậm nâng giá.
Lúc này đây, chúng tu sĩ đều nhìn Cổ Thần với ánh mắt không thể nào tin được. Cổ Thần vốn có nhiều linh thạch đã khiến họ quá ngạc nhiên rồi, mà hiện tại còn dám cướp đoạt vật phẩm với cao thủ Minh Khiếu kỳ Tàng Tiêu Vân thì càng khiến họ kinh hãi hơn.
Tàng Tiêu Vân đã chính thức mở miệng nói Kim Diễm thảo là hắn phải có bằng được. Coi như là cướp đoạt hắn cũng sẽ cướp về. Mặc kệ là ai thu được Kim Diễm thảo thì sau đấu giá hội đều phải đối mặt với sự truy sát của hắn.
Tàng Tiêu Vân không dám đối với Thiên Tuyền Các cường đoạt, bởi vì sau lưng Thiên Tuyền Các chính là Đại Kiền thánh đình, hắn đắc tội không nổi. Nhưng với Cổ Thần thì khác, các thế lực lớn ở trung thổ hầu hết đều tới đây, chỉ một số ít tiên tông cự phái là không tới, nhưng ngoài trừ thánh đình thì có thế lực nào có thể so với Đại Doanh đế đình?
Cổ Thần hô giá ba ngàn bảy trăm vạn linh thạch, thức hải liền nhận được truyền âm của Tàng Tiêu Vân: - Tiểu tử, Kim Diễm thảo lão phu nhất định phải có. Ngươi nếu thu được chỉ sợ không thể rời khỏi thành Bắc Đẩu này đâu. Thông minh một chút đi, lão phu chém giết một gã Nguyên Thần kỳ cũng chỉ như giết một con kiến không có gì khác nhau. Trong mắt lão phu, ngươi cũng không khác gì một con kiến, hiểu chưa? Đừng tìm chết!
Để có thể lấy được Kim Diễm thảo, Tàng Tiêu Vân cũng không tiếc mang tiếng cường hoành đoạt vật trong tay tiểu bối, cho nên hắn mới "hảo ý" nhắc nhở Cổ Thần.
Đương nhiên phần "hảo ý" này Cổ Thần không thèm để ý. - Ba ngàn tám trăm vạn linh thạch. Nguồn: http://truyenfull.vn
Sau khi truyền âm với Cổ Thần, Tàng Tiêu Vân lại tiếp tục ra giá, trên mặt lộ ra nụ cười như có như không.
Hắn thầm nghĩ: "Ta đã cho ngươi rõ lợi hại, với tu vi Nguyên Thần kỳ của ngươi thì không nên tiếp tục tranh chấp với lão phu nữa mới ngoan!"
Chúng tu sĩ mở to hai mắt nhìn Cổ Thần và Tàng Tiêu Vân hai người. Mặc dù họ không trực tiếp tham gia đấu giá Kim Diễm thảo nhưng ở bên cạnh nhìn cũng khiến họ có cảm giác rất kích động.
Tàng Tiêu Vân vừa đem giá nâng lên ba ngàn tám trăm vạn, chúng tu sĩ liền dời ánh mắt về phía Cổ Thần, xem hắn phản ứng như thế nào? - Bốn ngàn vạn!
Cổ Thần vẫn như trước, không nhanh không chậm, bình tĩnh ra giá.
Mặc dù mọi người đã có dự đoán từ trước nhưng khi nghe chính miệng Cổ Thần hô giá thì trong lòng họ cũng không thể khống chế được tim đập thình thịch. Tên Nguyên Thần kỳ này chẳng lẽ có linh thạch xài không hết sao? Chẳng lẽ hắn thật sự không để Minh Khiếu kỳ vào mắt sao?
Hai mắt Tàng Tiêu Vân đột nhiên trừng lớn lên, hắn cảm thấy rất bất ngờ, rất ngoài ý muốn. Ngay sau đó, trong thức hải của Cổ Thần liền vang lên giọng nói của hắn: - Ngươi đây thực sự là muốn chết!
Cổ Thần truyền âm nói: - Ngươi không phạm ta, ta không phạm ngươi, nếu ngươi muốn thì có thể bỏ ra giá cao hơn mà thu tiên thảo về! - Hắc hắc ...
Trong thức hải của Cổ Thần vang lên tiếng cười âm trậm của Tàng Tiêu Vân rồi không còn bất cứ âm thanh gì nữa.
Mà từ nãy đến giờ Tàng Tiêu Vân trên thực tế vẫn chưa hề liếc mắt nhìn Cổ Thần thêm một lần nào.
Bốn ngàn vạn linh thạch! Trên mặt Dương Đỉnh Hư cười như nở hoa vậy. Hắn không quan tâm là ai mua được Kim Diễm thảo, hắn cũng không quan tâm Tàng Tiêu Vân sau khi ra khỏi Thiên Tuyền Các sẽ ra tay cướp giật, hắn chỉ quan tâm là Kim Diễm thảo bán được bao nhiêu linh thạch mà thôi, càng nhiều linh thạch thì càng tốt! - Bốn ngàn vạn linh thạch, Tiêu Vân tiền bối, người còn ra giá cao hơn không?
Dương Đỉnh Hư nhìn hướng Tàng Tiêu Vân dò hỏi.
Tàng Tiêu Vân khoát tay, đạm nhiên nói: - Để cho vị tiểu huynh đệ kia đi!
Một ít tu sĩ thấy Tàng Tiêu Vân không hề lộ chút vẻ giận dữ nào, thần sắc vẫn như thường thì thầm nghĩ vị tiền bối này tính tình thật tốt và vị Nguyên Thần kỳ ngồi trong góc kia vân khí thật quá tốt.
Thế nhưng một ít tu sĩ thành danh có biết Tàng Tiêu Vân thì biết là vị Nguyên Thần kỳ ngồi trong góc kia đã bị Tàng Tiêu Vân xếp vào danh sách phải giết rồi.
Tàng Tiêu Vân buông tha và không còn ai có khả năng theo giá nữa nên Kim Diễm thảo liền thuộc về Cổ Thần. Bốn ngàn vạn linh thạch tuy hơi nhiều nhưng đối với Cổ Thần đang chạy theo thời gian thì cũng rất đáng giá.
Hiện tại chuyện Cổ Thần muốn làm chính là tìm những nơi chí dương để kiếm hai loại chủ dược là Xích Diễm thảo, Cửu Dương Liệt Nhật quả cùng với hai loại chủ phối dược khác là Hoả Long đan hoặc Hoả Lân đan và Hoả Long quả rồi sau đó luyện chế ra Thuần Dương Tiên đan giải trừ Huyền Âm tuyệt mạch cho Hư Tử Uyên.
Thuần Dương Tiên đan cần nhiều linh dược tiên thảo như vậy mới có thể luyện chế thành công, Cổ Thần thầm nghĩ cho dù không thể hoàn toàn giải trừ Huyền Âm tuyệt mạch thì cũng có thể áp chế được nó bộc phát, và thọ nguyên của sư tỷ sẽ được gia tăng, Cổ Thần càng có thêm nhiều thời gian để tìm biện pháp giải trừ hoàn toàn Huyền Âm tuyệt mạch.
Thọ mệnh của sư tỷ hiện tại cũng chỉ còn bảy năm cho nên thời gian của Cổ Thần cũng chỉ còn mười bốn năm để tìm kiếm linh dược và luyện chế Thuần Dương Tiên đan. Vì vậy Kim Diễm thảo lần này Cổ Thần bắt buộc phải đoạt được, nếu không không biết cơ hội lần tới sẽ tới tận lúc nào.