Cổ Thần cảm giác không gian xung quanh như đọng lại, không khí như biến thành thể rắn giam hắn lại ở giữa.
Không gian trói buộc! Cổ Thần muốn động đậy cũng không được, muốn nói cũng không xong vì ngay cả môi cũng không thể cử động được.
Trong lòng Cổ Thần rất kinh hãi, dây chính là pháp tắc lực lượng sao? Vô hình vô tính, nhưng lại không thổ phản kháng được.
Tựa hồ không gian xung quanh biến thành một khối băng vạn năm, đóng băng Cổ Thần trong đó. Chỉ là khối băng này vô hình vô sắc, Cổ Thần đang đang hai cánh của Thiểm Thiên Phong Dực đứng ở hư không giống như dính phải thời gian tĩnh chỉ đột nhiên bị có định tại hư không vậy!
Bàn tay thật lớn kia tại hư không như nắm phải một thứ gì đó cực lớn, Cổ Thần bị lực lượng vô hình trói buộc, thân thể không thể động, miệng không thể nói, chỉ còn có đại não vẫn duy trì tư tưởng ý nghĩ.
Cơ Thần Không trên mặt vẫn nở nụ cười vui vẻ như trước, giơ tay cầm lấy hư không, tựa như cầm một đồ vật trong túi rồi nói:
- Cổ Sát Thần, dây mới chân chính là lực lượng, lực lượng không gì có thể sánh được. Pháp lực của ngươi cho dù có hùng hậu đến đâu, thân thổ ngươi có mạnh mẽ cỡ nào thì ở trước mặt ta cũng chỉ là một con kiến mà thôi. Ta chỉ cần đưa ra một chút không gian pháp tắc nho nhỏ là đã dễ dàng đem ngươi trói buộc, bàn tay ta nhẹ nhàng vẫy cũng rất dễ dàng biến ngươi thành hư vô. Đây chính là sự khác biệt giữa ta và ngươi, cho dù ngươi có thiên phú cao tới đâu nhưng lại xuất thân tiện mệnh thì không thể nào có tư cách nắm giữ được pháp tắc lực lượng! Cơ gia ta thế thiên hành đạo, đem những cái tiện mệnh như ngươi thanh trừ toàn bộ, vĩnh viễn cũng không thể chạm tới bức tường pháp tắc lực lượng. Đạt tới Minh Khiếu kỳ đã là điểm cuối của ngươi rồi, bởi vì giờ chết của ngươi sắp điểm!
Cổ Thần liều mạng vận chuyển pháp lực, hắn cảm giác được lực lượng trong người tràn ngập nhưng lực lượng trói buộc bên ngoài cơ thể so với bên trong cơ thể còn mạnh hớn gấp ngàn lần vạn lần.
Cổ Thần cảm giác như trên cơ thể hắn hiện tại đang bị một toà trọng sơn nặng hàng tí tỉ cân đè lên khiến hắn không thể động đậy được mảy may.
Toàn thân pháp lực của Cổ Thần hoàn toàn bị trói buộc bên trong cơ thể, ngay cả thần thức vừa ra khỏi mi tâm liền bị một cổ lực lượng kỳ dị phong ấn, không thể di ra ngoài.
Không gian trói buộc này khiến ngay cả phong ảnh độn cũng không thể thi triển, lúc này hắn giống như một con bọ nhỏ, cho dù mang ra bao nhiêu sức mạnh cũng không thể dộng dậy dược. - Thánh đình! Cơ gia!
Giờ khắc này trong lòng Cổ Thần tràn ngập túc giận, hắn cùng với Cơ gia không cừu không oán nhưng Cơ gia lại vì hắn không có xuất thân tốt nhưng lại có lực lượng mà những tu sĩ khác cả đời cũng khó đạt được mà đem tính mệnh của hắn cưỡng chế đoạt đi!
Đây là mệnh của hắn sao?
"Không!" Trong lòng Cổ Thần rống giận, cái này chỉ là mệnh mà Cơ gia áp lên người hắn, mệnh của hắn nhất định phải được nắm giữ trong tay hắn!
Cổ Thần liều mạng giãy dụa, tuy rằng thân thể không thể nhúc nhích nhưng thể nội lực lượng lại như ba đào mãnh liệt cuộn trào. - Ta có thể câm giác được ngươi đang giãy dụa, ta cũng có thể cảm giác được cảm thụ trong lòng ngươi rất không cam lòng, rất phẫn hận.
Cơ Thần Không chỉ tay về phía Cổ Thần mỉm cười nói tiếp: - Thế nhưng, như vậy có tác dụng sao? Đây chính là mệnh của ngươi! Ngươi khôngcam lòng thì sao? Phẫn hận thì sao? Đây chính là định mệnh của ngươi, là Cơ gia ta
đưa ra định mệnh cho ngươi, cho dù ngươi cố gắng giãy dụa thế nào đều không thẻ cải biến được vận mệnh này. Thật đáng tiếc một thân thiên phú của ngươi, đáng tiếc ngươi không sinh ra tại Cơ gia, đáng tiếc ... một cái tiện mệnh không xứng có được như vậy thiên phú!
Cổ Thần kiệt lực giãy dụa, pháp lực kịch liệt tiêu hao, lúc này tựa hồ như đã đã sắp cạn kiện, đột nhiên trước ngực Cổ Thần nóng lên, Chiến Thần lệnh đột nhiên tuôn ra một dòng nước ấm dũng mãnh chảy vào trong ngực Cổ Thần khiến pháp lực của hắn trong nhát mắt khôi phục lại.
Một cỗ nhiệt khí mãnh liệt hội tụ tại ngực khiến Cổ Thần không tự chủ được theo bản năng mạnh mẽ hé miệng phát ra một tiếng rống. - Dương!
Răng rắc, răng rắc, răng rắc ...
Theo thanh âm của Cổ Thần vang lên, chu vi ngàn trượng xung quanh trên hư không đột nhiên vang lên tiếng như thuỷ tinh bị nghiền nát. Không gian nguyên bản đang trong suốt đột nhiên xuất hiện những vết nứt như mạng nhện nhanh chóng lan ra.
Một tiếng rống đó của Cổ Thần dã đêm không gian pháp tắc trói buộc cử Cơ Thần Không chấn nát.
Không gian nứt ra, lực lượng trói buộc trên người Cổ Thần kịch liệt giảm xuống, rốt cuộc Cổ Thần cũng có thể động, Bàn Long Sát Thần thương nhanh chóng xuất hiện trên tay, không gian đang nứt nẻ xung quanh nhất thời liền bị Cổ Thần chấn thành phấn toái hoá thành hư vô. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Lúc này trên người Cổ Thần đã không còn bị bất cứ thứ gì trói buộc nữa.
Cổ Thần có thể phá nát không gian pháp tắc trói buộc của hẳn, khiến Cơ Thần Không cũng cả kinh, nhưng vẻ kinh hoảng chỉ thoáng qua rồi thôi. Mi tâm hắn loé lên một dạo hoả quang, một cái hoả hồ màu xích diễm đột nhiên xuất hiện. Cơ Thần Không nhìn vào Cổ Thần quát lớn: - Cửu Dương Tinh Thần hồ, thu!
Xích diễm hoả hồ kia lập tức biến lớn bắn ra một mảnh xích quang bao phủ phương viên vạn trượng trong hư không.
Cổ Thần một thương vừa chấn nát không gian, đang muốn thuấn di tới bên cạnh Cơ Thần Không dùng Chiến Thần lệnh xuất ra thuần dương hoà tiến hành đánh lén thì đột nhiên bị một màn xích quang bao phủ, một có khí tức nóng bức nhất thời tràn ngập cả không gian.
Ngay lúc đó, một lực hút mãnh liệt từ bên trong xích diễm hồ lô kia sinh ra tác dụng lên thân thể Cổ Thần khiến Cổ Thần không tự chủ được mãnh mẽ hướng xích dương hồ lô bay tới. - Vụttttttt!
Cổ Thần bị mạnh mẽ hút vào bên trong Cửu Dương Tinh Thần hồ lô. Bên trong cũng không phải một màn hắc ám mà là một mảnh xích sắc hoả diễm mênh mông như hải dương.
Cơ Thần Không đem Cửu Dương Tinh Thần hồ lô thu lai trên lòng bàn tay, biểu tình như trước nhẹ nhàng nói:
- Cổ Sát Thần, ngươi dĩ nhiên có thể phá không gian pháp tắc của tạ, thục khiến ta bất ngờ, xem ra trên người ngươi còn có trọng bảo, bất quá, ngươi cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay ta. Tiến vào Cửu Dương Tinh Thần hồ lô của ta rồi thì trước hết ngươi nếm thử tư vị bị cửu dương thánh hoả thiêu đốt đi! Đợi đến lúc về đến Thánh đình có lẽ cái tiện mệnh của ngươi cũng đã bị thiêu đốt tám phần rồi!
Bị Cửu Dương Tinh Thần hô lô hút vào trong nháy mắt, Cổ Thần thập phần khiếp sợ, nhớ tới bản thân còn nhiều chuyện chưa làm xong mà đã rơi vào tay của Thánh đình khiến trong lòng hắn tràn đầy bi phẫn.
Thế nhưng ngay sau đó Cổ Thần lại mừng như điên.
Ngay khi vừa tiến vào trong Cửu Dương Tinh Thần hồ lô, cửu dương thánh hoả xung quanh Cổ Thần liền bị Chiến Thần lệnh trên ngực Cổ Thần mạnh mẽ hấp thu thôn phệ. Cửu dương thánh hoả bên trong này giống như thiêu thân ùn ùn lao vào vị trí ngực của Cổ Thần.
Theo đó, đại lượng thuần dương chân khí từ Chiến Thần lệnh cuồn cuộn tiến vào cơ thể Cổ Thần.
Một cảm giác thư sướng đến cực điểm lan toả toàn thân, rồi trong nháy mắt pháp lực của Cổ Thần nhanh chóng đề thăng!
Bên trong Cửu Dương Tinh Thần hồ lô này tồn trữ không ít cửu dương thánh hoả, uy lực rất bá dạo. Bất cứ tu sĩ nào bị hút vào đây trừ những tu sĩ đối với hoả hệ có tạo nghệ cực sầu đều bị cửu dương thánh hoả thiêu thành tro tàn.
Cổ Thần tuy có Minh Khiếu kỳ thực lực nhưng dưới sự thiêu đốt của cửu dương thiên hoả chỉ có thể gắng gượng nhiều lắm là hai canh giờ. Bất quá trong hai canh giờ cũng đủ để Cơ Thần Không về đến Thánh đình rồi, đến lúc đó đem Cổ Thần từ bên trong Cửu Dương Tinh Thần hồ lô thả ra thì tính mạng của Cổ Thần mười phần cũng đã mất tám.
Thánh hoàng chỉ nói muốn bắt giữ Cổ Thần chứ không nói là phải bắt giữ hắn hoàn hảo vô khuyết, chỉ cần không chết là được cho nên Cơ Thần Không cần gì phải quan tâm Cổ Thần bị cửu dương thánh hoả thiêu đốt như thế nào?
Nhưng Cơ Thần Không tràm triệu lần cũng không thể nào ngờ được, trên người Cổ Thần lại có thuần dương chí bảo Chiến Thần lệnh. Với Chiến Thần lệnh thì hoả diễm càng lợi hại thì càng là bảo bối, đối với Cổ Thần càng được lợi không nhỏ.
Bị hút vào Cửu Dương Tinh Thần hồ lô, Cổ Thần giống như bị quẳng vào một cái đại bảo khố, thuần dương chân khí như nước sông Hoàng Hà nhảy chồm lên từ trong Chiến Thần lệnh dũng mãnh nhập vào người Cổ Thần.
Cửu Dương Tinh Thần hồ lô này tuy là thượng phẩm tiên bảo, nhưng nếu bên trong cửu dương thánh hoả mất hết thì uy lực sẽ đại giảm, tối đa chỉ tương đương với một kiện tiên bảo bình thường nhất, Cổ Thần có trung phẩm tiên bảo Bàn Long Sát Thần thương và vô thượng tiên bảo Như Ý Lung Linh bảo tháp nên muốn phá vỡ một kiện tiên bảo bình thường rất dễ dàng.
Cổ Thần lập tức tập trung tinh thần, bình tĩnh tiến vào tu luyện.
Theo đại lượng thuần dương chân khí dũng mãnh tiến vào cơ thể, tu vi của Cổ Thần không ngừng được đề cao, trong thức hải, nguyên thần của Cổ Thần được nguồn pháp lực chân khí dồi dào tầm bổ đang không ngừng lớn lên.
Cổ Thần mới bước vào Nguyên Thần kỳ, nguyên thần chỉ cao khoảng một trượng thế nhưng lúc này nguyên thần của hắn dùng mắt thường cũng có thể thấy được đang nhanh chóng lớn lên, không quá lâu sau đã đạt đến hai trượng rồi ba trượng!
Cửu dương thánh hoả bên trong Cửu Dương Tinh Thần hồ lô số lượng rất nhiều, Chiến Thần lệnh mặc dù thôn phệ rất nhanh nhưng vẫn chua thể hoàn toàn hấp thu hết được. Đại lượng thuần dương chân khí tiếp tục hướng thân thể Cổ Thần vọt tới, pháp lực của Cổ Thần không ngừng đề cao, không ngùng tăng trưởng, nguyên thần cũng rất nhanh đạt đến bốn trượng!
Bốn trượng nguyên thần! Đây chính cực hạn của Nguyên Thần sơ kỳ!
Tiếp tục tăng lên đến năm trượng là đã tiến vào Nguyên Thần trung kỳ!
Nguyên thần cao đến mức này tựa hồ gặp phải trở ngại lớn, tốc độ tăng trưởng trớ nên chậm rãi lại tiến dần tới bích chướng của Nguyên Thần trung kỳ.
Bất quá bích chướng trong cùng cảnh giới so với bích chướng khi đột phá cảnh giới mới yếu nhược nhiều lắm. Khi thuần dương chân khí liên tục từ trong Chiến Thần lệnh tiến vào cơ thổ, tu vi của Cổ Thần vẫn duy trì tốc độ tăng trưởng rất nhanh, nguyên thần tuy rằng tăng trưởng chậm lại nhưng chỉ được một lúc rồi lại bắt đầu bạo tăng lên tới năm trượng.
Từ lúc bị Cơ Thần Không bắt nhốt vào Cửu Dương Tinh Thần hồ lô đến lúc Cổ Thần đột phá tới Nguyên Thần trung kỳ mới chỉ qua được gần nửa khắc thời gian. Cơ Thần Không tuy là Đằng Vân kỳ, một bước đi mấy ngàn trượng cũng chỉ mới đi được khoảng vạn dặm.
Cổ Thần tu vi tiến vào Nguyên Thần trung kỳ, cửu dương thánh hoả bên trong Cửu Dương Tinh Thần hồ lô rất nhanh bị Chiến Thần lệnh thôn phệ không còn một mành hoá thành thuần dương chân khí, toàn bộ bị Cổ Thần hấp thu.
Cổ Thần nắm chặt nắm tay, cảm giác toàn thân đều tràn ngập lực lượng! Nguyên Thần trung kỳ, thực lực của Cổ Thần lúc này so với lúc mới bước vào Nguyên Thần kỳ mạnh hem không chỉ ba lần!
Cửu Dương Tinh Thần hồ lô bị Chiến Thần lệnh thôn phệ hết toàn bộ cửu dương thánh hoà bên trong khiến cho không gian bên trong lúc này là một mảnh trống trãi không có bất kỳ thứ gì. Nguyên bản là một kiện thượng phẩm tiên bảo nhưng lúc này Cửu Dương Tinh Thần hồ lô tối đa chỉ có thể xem là một kiện tiên bảo hạ phẩm cấp thấp nhất.
Bàn Long Sát Thần thương trong tay Cổ Thần mạnh mẽ hướng lên trên dâm tới.
Một đạo thương cương thật lớn phóng lên cao, hướng đỉnh chớp của Cửu Dương Tinh Thần hồ lô mà tới. Cửu Dương Tinh Thần hồ lô uy lực đại giảm cho nên một kích toàn lực cảu Cổ Thần liền phát ra một tiếng bạo tạc, Cửu Dương Tinh Thần hồ lẽ bị dục thủng một cái lỗ không nhỏ, thân ảnh Cổ Thần theo đó nhanh chóng bắn ra ngoài.
Vừa mới thoát ra ngoài, Cổ Thần liền sử dụng phong ảnh độn biến mất, xuất hiện lại dã cách hơn trăm dặm bên ngoài.
Đã kiến thức thủ đoạn không gian pháp tắc trói buộc của Cơ Thần Không, Cổ Thần liền bỏ di y định đánh lén, trừ khi Cơ Thần Không đứng bất động cho Cổ Thần giết, bằng không với chênh lệch giữa Mệnh Tuyền và Độ Hư cảnh giới thì cho dù Chiến Thần lệnh có uy lực vô cùng cũng không thể đánh chết Cơ Thần Không được.
Thật vất vả mới kiếm được một đường sinh cơ, tự nhiên phải tranh thủ nhanh chóng đào tẩu rồi!
Cổ Thần liên tiếp sử dụng phong ảnh độn như thiểm điện chạy ra mấy trăm dặm.
Cửu Dượng Tinh Thần hồ lô đột nhiên xuất hiện tiếng bạo tạc rồi đột nhiên bị đánh bay ra ngoài khiến Cơ Thần Không rất kinh hãi. Cửu Dương Tinh Thần hồ lô là một kiện thượng phẩm tiên bảo, cho dù Cổ Thần có sử dụng Như Ý Lung Linh bảo tháp công kích cũng khó có thể đánh bay dược. Chỉ cần Cơ Thần Không thêm chút tiên lực trấn áp thì Cổ Thần vĩnh viễn cũng không thể nào thoát ra được mới đúng!
Càng làm Cơ Thần Không kinh hãi hơn là toàn bộ cửu dương thánh hoả bên trong Cửu Dương Tinh Thần hồ lô đều bị Cổ Thần làm cho trống rỗng!
Cửu dương thánh hoả là bộ phần tối trọng yếu của Cửu Dương Tinh Thần hồ lô. Cửu Dương Tinh Thần hồ lô có thể được coi là thượng phẩm tiên bảo toàn bộ đều do cửu dương thánh hoả mà thành. Không có cửu dương thánh hoả thì Cửu Dương Tinh Thần hồ lô chỉ có thể xem là một kiện tiên bảo bình thường nhất mà thôi. Cho nên Cổ Thần rất dễ dàng từ bên trong đánh thủng một cái động khẩu rồi thoát ra.
Cơ Thần Không mắt nhìn vào bên trong Cửu Dương Tinh thần hồ lô mà phát hoà, tức giận đến sôi gan! - Cổ Sát Thần, ngươi huỷ tiên bảo của ta, ta muốn ngươi sống không được chết không xong!
Cơ Thần Không không tiếp tục bảo trì phong độ phong vân khinh đạm được nữa. Bộ dạng tươi cười hoàn toán biến mất, thay vào đó là về mặt gầm gừ tức giận.
Trong lúc này, Cổ Thần đã liên tục sử dụng năm lần phong ảnh độn thuật đi được hơn năm trăm dặm. Hai mắt Cơ Thần Không loé lửa giận, thân ảnh như điện, cước đạp bạch vân bước tới một bước thân thể liền biến mất xuất hiện ở hơn ngàn trượng phía trước.
Chỉ vài bước Cơ Thần Không đã đi được hơn bảy mươi dặm. Cơ Thần Không thân là Đằng Vân kỳ tu sĩ, cự ly thuấn di cũng không quá xa, so với Cổ Thần sử dụng phong ảnh độn còn có chút không bằng. Thế nhưng Cơ Thần Không là lĩnh ngộ không gian pháp tắc, có thể bảo trì thuấn di liên tục, mà Cổ Thần sử dụng phong ảnh độn thuật là tiêu hao pháp lực nên chỉ có thể liên tục sử dụng hơn ba mươi lần một chút.
Cổ Thần vừa bước vào Nguyên Thần trung kỳ, pháp lực trong cơ thể dâng trào hơn trước rất nhiều, Cổ Thần liên tục thuấn di hơn mười lần mà pháp lực vẫn còn sung túc.
Lúc này Cổ Thần đã đem Cơ Thần Không bỏ xa hơn tám trăm dặm nhưng thần thức của Cơ Thần Không rất mạnh, có thể đạt tới gần ngàn dặm khoảng cách cho nên mặc dù đã cách xa hơn tám trăm dặm nhưng Cổ Thần vẫn cảm thấy một cỗ thần thức cường đại đang tập trung lên người.