Qua thời gian sáu mươi lần hô hấp, Thương Chính Thu cũng đã đến được nơi này, nhìn cự đại chưởng ấn dưới mặt đất kia, mắt liền trừng lớn, ở trung tâm chưởng ấn để lại bảy khối thi thể đã nát thành cặn bã, một mảnh tĩnh mịch.
Thông qua bảy khối thi thể kia, căn bản không thể nhận ra được thân phận của người chết, nhưng là, theo cảm giác quen thuộc từ đó truyền đến, cùng với những mảnh quần áo nát vụn, Thương Chính Thu cũng đoán ra được, cường giả bị vẫn lạc, đúng là Trịnh Diệc Tường.
Thương Chính Thu kinh hãi, lúc Trịnh Diệc Tường định ra tín hiệu phù này, đã sớm ước định trước với các cường giả, chỉ khi nào phát hiện Cổ Thần mới được truyền đi, việc này nói rõ, Trịnh Diệc Tường nhất định đã phát hiện ra hành tung của Cổ Thần.
Thương Chính Thu trông thấy Trịnh Diệc Tường thả ra tín hiệu phù, ngay lập tức liền hướng mấy vị cường giả khác sử dụng "phi kiếm truyền âm", sau đó lập tức chạy đến nơi này, thời gian tiêu tốn, chỉ qua chừng trăm lần hô hấp, khi còn cách đây khoảng một vạn bảy tám nghìn dặm, hắn còn thấy được hào quang mãnh liệt của quyền cương cùng kiếm cương, nhưng chỉ xuất hiện trong nháy mắt, sau đó lập tức lâm vào một mảnh tĩnh mịch, không xuất hiện bất cứ chuyện gì nữa.
Nào biết được, đợi khi Thương Chính Thu đến được đây, trên mặt đất chỉ còn lại một cái cự đại chưởng ấn, cùng với thi thể của Trình Diệc Tường đã bị chém làm bảy mảnh, ngay trong khoảng hào quang xuất hiện trong nháy mắt đó, Trịnh Diệc Tường liền vẫn lạc trong tay Cổ Thần, việc này khiến Thương Chính Thu cảm thật thật khiếp sợ.
Tuy rằng Thương Chính Thu là một Giá Vụ hậu kỳ cường giả, nhưng hắn cũng rất rõ, nếu mình muốn giết Trình Diệc Tường thì không khó, nhưng muốn trong khoảng nháy mắt đó, liền lấy đi tính mệnh của Trịnh Diệc Tường, lại không dễ dàng chút nào, trừ phi Trịnh Diệc Tường bị hắn đánh lén, nếu không căn bản không có khả năng.
Trịnh Diệc Tường thả ra tín hiệu phù, hiển nhiên trước đó đã phát hiện ra Cổ Thần, sau đó mới nảy sinh chiến đấu, không có khả năng bị đánh lén được, Thương Chính Thu trong lòng cả kinh, thực lực của Cổ Thần, thật vượt ngoài dự liệu của hắn.
Thương Chính Thu tản ra thần thức, trong phương viên hai ngàn dặm, đều bị thần thức bao phủ, nhưng sinh linh yêu tu thực lực yếu kém thì bị tìm ra không ít, nhưng lại không phát hiện ra bất kỳ Độ Hư cường giả nào cả, Thương Chính Thu đem thần thức thu lại, tập trung trong phương viên trăm dặm, sao đó lại kéo dài xuống mặt đất, đem hơn hai ngàn trượng thổ địa dưới đó, đều dò xét một lần, nhưng không phát hiện ra hành tung của Cổ Thần.
Tựa hồ, Cổ Thần đã sớm rời khỏi nơi này rồi. - Nhanh như vậy đã bỏ chạy rồi, thật là giảo hoạt.
Thương Chính Thu cắn răng, âm thanh căm hận nói.
Lại nhìn thoáng qua bốn phía, thần thức quét sơ qua một lần, xác định Cổ Thần đã đi xa, ánh mắt của Thương Chính Thu liền rơi vào cặn thi thể của Trịnh Diệc Tường, dưới chân sương mù tản ra, bọc lấy thân thể của Trịnh Diệc Tường bên cạnh. - Ai...
Thương Chính Thu thở dài một tiếng, nhìn cặn thi thể của Trình Diệc Tường, nói:
- Diệc Tường đạo hữu, không thể tưởng được ngươi cũng chết vào tay tên nghịch tặcc Cổ Thần kia, ta đã phát ra "phi kiếm truyền âm", đem tin tức Cổ Thần xuất hiện tại Đồ Yêu cốc nói cho Khôn Huyền, cùng Diệc Hồng mấy vị đạo hữu, ngươi yên tâm, chỉ cần Cổ Thần thật ở Đồ Yêu côc, nhất định sẽ không thoát được thiên la địa võng của chúng ta, đến lúc đó, chúng ta sẽ đem Cổ Thần... Ân?
Lúc Thương Chính Thu đang mở miệng nói chuyện với thi thể Trịnh Diệc Tường, trong khoảnh khắc, liền cảm giác được mặt đất chấn động, một cổ lực lượng khổng lồ theo đó tuôn ra, trong chốc lát, toàn bộ mặt đất đã phát ra tiếng nổ vang, bị đánh thành từng mảnh vỡ, ngay sau đó sáu đạo quyền cương cực lớn đánh ra từ lòng đất, đem Thương Chính Thu hoàn toàn bao phủ, mãnh liệt đánh tới.
Đạo quyền cương này đến quá bất ngờ, quá mãnh liệt, Thương Chính Thu lập tức cảm thấy một cỗ uy hiếp cực lớn, hơn nữa, sáu đạo quyền cương này, lại tới quá mức kỳ dị, vượt ngoài dự đoán của hắn, đợi khi kịp phản ứng lại, hắn đã mất đi thời cơ phòng thủ tốt nhất rồi.
Hơn nữa, trong quyền cương tựa hồ tồn tại một lượng pháp tắc cực lớn, đem trọn không gian phong ấn lại, Thương Chính Thu như lâm vào vũng bùn, khó có thể nhúc nhích.
Trong lúc vội vã, Thương Chính Thu chỉ kịp vung hai tay, tiên lực trong cơ thể mãnh liệt tuôn ra, hình thành một cái hộ thể cương tráo, đem toàn thân bao lại.
Oanh...
Một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa vang lên, sáu đạo quyền cương "Chiến Thần diệt tinh quyền" của Cổ Thần, đồng thời đánh lên hộ thể cương tráo của Thương Chính Thu.
Chỉ dựa vào hộ thể cương tráo, sao có thể chống đỡ được sáu đạo "Chiến Thần diệt tinh quyền" của Cổ Thần đồng thời công kích? Vẻn vẹn trong nháy mắt, hộ thể cương tráo của hắn, đã bị đánh nát bấy, thân thể bị đánh trúng bay ngược về sau như viên đạn, hai tay ngăn trước ngực, rạn nứt thành từng khúc, tuôn ra một mảnh máu tươi.
Đồng thời, cổ họng Thương Chính Thu cảm thấy ngòn ngọt, liền phun ra một ngụm máu nóng.
Thân thể Cổ Thần, từ lòng đất nhảy ra ngoài, không để Thương Chính Thu có cơ hội hồi phục, sáu cánh tay đồng thời kết quyền, sáu đạo quyền cương "Chiến Thần diệt tinh quyền", lại một lần nữa đồng thời đánh về phía Thương Chính Thu.
Thương Chính Thu sớm đã xem qua bức họa của Cổ Thần, trong lòng nhớ kĩ, chỉ cần Cổ Thần lộ mặt, liền có thể nhận ra, kinh hô một tiếng: - Cổ Thần, sao có thể là ngươi?
Hai mắt hắn trừng lớn, làm sao cũng không tin được, vì sao vừa nãy hắn đã dùng thần thức quét qua phương viên hai ngàn dặm xung quanh, cùng hai ngàn trượng dưới lòng đất, đều không phát hiện được tung tích của Cổ Thần, sao giờ lại bị Cổ Thần đánh lén được?
Lấy tu vị Đằng Vân trung kỳ của Cổ Thần, thực lực nhiều nhất chỉ có thể đánh chết Giá Vụ kỳ cường giả, cùng Giá Vụ hậu kỳ cường giả, thực lực không kém nhiều lắm, nếu chiến đấu chính diện, muốn hơn Thương Chính Thu cũng có chút khó khăn, đừng nói chi đến đánh chết.
Đã cùng Chư Tử thế gia thế như nước lửa, lần này vậy mà có đến chín vị Độ Hư cường giả đến đây đuổi giết Cổ Thần, Cổ Thần sao còn có thể hạ thủ lưu tình? Giết nhiều một tên, liền bớt đi một phần nguy hiểm, thêm một phần an toàn.
Thấy người đến tốc độ thuấn di so với Trịnh Diệc Tường còn nhanh hơn rất nhiều, rất có khả năng là Giá Vụ hậu kỳ cường giả, Cổ Thần liền ẩn núp ở lòng đất ngay dưới thi thể của Trinh Diệc Tường, nguyên thần của hắn dung nhập vào huyệt khiếu, những tu sĩ khác, thần thức quét qua đảm bảo không nhận thấy sự hiện hữu của hắn.
Kể từ đó, thừa dịp người đến ở ngay cạnh thi thể Trịnh Diệc Tường, lúc cảm giác canh phóng đang giảm thấp bỗng nhiên đánh lén, quả nhiên có hiệu quả, một lần hành động liền làm bị thương vị Giá Vụ hậu kỳ cường giả này. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
Ưu thế lớn nhất của đánh lén, chính là tiên cơ, Cổ Thần tự nhiên sẽ không lãng phí, không cùng Thương Chính Thu nói nhảm, vừa rồi lúc Thương Chính Thu ở cạnh thi thể Trịnh Diệc Tường, đã lộ ra ý đồ muốn giết chết Cổ Thần.
Không giết địch nhân, sẽ bị địch nhân giết, Cổ Thần không chút nào hạ thủ lưu tình.
Có đến chín vị Độ Hư cường giả đến đây đuổi giết, giết một tên, liền ít đi một tên.
"Chiến Thần diệt tinh quyền" của Cổ Thần, cứ như giòi phụ trong xương, bám sát lấy Thương Chính Thu mà đánh, khiến hắn không kịp làm ra phòng bị, đã bị đợt "Chiến Thần diệt tinh quyền" thứ hai đánh trúng thân thể.
Một bước sớm, giành trước từng bước!
Vừa mới oanh ra ba quyền Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, thân ảnh Cổ Thần khẽ động, thân thể thuấn di bên cạnh Thương Chính Thu ngoài trăm trượng, sáu tay khẽ động, ba quyền Chiến Thần Diệt Tinh Quyền lại oanh ra về phía Thương Chính Thu.