Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 498



Chương 498:

 

Lúc này Diệp Phi mới phục hồi lại tinh thần, nhưng anh không cản hai người Hoàng Thiên Kiều lại, mà còn kéo Hoàng Huyền Vũ sang một bên, vô cùng thích thú mà đứng nhìn trận chiến này.

 

“Ầm!”

 

Quả đấm đụng vào cánh tay, vang lên một tiếng nổ tung.

 

Hoàng Thiên Kiều rên lên một tiếng, thân người lay động rồi ngã bay về phía sau, liên tục vặn eo hai lần, sau đó mới rơi từ không trung xuống dưới mặt đất.

 

Hô hấp dồn dập, miệng mũi trào máu.

 

Hoàng Thiên Kiều mới chỉ khôi phục được năm phần thực lực, quả thật là rất khó để có thể ngăn cản được Tiết Như Ý.

 

Nhìn lại Tiết Như Ý, cô ta không chỉ không có một chút vấn đề gì, mà cả người thậm chí còn bừng lên hơi thở càng ác liệt hơn.

 

“Hoàng Thiên Kiều, cô cút ngay cho tôi, nếu không ngay cả cô tôi cũng không bỏ qua đâu”

 

Tiết Như Ý ác độc mà quát lên một tiếng: “Không cần phải lấy Vũ Minh ra để đè ép tôi, chúng ta đều đã rời khỏi Vũ Minh rồi”

 

Hoàng Thiên Kiều ho khan rồi mới lên tiếng: “Cái chết của Hội trưởng Thiên Sơn, quả thực là không liên quan gì đến Diệp Phi, có người đã cố tình dùng kế chia rẽ…”

 

“Đi chết đi!”

 

Lại là một tiếng nổ vang trời, Tiết Như Ý căn bản không là không nghe lời mà Hoàng Thiên Kiều nói, chỉ cong người lại muốn tiến hành phát động công kích đánh về phía Diệp Phi một lần nữa.

 

Khí thế bừng bừng! Bóng người lao vút như một mũi tên!

 

Hoàng Thiên Kiều thấy vậy thì cắn chặt răng, vắt ngang nửa người, lao sang để ngăn cản chiêu này của Tiết Như Ý.

 

“Âm…” Lại thêm một lần va chạm nữa, Hoàng Thiên Kiều trực tiếp bị đánh ngã bay ra ngoài, sau đó nhờ có Hoàng Huyền Vũ kịp thời đỡ lấy mới không ngã xuống.

 

Cứ cho là như vậy, nhưng mà miệng của Hoàng Thiên Kiều vẫn phun ra một ngụm máu đen.

 

Tuy nhiên Hoàng Thiên Kiều cũng được coi là cứng rắn, sau khi lau máu tươi đi thì lại đứng thẳng dậy một lần nữa, ngay ngắn không chùn bước.

 

“Hoàng Thiên Kiều, cô bây giờ so với trước kia càng trở nên vô dụng hơn rồi đấy, trước kia cô còn có thể tiếp được ba, năm chục chiêu của tôi, nhưng mà bây giờ, ngay cả một chiêu cũng không đỡ được”

 

Tiết Như Ý hăm hở, chỉ về phía Hoàng Thiên Kiều mà quát lên: “Tôi cảnh cáo cô một lần cuối cùng, nếu như còn không cút ngay, vậy thì tôi sẽ lập tức giết chết cô”

 

Mấy cô gái kia lại càng khinh thường mà nhìn về phía Diệp Phi, cảm thấy một người đàn ông như anh thế kia mà lại núp ở sau lưng đàn bà, quả thực là quá vô dụng, quá hèn nhát.

 

Hoàng Thiên Kiều thở ra một hơi thật dài: “Cô cứ việc đem hết bản lĩnh ra đây đi”

 

“Được, cô xong đời rồi”

 

Thấy Hoàng Thiên Kiều không biết sống chết đến như vậy, Tiết Như Ý quyết định sẽ đưa Hoàng Thiên Kiều đi một đoạn đường: “Nhớ kỹ lấy, tôi sẽ dùng một chiêu đánh gãy tay cô!”

 

“Hai chiêu đánh gãy chân của cô!”

 

“Ba chiêu đánh nổ vùng Đan Điền của cô”

 

Lời nói của Tiết Như Ý mang theo khí thế hung hăng, tràn đầy ngang ngược và hung tàn, cười ác độc mà cất tiếng: “Sau ba chiêu, cô sẽ hoàn toàn trở thành một kẻ vô dụng”

 

“Nếu như bố của cô dám ra tay giúp đỡ, vậy thì ngay cả bố của cô cũng sẽ được giống như cô, trở thành một kẻ bỏ đi”

 

Sắc mặt của Hoàng Huyền Vũ đột nhiên biến đổi lớn.

 

Lúc mà ông ta đang muốn dùng toàn lực để ngăn trở trận chiến này, thì Diệp Phi lại từ phía sau đi lên, sau đó võ một cái lên bả vai của Hoàng Thiên Kiều, mở miệng: “Được, cứ làm theo lời của cô ta nói đi”

 

“Một chiêu bẻ tay của Hoàng Thiên Kiều!”

 

“Hai chiêu đánh gãy chân của Hoàng Thiên Kiều!”

 

“Ba chiêu đánh nổ vùng Đan Điền của Hoàng Thiên Kiều!”

 

Theo một cái vỗ hời hợt này của Diệp Phi, một luồng sức mạnh tràn vào vùng Đan Điền của Hoàng Thiên Kiều.

 

Cái gì?

 

Nghe được lời nói của Diệp Phi, tất cả mọi người tại đây đều rơi vào sửng sốt trong chốc lát, não bộ nhất thời không kịp phản ứng lại với sự chuyển biến của tình thế.