Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2397



Chương 2397:

 

Mà Dương Chấn thì chỉ là cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh, lợi dụng phép hô hấp tầng thứ năm của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh nên có thể duy trì được thực lực của Siêu Phàm Ngũ Cảnh.

 

Bây giờ còn chưa thấy Diệp Lâm ra mặt mà Lý Trọng đã mất đi sức chiến đấu, lẽ nào anh em họ Tống cũng sẽ như vậy sao?

 

“Mấy người đã muốn chết thì tôi sẽ cho mấy người được toại nguyện!”, Dương Chấn tiến về phía trước một bước, toàn thân bộc phát sát ý.

 

“Cậu Chấn, giao bọn họ cho chúng tôi!”

 

Tống Tả bất chợt lên tiếng, ánh mắt lóe lên sự hung tợn nhìn chằm chằm vào người của Hoàng tộc họ Diệp. Tống Hữu cũng giống như thế.

 

“8>“

 

Dương Chấn vốn định đánh nhanh thắng nhanh nhưng không ngờ anh em họ Tống lại vẫn muốn tiếp tục, như vậy nghĩa là họ đã tự tin có thể phá được thuật hợp kích của cao thủ hoàng tộc họ Diệp.

 

“Hừi! Không biết tự lượng sức mình! Nếu Dương Chấn giúp haiwngười thì có lẽ còn gây cho.

 

chúng tôi được một chút áp lực, nếu như chỉ có hai người thì đừng mong thoát chết!”

 

Kẻ đứng đầu của Hoàng tộc họ Diệp nói đầy ngạo nghễ.

 

“Vậy thì để chúng tôi rửa mắt chờ xeml”

 

Tống Tả cười nhạo, khí thế võ đạo trên người đột nhiên tăng vọt. Uy thế của Tống Hữu thì cũng tăng lên với tốc độ đáng sợ, chỉ trong nháy mắt mà đã có thể sánh ngang với Siêu Phàm Tam Cảnh.

 

Dương Chấn khẽ nheo mắt, vốn dĩ anh nghĩ räng anh em họ Tống đã ở trong trạng thái mạnh nhất, không ngờ còn có thể trở nên mạnh hơn.

 

Hiển nhiên đây mới đúng là sức mạnh thật sự của họ, chỉ là lúc trước không bộc phát ra mà thôi.

 

“Chúng tôi đã biết điểm yếu của mấy người rồi!”, Tống Tả đột nhiên chế nhạo.

 

Nghe vậy, sắc mặt của cao thủ Hoàng tộc họ Diệp trở nên biến sắc, nhưng bọn họ vẫn chưa kịp phản ứng thì hai anh em Tống Tả và Tống Hữu đã biến mất tại chỗ.

 

“Không ổn, rút lui!”

 

Cao thủ cầm đầu vội vàng hô lớn.

 

Lục Cảnh Cao thủ cầm đầu phía Hoàng tộc họ Diệp khi nhận ra điều không ổn đã ra lệnh rút lui nhưng mọi chuyện đã quá muộn.

 

“Bùm!”

 

Tống Tả vừa lao qua bên trái được nửa đường thì thay đổi hướng đi, nhanh chóng lao thẳng vào tên cầm đứng giữa, tung một chưởng vào lồng ngực khiến kẻ đó hộc máu bay lộn ngược ra ngoài.

 

Cùng lúc đó, Tống Hữu cũng lao tới một cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh khác và đánh ra một đòn khiến đối phương cũng nôn ra máu và bay lộn nhào.

 

Hai anh em nhà họ Tống vốn đã ở Siêu Phàm Cảnh, lúc này lại bộc phát toàn bộ sức mạnh nên hai tên cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh gần như bị đánh bay ngay trong nháy mắt.

 

Ban đầu có đến mười tám người, ngay khi trận chiến bắt đầu thì hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong đã bị đánh bại và mất đi sức chiến đấu, đến bây giờ thì hai người có thực lực bán bộ Siêu Phàm Cảnh mạnh nhất cũng bị đánh bay, chỉ còn lại một cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, những người khác đều chỉ ở mức Thần Cảnh đỉnh phong.

 

Ngay khi anh em họ Tống đánh bại hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh thì sự liên kết giữa những người phía Hoàng tộc họ Diệp đã sụp đổ trong nháy mắt.

 

“Không ổn, đội hình loạn rồi, rút lui!”

 

Người có thực lực bán bộ Siêu Phàm Cảnh duy nhất còn lại nhanh chóng phát lệnh rút lui.