Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2400



Chương 2400:

 

Thoạt nhìn Dương Chấn đang rất bình tĩnh nhưng trong lòng lại ngạc nhiên vô cùng, thực lực mạnh mẽ của Diệp Lâm thật sự làm anh quá bất ngờ.

 

Quan trọng là người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp còn chưa xuất hiện, nếu như bây giờ tiêu hao hết thực lực để đối phó một mình Diệp Lâm thì phải ứng phó như thế nào khi người bảo vệ đó xuất hiện?

 

Nếu như thế Dương Chấn vẫn còn một biện pháp, đó là thông qua huyết mạch cuồng hóa để bản thân tiến vào trạng thái cưồng hóa.

 

Nhưng cách này là anh chuẩn bị để đối phó người bảo vệ Hoàng tộc, tuyệt đối không thể dùng trước khi kẻ đó xuất hiện.

 

“Dương Chấn, bây giờ tôi có thực lực Siêu Phàm Lục Cảnh, mà cậu thì chỉ đang ở Siêu Phàm Tam Cảnh, cho dù cậu có thể bộc phát ra thực lực mạnh hơn thì nhiều nhất cũng đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh là cùng, cậu cho rằng có thể đánh bại tôi sao?”

 

“Hơn nữa, cho dù cậu thật sự có thể đánh bại tôi, nhưng mà cậu đã cân nhắc sẽ tiêu hao bao nhiêu chưa? Đừng quên, Hoàng tộc họ Diệp của tôi còn có người bảo vệ đang âm thầm theo dõi”.

 

“Bây giờ, chỉ cần cậu quỳ xuống xin tha mạng và đồng ý gia nhập Hoàng tộc họ Diệp, làm việc cho tôi, cậu mới có thể được miễn tội chết. Tôi cho cậu một phút đồng hồ suy nghĩ”.

 

Diệp Lâm kiêu ngạo cao giọng nói, hiển nhiên lão ta vô cùng tự tin với thực lực hiện tại của mình.

 

Chỉ là trong lòng Diệp Lâm cũng có chút kiêng dè. Một tuần trước tại đỉnh Yến Sơn, thực lực của Dương Chấn tăng vọt, suýt chút nữa giết chết lão ta và Lưu lão quái.

 

Lão ta có thể khẳng định trạng thái lúc ấy của Dương Chấn tuyệt đối có thực lực Siêu Phàm Lục Cảnh.

 

Mà bản thân Dương Chấn đã rất mạnh, thiên phú võ thuật hơn người, nếu như có thể trở thành thành viên của Hoàng tộc họ Diệp thì đó sẽ là một trợ giúp rất lớn cho bọn họ.

 

Và lão ta cũng tin chắc rằng sau khi Dương Chấn gia nhập Hoàng tộc họ Diệp, mình sẽ có thể kiểm soát sự sống chết của anh ở trong tay.

 

“Không cần suy nghĩ, đừng nói lời vô ích, đánh thì đánh đi!”

 

Dương Chấn lạnh lùng nói.

 

Khi lời nói vừa dứt, trong nháy mắt tần suất hô hấp của anh đã xảy ra thay đổi, là phép hô hấp tầng thứ năm của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh.

 

Trong thời gian ngắn ngủi, một luồng khí thế võ đạo đáng sợ tràn ngập trong cơ thể Dương Chấn, lao đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh, thảng tới Siêu Phàm Lục Cảnh.

 

Chỉ có điều, nếu chưa đạt tới thực lực của Siêu Phàm Lục Cảnh thì vẫn không thể đánh bại Diệp Lâm.

 

“Đã như vậy, tôi đành phải tiễn cậu lên đường!”

 

Trong mắt Diệp Lâm hiện lên sát khí nồng đậm, bóng dáng của lão ta biến mất tại chỗ.

 

“Chết đi!”

 

Dương Chấn gầm thét một tiếng, bùng nổ khí thế đáng sợ.

 

“Oành!”

 

Đòn công kích của hai người gần như được đồng thời đánh ra. Dưới sự oanh tạc của hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh, khí kình kinh người như biển bão quét qua tứ phương tám hướng.

 

“Âm!”

 

Một tiếng vang thật lớn nổ ra, điện Diệp Hoàng to lớn mà không thể chịu đựng được lực xung kích từ cuộc chiến của hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh, sập xuống phát ra những âm thanh vang dội.

 

Các cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp vốn đã lui ra xa ngoài trắm mét đều mở to hai mắt. Nếu tiếp tục để cho Diệp Lâm đấu với Dương Chấn ở đây thì chẳng phải toàn bộ Hoàng phủ họ Diệp sẽ bị phá hủy sao?

 

“Ở đây không thể phát huy hết sức mạnh, chúng ta tới Hoàng Sơn đánh một trận, như thế nào?”, Diệp Lâm chăm chú nhìn Dương Chấn, hỏi.