Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2466



Chương 2466:

Dương Chấn vốn ôm hi vọng rất lớn với viên đan dược này, bây giờ chỉ thấy thất vọng tràn trề.

“Chẳng lẽ Lý Trọng lừa mình, đây không phải đan dược được đặt chung với Đại Đạo Thiên Diễn Kinh, thậm chí còn chẳng phải đan dược?”, Dương Chấn thì thào.

Nếu không phải như vậy, tại sao viên đan dược này không có chút tác dụng nào với anh?

Cùng lúc đó trong mật thất của Lý Trọng ở nhà họ Lý.

“Bối ơi, còn một tiếng nữa là tới giờ lành. Lý Bảo Tuấn sẽ tới Hoàng tộc Thượng Quan đón dâu. Con đã sắp xếp cao thủ Thần Cảnh của chúng ta ở khắp cả khách sạn trong Hoàng thành. Chỉ cần xảy ra tình huống bất thường, bọn họ sẽ lập tức ra tay”.

Lý Giang Hùng khom người đứng trước mặt Lý Trọng, cung kính nói.

Lý Trọng không lên tiếng, im lặng một lúc mới nói: “Trừ cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong và bán bộ Siêu Phàm Cảnh, còn lại rút hết về đi”.

Lý Giang Hùng kinh ngạc nói: “Bố ơi, bây giờ tính cả con, nhà họ Lý cũng chỉ có năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong và bán bộ Siêu Phàm Cảnh. Ít người như vậy, một khi Hoàng tộc ra tay, chúng ta sẽ không chống lại được!”

Lý Trọng cau mày: “Con cứ làm theo lời bố đi, không cần lo những chuyện khác”.

Nghe thấy thế, Lý Giang Hùng vội đáp: “Vâng thưa bố!”

Mặc dù lão ta không hiểu gì nhưng cũng biết Lý Trọng nói vậy có lý do riêng.

Lý Giang Hùng lại hỏi: “Bố còn chuyện gì cần gặn dò nữa không?”

Lý Trong suy tư hồi lâu, bỗng nghiêm mặt nói: “Có một việc cần nhờ con làm hộ”.

Lý Giang Hùng đáp: “Xin bố cứ nói!”

Lý Trọng dặn dò: “Lúc trước bố không biết Dương Chấn có khôi phục tu vi hay không nên đã đưa cho cậu ta viên đan dược lấy ra cùng Đại Đạo Thiên Diễn Kinh để bảo toàn tính mạng. Bố muốn nhờ con đoạt lại viên đan dược này”.

Lý Giang Hùng sửng sốt hỏi: “Bố nghĩ Dương Chấn thật sự bị phế rồi sao? Nếu không sao con có thể đoạt lại đan dược từ trong tay cậu ta được?”

Lý Trọng nhìn Lý Giang Hùng nói: “Đương nhiên bố sẽ không bảo con đi chịu chết. Tạm thời không biết Dương Chấn có thật sự bị phế hay là đang che giấu thực lực, cố ý thử chúng ta. Nhưng chẳng mấy chốc chúng ta sẽ biết thôi”.

“Cậu ta là người coi trọng tình nghĩa. Nếu không phải bị phế, chắc chắn cậu ta sẽ ngăn cản Thượng Quan Nhu gả vào nhà họ Lý. Cho dù biết đây là cái bẫy của Thượng Quan Hoàng, cậu ta cũng sẽ ngăn lại”.

“Nếu cậu ta thực sự bị phế võ công, dù dám ngăn trở cũng không ngăn nổi, ngược lại còn bị cao thủ của Hoàng tộc Thượng Quan khống chế. Đến lúc đó, bố cần con dẫn cao thủ đi cướp Dương Chấn về đây”.

“Chỉ cần bắt được Dương Chấn, chúng ta không chỉ có thể lấy lại đan dược mà còn bắt cậu ta nói ra bí mật của mình”.

Nghe vậy, Lý Giang Hùng kinh hãi nói: “Ý của bố là muốn con cướp người trong tay Hoàng tộc Thượng Quan sao? Nếu làm vậy, chẳng phải nhà họ Lý sẽ hoàn toàn đắc tội Hoàng tộc Thượng Quan sao?”

Lý Trọng cười lạnh: “Bọn họ đã bắt đầu tính kế chúng ta rồi, trở mặt với họ thì đã sao? Đến lúc đó con cứ dẫn cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong và bán bộ Siêu Phàm Cảnh đi bắt Dương Chấn về, chuyện còn lại để bố giải quyết”.

“Vâng!”

Lý Giang Hùng vội đáp, nhưng trong lòng lại càng khiếp sợ. Lão ta bỗng có cảm giác mình không hiểu rõ Lý Trọng.

Lão ta rất tự tin, dường như mọi chuyện đều nắm rõ trong lòng bàn tay, đến cả Hoàng tộc Thượng Quan có người bảo vệ cũng không sợ.

Đúng chín giờ sáng, hơn chục chiếc xe hơi sang trọng xuất phát từ nhà họ Lý đi về phía Hoàng phủ Thượng Quan.

Dẫn đầu là một chiếc Roll – Royce phiên bản dài biển 66666. Lý Bảo Tuấn ngồi trên ghế, vẻ mặt tràn đầy kích động.

Mặc dù thực lực tổng hợp của nhà họ Lý rất mạnh nhưng đến đời Lý Bảo Tuấn lại không có ai xuất sắc. Đến cả anh ta cũng chỉ được coi là miễn cưỡng đạt chuẩn.