Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2852



Chương 2852:

Nhưng nếu thời điểm hai phe tới đây chênh nhau quá xa thì bọn Dương Chấn sẽ rơi vào vòng nguy hiểm.

Hoài Lam bèn nói: “Anh Chấn, anh cứ yên tâm, Hoài Tinh Vũ đã âm thầm bố trí phương án đối phó với thành chủ Hoài Thành từ lâu, cho nên bà ta nhất định sẽ cho cao thủ tới đây trước”.

“Nhưng người của Dược Vương Cốc lại cực kì thiên vị người nhà, những năm gần đây, Dược Vương Gốc và phủ Hoài Thành luôn trong tình trạng như nước với lửa, chỉ chực chờ tuyên chiến.

Từ Hoa và Lý Thắng vốn cực kì thân thiết, Lý Tháng chính là người mà tôi vừa gọi điện đó, anh ta cũng là đồ đệ của Dược Vương, làm bạn với Từ Hoa từ nhỏ đến lớn, hai sư huynh đệ này thân thiết như anh em ruột, nếu Lý Thắng biết Từ Hoa gặp nguy hiểm, nhất định sẽ tìm mọi cách phái những cao thủ hàng đầu của Dược Vương Gốc tới đây”.

Dương Chấn hỏi: ‘Nhỡ đâu lệch thời gian nhiều quá?”

Hoài Lam cười nói: “Tôi đã cẩn thận tính toán cả rồi, trường học bỏ hoang mà tôi vừa nhắc đến ở ngay cạnh chúng ta đây, khoảng cách từ Dược Vương Gốc và phủ Hoài Thành đến nơi này gần như bằng nhau, hai cuộc điện thoại chỉ cách nhau chừng hai phút, cho nên hản là hai đội cao thủ kia sẽ tới đây chỉ cách nhau một chút mà thôi”.

“Hơn nữa, tôi có thể khẳng định một điều, người của Hoài Tỉnh Vũ nhất định sẽ tới trước”.

“Đến khi đó sẽ cần anh Chấn và ông Cửu diễn một vở kịch trước mặt đám cao thủ của phủ Hoài Thành, chỉ cần có thể diễn tới khi cao thủ của Dược Vương Gốc tới là được”.

Thấy Hoài Lam tự tin như thế, Dương Chấn cũng không tiện nhiều lời, chỉ nói: “Vậy được, chúng tôi chờ bọn họ tới”.

Trường học bỏ hoang này chỉ cách bọn họ chừng chục mét, bọn họ khiêng thi thể Từ Hoa và Tả, Hữu hộ pháp của Dược Vương Gốc tới ném ở đó, chờ cao thủ của phủ Hoài Thành đến.

Thời gian thong thả trôi đi, chớp mắt đã qua hai mươi phút.

Hoài Lam bồng lên tiếng: “Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì người của Hoài Tinh Vũ hẳn cũng sắp đến, anh Chấn, ông Cửu, xin hãy chuẩn bị sẵn sàng”.

Dương Chấn và lão Cửu đều nghiêm mặt lại, tập trung tinh thần, gật đầu: “Được!”

Quả nhiên, Hoài Lam vừa dứt lời đã thấy có mấy luồng hơi thở cực kì mạnh mẽ phủ xuống nơi này.

Dương Chấn và lão Cửu đều thoáng biến sắc.

Thông qua hơi thở võ thuật có thể phán đoán, đám người mới tới này có sáu gã cao thủ, trong đó có một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, năm gã còn lại, có hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, ba cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.

Đội hình này hoàn toàn có thể so được với đội ba người Từ Hoa và Tả, Hữu hộ pháp của Dược Vương Cốc.

Nhưng như vậy cũng tốt, chỉ khi thực lực đám cao thủ của phủ Hoài Thành ngang ngửa với đám Từ Hoa thì mới dễ đẩy cái chết của ba người bọn ‘Từ Hoa lên đầu phủ Hoài Thành.

Đúng lúc này, Hoài Lam bỗng giật mình, cố ý làm phát sinh tiếng động nhỏ.

“Dương Chấn, ra đây ngay!”

Sáu cao thủ phủ Hoài Thành đều nhìn về phía đó.

Bấy giờ Dương Chấn và lão Cửu mới đi ra, hai người vốn đã bị thương khi đấu với bọn Từ Hoa, lúc này thoạt trông rất chật vật.

“Cao thủ phủ Hoài Thành đúng là bám dai như đỉa!”

Dương Chấn lạnh lếo nhìn chằm chăm bọn họ, nghiến răng nghiến lợi nói.

Lão Cửu cũng lộ vẻ mặt nghiêm nghị nhìn bọn họ, hơi thở võ thuật trên người đột nhiên bùng nổ.