Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2931



Chương 2931:

Nhưng khi nghĩ tới việc bây giờ chỉ có lão ta và Đinh Xương biết chuyện Dương Chấn đang năm giữ dao găm linh khí, ánh mắt lão ta lại nóng rực lên.

Lão ta bỗng nhìn về phía Hoài Trấn ở cách đó không xa rồi nói: “Thiếu thành chủ Hoài, cậu cũng thấy đấy, Mục phủ không coi bọn tôi ra gì hết, cậu không thể trơ mắt nhìn như thế mãi đúng không?”

Nghe thấy Đinh Vũ nói thế, chủ của các gia tộc khác trong Thiện Thành đều nhìn về phía Hoài Trấn.

“Đúng thế, thiếu thành chủ Hoài, hôm nay chúng tôi tới Mục phủ cũng vì cậu bảo chúng tôi tới”.

“Thiếu thành chủ Hoài, hay bây giờ cậu thấy.

chúng tôi đã đắc tội với Mục phủ nên định mặc kệ chúng tôi?”

Trong lúc nhất thời, chủ của các gia tộc lớn ở Thiện Thành thi nhau hỏi.

Hoài Trấn bước tới, mỉm cười: “Các vị cứ bình Tĩnh, xin hãy nghe tôi nói đây!”

Lúc này đám người mới yên lặng, ai cũng nhìn chăm chăm vào Hoài Trấn.

Hoài Trấn nói: “Trước hết, tôi muốn làm rõ một chuyện, tôi không bảo các vị tới, mà nhân vật quan trọng của gia tộc các vị bị giết, hung thủ đang ở Mục phủ. Các vị đã mời tôi tới Mục phủ với mình”.

Nghe thấy thế, mọi người đều có sắc mặt khó coi, Đinh Vũ nhíu mày, híp mắt nhìn chằm chằm vào Hoài Trấn: “Thiếu thành chủ Hoài, cậu định đẩy chúng tôi về phía đối lập với Mục phủ rồi mặc kệ à?”

Đỉnh Xương cũng nói với vẻ không vui: “Nếu thiếu thành chủ Hoài không định đối mặt với Mục phủ cùng chúng tôi, mời cậu rời khỏi Thiện Thành chol”

Tuy nhà họ Đinh cần sự hỗ trợ của phủ Hoài Thành, nhưng nếu Hoài Trấn chỉ định lợi dụng họ để đối phó với Mục phủ, họ cũng không phải kẻ ngu.

Chủ của các gia tộc khác trong Thiện Thành cũng nhìn Hoài Trấn với vẻ không vui.

Hoài Trấn thấy thế, bèn mỉm cười: “Các vị hiểu lầm rồi, tôi đã đến Mục phủ với các vị, sao có thể chỉ lo thân mình chứ? Cũng như tôi đã nói khi ở nhà họ Đinh trước đó, hung thủ đã giết nhân vật quan trọng trong gia tộc các vị cũng là người mà phủ Hoài Thành chúng tôi muốn giết”.

“Nếu bây giờ cậu ta đang ở Mục phủ, đương nhiên tôi cũng phải đòi người với các vị rồi”.

Ông ta nói rồi khoát tay: “Mọi người vào cùng tôi đi!”

Ông ta bước vào Mục phủ trước, phía sau còn có năm cao thủ mặc áo choàng đen đi theo, điều khiến đám người đến từ các gia tộc lớn ở Thiện Thành kinh ngạc chính là, trên người năm cao thủ này không hề có khí thế gì.

Nhưng họ đều hiểu, chắc chắn những cao thủ mà Hoài Trấn dẫn theo đều không đơn giản.

Đinh Vũ và Đinh Xương liếc nhau, Đỉnh Xương gật đầu, nói: “Anh cả, chúng ta cũng vào thôi!”

“Đi thôi!”

Đinh Vũ gật đầu, đi theo Hoài Trấn.

Trông thấy thế, chủ của các gia tộc lớn ở Thiện Thành vốn đang lo lắng cũng đi theo.

Hoài Trấn đi ở phía trước nhếch môi, nở nụ cười hài hước.

“Đứng lại!”

Đúng lúc này, một đám cao thủ Siêu Phàm Cảnh chợt bước tới, chắn đường đám người Hoài Trấn.

“Nơi này là Mục phủ, không phải chỗ cho người ngoài làm càn!”

Người dẫn đầu là một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, lão ta tức giận nhìn đám người Hoài Trấn.