Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3157



Chương 3157

Thái Chính Dương lạnh lùng nói: “Cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh hậu kỳ không thể phát huy được thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh sơ kỳ, tôi đã cảm nhận được khí thế rất mạnh trên người ông, đó không phải khí thế của Siêu Phàm Lục Cảnh hậu kỳ, mà là của Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ”.

Nghe thấy thế, mọi người xôn xao!

Xung quanh hoàn toàn sôi trào vì câu nói này của Thái Chính Dương.

Ryosuke Nakatsu, cũng chính là cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh hậu kỳ đang đánh với Thái Chính Dương trên sàn đấu không hề bối rối, ông ta cười khẩy, nhìn về phía Thái Chính Dương: “Chuyện gì cũng cần chứng cứ, nếu ông đã nói tôi không phải cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh hậu kỳ, vậy chứng cứ đâu?”

“Nếu không lấy ra chứng cứ được, ông nói mấy lời nhảm nhí này làm gì chứ? Hơn nữa, cao thủ nước Dương chúng tôi cũng không nói sẽ cử cao thủ cùng cảnh giới lên đấu với cao thủ Chiêu Châu, mà cao thủ giành thắng lợi cuối cùng mới là người chiến thắng”.

Thái Chính Dương lập tức nghẹn lời, ông ta chỉ có thể cảm nhận được, chắc chắn thực lực của Ryosuke Nakatsu không phải Siêu Phàm Lục Cảnh hậu kỳ, nhưng lại không có chứng cứ.

Quan trọng nhất, cũng không có quy định rằng trận chiến giữa hai bên phải diễn ra giữa cao thủ cùng cảnh giới, mà phải tìm ra người thắng cuối cùng, người đó ở phe nào thì xem như phe đó thắng.

“Cao thủ Chiêu Châu không theo nổi hả? Nếu không theo nổi thì để cao thủ có thực lực mạnh hơn lên sàn đấu đi”.

“Không ngờ cao thủ của cường quốc Chiêu Châu rộng lớn lại hèn hạ trơ trẽn như thế, rõ ràng các người đã cử cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đấu với cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh nước Dương, giờ còn cắn ngược, nói cao thủ nước Dương cố tình che giấu thực lực”.

“Theo tôi thấy, cao thủ Chiêu Châu cứ nhận thua luôn thì hơn, tránh cho mất mặt tiếp”.

Trong lúc nhất thời, xung quanh xôn xao, ngay cả rất nhiều người ngoài đang quan sát trận đấu cũng chỉ trích cao thủ Chiêu Châu.

Sắc mặt của các cao thủ Chiêu Châu hết sức khó coi.

Đinh Văn Trác cười lạnh, nhìn về phía Đỗ Trọng: “Ông Đỗ, trận đấu hôm nay đã bị các người làm rối tung lên rồi, sau này, danh dự của cao thủ Chiêu Châu chúng ta cũng mất hết”.

“Nếu ông đã muốn đưa Dương Chấn lên làm minh chủ Võ Minh, vậy có phải cậu ta nên chịu trách nhiệm trước chuyện này không?”

Đỗ Trọng nhíu mày, khí lạnh lan ra từ người ông ta, ông ta nhìn chằm chằm vào Đinh Văn Trác: “Nếu ông dám nói thêm câu nữa, bây giờ tôi sẽ giết ông!”

Đinh Văn Trác rùng mình, nhìn Đỗ Trọng bằng ánh mắt sợ hãi.

Ông ta có thể cảm nhận được Đỗ Trọng định giết ông ta thật.

Ông ta vội vàng ngậm miệng, không dám nói thêm câu nào sai về Dương Chấn nữa.

Thái Chính Dương trên sàn đấu cũng có vẻ tức giận, ông ta biết rõ đối phương đã che giấu cảnh giới thật, nhưng không có chứng cứ, còn để đối phương dùng cảnh giới Siêu Phàm Lục Cảnh hậu kỳ, đánh ngang tay với cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh sơ kỳ hàng thật giá thật như ông ta.

“Đồ khốn, tôi liều mạng với ông!”

Thái Chính Dương lập tức nổi giận, xông tới chỗ Ryosuke Nakatsu.

Ryosuke Nakatsu khinh thường nhìn Thái Chính Dương đang xông về phía mình, nở nụ cười như ý muốn vì đạt được âm mưu.